TƯƠNG LAI MỸ THỰC HÀO MÔN SỦNG HÔN


Thẩm Vân Cẩn chọn cho con gái mình một căn phòng riêng cao cấp nhất, ngoại trừ có một phòng ngủ rộng rãi, còn có một phòng thí nghiệm nhỏ cùng phòng bếp đầy đủ tiện nghi.

Các loại vật dụng gia dụng, Thẩm Vân Cẩn cũng nhanh chóng lên tinh mạng đặt mua các vật dụng của các thương hiệu cao cấp trong nhà họ thường dùng, cố gắng làm cho con gái mình có một cuộc sống thật thoải mái thư thái.

Quả thực so với mẹ ruột của người khác còn chu đáo hơn!Lúc tạm biệt, Thẩm Vân Cẩn vẻ mặt vui vẻ nói: “Yêu Yêu, cục cưng của mẹ, mẹ về đây! Yên tâm đi, mấy món điểm tâm con làm, ít nhất thì mỗi loại mẹ sẽ để lại một cái để anh trai con nếm thử!”Lăng Yêu Yêu:! Đối với anh trai cô mà nói, mẹ ruột này hình như có vẻ thích hố con trai thì phải.

*Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Huyên phong trần mệt mỏi trở lại nhà chính Lăng gia.


Vừa vào cửa, quản gia thông minh An bá liền bưng đến cho anh một khay đồ ăn tinh xảo, trên khay bày sáu miếng điểm tâm tinh xảo lớn nhỏ khác nhau, lập tức Lăng Huyên cảm thấy ấm lòng.

Đây có lẽ là cảm giác khi được về nhà, phải không?Nhưng mà, ngay sau đó, An bá liền nghiêm túc đem những lời mà Thẩm Vân Cẩn bảo nó truyền đạt nói ra! Nói tóm lại, điểm tâm mà Lăng Yêu Yêu vốn chuẩn bị sẵn cho anh chứa đầy một hộp thức ăn lớn.

Mẹ đã có hai hộp lớn, còn đem phần lớn điểm tâm của con trai lấy đi, chỉ để lại cho anh mỗi loại một miếng, còn nói vô cùng hợp tình hợp lý nữa: “Dù sao con cũng không thích ăn, mẹ liền giúp con ăn nha, không thể lãng phí tâm ý của cục cưng Yêu Yêu được!”Đó là em gái anh để lại cho anh đấy, bây giờ anh thích ăn không được sao?!Ăn bánh và uống cùng trà xanh, Lăng Huyên chậm rãi nhấm nháp điểm tâm, tuy rằng rất mỹ vị, nhưng cảm giác quá ít, ăn không đã ghiền, vừa mới nếm được một chút mùi vị liền không còn nữa.

Oán niệm trong lòng thiếu tướng đại nhân như bong bóng phập phồng, thiếu chút nữa muốn báo cáo cho phụ thân nhà mình —— Thượng tướng đại nhân, ông có thể quản lý vợ ông cho tốt được không?! Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn giành đồ ăn với con trai nữa hả? Ngây thơ ấu trĩ lắm có biết không?!Ăn xong điểm tâm, Lăng Huyên tắm rửa thay quần áo, không lâu sau lại ra cửa.

Lúc này đây mục tiêu của anh là tinh cầu quân sự Y-717 cách tinh cầu đế đô chỉ nửa ngày lộ trình, đồng thời cũng là nơi mà lần này sáu trường quân đội trên tinh cầu đế đô liên hợp tiến hành huấn luyện quân sự cho sinh viên mới nhập học.

Sáu đại quân đoàn, mỗi nơi phái ra sáu vị sĩ quan trẻ tuổi cao cấp, tuổi tác đều là trong vòng một trăm tuổi, trong đó không thiếu những sĩ quan có tầm ảnh hưởng, được dân chúng biết đến, đều là những sinh viên ưu tú đã từng tốt nghiệp từ sáu trường quân đội này.


Điều này là để khích lệ những tên nhóc còn đang theo học ở trường quân đội cố gắng phấn đấu vươn lên, phấn đấu một ngày nào đó có thể xuất sắc như giáo viên huấn luyện của bọn họ, thậm chí vượt qua những giáo viên huấn luyện đó nữa.

Mà sĩ quan đại biểu cho quân đoàn Thương Lang, tốt nghiệp từ trường quân sự số một Hoa Nặc chính là thiếu tướng Lăng Huyên có danh xưng chiến thần bất bại!Trên chiến hạm của tinh cầu quân sự Y-717, ba mươi sáu sĩ quan trẻ tuổi từ sáu đại quân đoàn đang tập trung trong phòng họp để họp.

Trong đó có tổng cộng bảy vị thiếu tướng, những người khác chỉ là sĩ quan cấp tá trở xuống.

Dựa theo lệ thường, người tốt nghiệp từ trường quân đội nào thì sẽ được phân công làm giáo viên huấn luyện cho tân sinh viên của trường đó, nhưng cụ thể ai phụ trách chuyên ngành nào thì còn cần phải bàn bạc thêm nữa.

Lăng Huyên và Kiều Minh Viễn đều tốt nghiệp trường quân sự số một Hoa Nặc, đều là quân hàm thiếu tướng, còn đều là sinh viên tốt nghiệp ưu tú của chuyên ngành chỉ huy chiến đấu cộng với chuyên ngành cơ giáp.


Chuyên ngành chỉ huy chiến đấu và cơ giáp từ trước đến nay đều được học chung, xen kẽ nhau làm thành một đại đội.

Ai có thể đảm nhiệm vị trí giáo viên huấn luyện của hai chuyên ngành này, đại biểu cho việc người đó chính là người ưu tú nhất trong sáu giáo viên huấn luyện.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi