VỢ À ĐỪNG NGHĨ TRỐN THOÁT ANH

Chương 265:

 

Cô chạy đến rệ đường, sau đó, tiếng còi xe và tiếng phanh gấp chói tai vang lên!

 

Cố Tiểu Mạch nghiêng đầu nhìn qua, một chiếc xe tải to đùng đang lao về phía cô, Cố Tiểu Mạch bỗng nhiên ngây người ra tại chỗ, cô không suy nghĩ được điều gì nữa, mọi thứ trước mắt đều không rõ ràng!

 

Chỉ nghe thấy đằng sau truyền đến tiếng bước chân, Mộ Bắc Ngật không quan tâm điều gì mà lao như điên trong cơn mưa, anh dùng sức rất mạnh kéo Cố Tiểu Mạch với cơ thể gầy gò ốm yếu, hai người cùng ngã xuống đất.

 

May mắn thoát chết, cả người Cố Tiểu Mạch đập lên người Mộ Bắc Ngật, nước mưa và nước mắt trộn lẫn nhau, lăn xuống mặt của Mộ Bắc Ngật.

 

Cố Tiểu Mạch sững sờ, trong lòng có một làn sóng trào dâng, Mộ Bắc Ngật ôm Cố Tiểu Mạch đứng lên, hai người đều ướt sũng.

 

Ngay cả khi đã như thế này, Mộ Bắc Ngật vẫn rất lý trí kéo cô vào dưới mái hiên, anh cởi áo khoác của mình ra khoác lên người Cố Tiểu Mạch, “Không muốn sống nữa đúng không? Muốn Nám Nám quay về nhìn thấy Mami cũng bị thương nằm trong bệnh viện à? Cố Tiểu Mạch!”

 

Mộ Bắc Ngật lạnh lùng trách mắng, anh kéo Cố Tiểu Mạch về với hiện thực, hoàn toàn tỉnh táo.

 

Cô ngước mắt, mặt đẫm nước mắt, “Xin lỗi, tôi làm phiền anh rồi, xin lỗi anh.”

 

Hừ, cái đầu của người phụ nữ này làm bằng gì thế, tại sao lại ngốc nghếch như vậy?

 

Tại sao lúc nào cô cũng hiểu nhầm tâm tư của anh?

 

Mộ Bắc Ngật nắm chặt cổ tay Cố Tiểu Mạch kéo cô vào trong xe, sau khi nhét cô vào ghế phụ lái, Mộ Bắc Ngật nhanh chóng lên ghế lái.

 

Không ngờ, cảnh tượng dưới mưa đã sớm bị người khác chụp lại.

 

Nhà họ cũ nhà họ Mộ, thuộc hạ của ông Mộ mang ảnh đến, ông ta đang ngồi trong phòng sách, mắt đeo kính nhưng cũng không che được sự uy nghi và nghiêm nghị trong đôi mắt ông ta.

 

“Cố Tiểu Mạch, đúng là âm hồn không tiêu tan!”

 

Trong lòng ông Mộ từ từ có một ngọn lửa giận bùng cháy, đáng chết!

 

Ông ta và Cố Lan Tâm đã lên kế hoạch rất lâu, Nám Nám bây giờ đã ở trong tay của họ, sau này có thể làm con tim uy hiếp Cố Tiểu Mạch!

 

Nhưng không ngờ Cố Tiểu Mạch lại được Mộ Bắc Ngật cứu nhanh như thế, ông ta đã đánh giá thấp khả năng của cháu nội mình rồi!

 

Chủ tịch tập đoàn sẽ bí mật huấn luyện thuộc hạ để bảo vệ mình, thuộc hạ của ông Mộ nhiều không đếm xuể, những năm gần đây, ông luôn quan sát Mộ Bắc Ngật, ông để Mộ Bắc Ngật quản lý Mộ Thị, nhưng vẫn ở dưới sự giám sát của rất nhiều con mắt.

 

Nhưng ông ta không ngờ, trong tình huống như thế này, anh vẫn có thể bí mật tổ chức huấn luyện thuộc hạ của mình!

 

Đứa cháu trai này của ông quả nhiên càng ngày càng khiến ông ta e ngại!

 

Ông Mộ nắm chặt gậy batoong, phẫn nộ đập xuống đất, “Cháu không đắc ý được lâu đâu, người phụ nữ đó đang trong tình trạng sụp đổ, nắm được điểm yếu của cô ta sẽ đánh cho cô ta một đòn chí mạng, nhất định sẽ khiến trái tim cô ta vụn vỡ.”

 

Ông Mộ nghĩ thầm, ánh mắt hiện lên sự ma mãnh.

 

Ông Mộ bỗng nhiên xé vụn bