VAI PHẢN DIỆN CÙNG TA XÂY DỰNG SỰ NGHIỆP

Editor: Đoàn Linh Linh

Beta: Lục

Hôm nay, Trịnh Minh và những người khác đã có được thêm nhiều kiến thức về thế giới bên ngoài.

Chỉ mới là nhà cửa ở thành Dương thôi mà họ đã cảm thấy đôi mắt của mình không đủ nhìn. Thế là suốt chặng đường về, cả bọn vẫn mải mê nói về chuyện nhà cửa.

Trịnh Minh bạo dạn bước đến hỏi Tạ Ngang: "Quản gia Tạ, chẳng phải các phàm nhân cũng đang định xây nhà sao? Thế kiểu nhà mà bọn họ định xây có giống với nhà ở thành Dương không?"

Tạ Ngang lắc đầu.

Trịnh Minh hơi thất vọng.

Nhưng ngay sau đó hắn ta lại nghe Tạ Ngang nói: "Kiểu nhà sắp xây là do thành chủ thiết kế, đương nhiên là nó phải đẹp hơn kiểu nhà ở thành Dương rồi."

Đôi mắt Trịnh Minh sáng rỡ khi nghe điều này. Thực ra trước đó, bọn họ đã từng nghe nói bản thiết kế nhà cửa của phàm nhân là do thành chủ vẽ ra, ngài còn muốn chế ra bùn và gạch để phục vụ cho công việc xây nhà này. Nhưng mà tai nghe chưa chắc là thật, mắt thấy mới có thể tin.

Các tu sĩ vốn nghĩ rằng dù khu nhà đó có sửa chữa đến đâu cũng không bằng đình viện mà họ đang ở. Nhưng từ tình hình trước mắt thì nội nhà cửa ở thành Dương thôi cũng tốt hơn của họ rồi, vậy kiểu nhà mới do thành chủ thiết kế còn tốt đến cỡ nào nữa?

Trịnh Minh ngứa ngáy trong lòng, bởi vì hắn vẫn chưa đọc bản vẽ thiết kế đó. Dù gì các vị tu sĩ cũng chỉ đồng ý giúp vận chuyển nguyên vật liệu xây nhà, còn phàm nhân mới là người chịu trách nhiệm xây dựng.

Tạ Ngang cười ha hả rồi hỏi: "Ngươi muốn xem?"

Trịnh Minh gật đầu, cười nịnh nọt: "Ta có thể xem không?"

Tạ Ngang nói: "Đúng là ta có mang bản thiết kế theo đây. Thế nhưng, sau khi sản xuất ra được bùn và gạch thì không chừng là bản thiết kế này sẽ còn cải tiến thêm. Bây giờ ta lấy ra cho ngươi xem thử thôi đó. "

Trịnh Minh cầm lấy bản thiết kế, đám tu sĩ khác cũng vội vàng đi qua, xúm lại nhìn bản bản thiết do thành chủ vẽ ra.

Bản thiết kế này được Tô Thu Diên vẽ theo sơ đồ của loại nhà thường thấy ở kiếp trước, từ phòng chính, phòng ngủ, phòng làm việc, nhà vệ sinh, nhà bếp đến cửa sổ đều được đánh dấu rõ ràng, có thể nói là thiết kế hợp lý, khu vực riêng tư tách biệt, không khí lưu thông hài hòa. Chỉ có điều là nhóm thanh niên này xem không hiểu gì cả.

"Cái này xem thế nào nhỉ?" Trịnh Minh gãi gãi đầu, tới cửa vào nằm ở đâu mà hắn ta còn chưa biết.

Thật ra Ma Tôn cũng chưa tìm hiểu qua những thứ này, nhưng hắn lại để tâm tới bất cứ thứ gì có liên quan đến thành chủ nên bèn bước lên và nói: "Để ta xem thử."

Hắn là người thông minh, chỉ cần nhìn qua một vài lần là đã biết được cách đọc bản vẽ.

Hắn chỉ thẳng vào nơi có hình bán cung rồi nói: "Đây là cửa ra vào, vậy nên khu vực này mới được đánh dấu là lối vào."

Khu vực lối vào còn vẽ thêm tủ thấp và ghế ngồi, Ma Tôn nghĩ ngợi một lát mới nói: "Tủ này chắc hẳn là tủ để giày, mỗi khi thay giày có thể ngồi trên ghế này để thay."

Trên bức tường đối diện với tủ giày có một cái đinh, bấy giờ Trịnh Minh cũng học một biết mười hỏi lại: "Vậy là cái này dùng để treo quần áo đúng không?"

Ma Tôn gật đầu, hắn có cùng suy nghĩ với Trịnh Minh, như vậy lúc đi ra hay đi vào đều sẽ rất thuận tiện.

Cả nhóm lại tiếp tục nghiên cứu bản vẽ. Sau khi vào nhà, khu tiếp theo trên bản vẽ được đánh dấu là phòng khách và phòng ăn. Hai khu vực này không có vách ngăn ở giữa mà là gom lại tạo thành một không gian chung, bên cạnh còn có hai cửa sổ lớn chiếm diện tích gần một nửa bức tường. Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ biết hai khung cửa sổ này sẽ bắt ánh sáng rất tốt.

Phòng bếp được xếp cạnh phòng ăn nhưng được ngăn cách bằng một cửa ra vào, sau khi bước vào sẽ thấy bên trong có cả ống khói lẫn cửa sổ.

Phía bên kia bức tường của phòng bếp là phòng ngủ. Phòng ngủ rất rộng nhưng thay vì kê một cái giường bình thường thì bên trong lại đặt một chiếc giường sưởi. Loại giường này có một đường ống nối với bếp lò trong nhà bếp, trông rất lạ.

Bấy giờ, Tạ Ngang cũng bước ra giải thích: "Cái này là giường sưởi, mùa đông chỉ cần mở đường ống ra rồi đốt lửa lên thì hơi nóng sẽ được truyền đến bên dưới giường, ngồi trên đó là ấm cả mùa đông."

Nhưng mà trong một căn nhà chắc chắn phải có nhiều hơn một phòng ngủ, mà những phòng ngủ khác lại đều có giường sưởi. Trịnh Minh và những người khác đều chưa hiểu về nguyên lý hoạt động của giường sưởi lắm, nhưng ý chính thì họ vẫn hiểu được, nói tóm lại là ấm áp.

Ngoài giường sưởi ra, bọn họ cũng rất thích thú với chiếc tủ hình chữ nhật đứng kia: "Chiếc tủ này cao như vậy, có thể xếp chồng biết bao nhiêu là quần áo vào đấy."

Tạ Ngang cười nói: "Thành chủ nói, đóng tủ cao như vậy là để chúng ta có thể treo quần quần áo lên đó. Như thế, quần áo sẽ hạn chế bị nhăn và chúng ta cũng dễ tìm thấy đồ mình cần hơn."

Trịnh Minh không kiềm được tiếng ca ngợi: "Đúng là vậy thật, suy nghĩ của thành chủ quả là tinh tế."

Hai việc khiến hắn ta đau đầu nhất là gấp quần áo và tìm quần áo. Nếu như bộ hắn ta cần tìm mà đang nằm ở giữa tủ quần áo thì y như rằng hắn ta sẽ sốc ngược cả tủ quần áo lên mới tìm được.

Ngoài tủ quần áo và chiếc giường sưởi ra, còn có rất nhiều thứ khiến Trịnh Minh cảm thấy mới lạ.

Ví dụ như nhà xí lại được xây trực tiếp ở trong nhà.

"Xây thế này có ổn không? Lỡ đâu khiến cả căn nhà bị hôi thì sao?"

Tuy rằng nhà xí được xây ở trong nhà thế này rất tiện, nhưng nhà xí không dễ cọ rửa, xây như thế thì liệu rằng có rò rỉ mùi hôi ra khắp căn nhà không.

Tạ Ngang cho biết: "Đây chỉ là ý tưởng sơ bộ của thành chủ. Mọi người thấy đấy, nhà vệ sinh được kết nối với một đường ống. Đường ống này có thể xả trực tiếp những thứ bẩn thỉu xuống bể tự phân hủy. Tuy nhiên, việc nó có thể thực hiện được hay không, vẫn còn trong quá trình thử nghiệm và kiểm tra. "

Cũng giống như giường sưởi vậy, đều phải từ từ thử nghiệm, không thể xong ngay trong một sớm một chiều.

----------

 Truyện được cập nhật nhanh và đầy đủ trên https://diemsaccung09092002.wordpress.com

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi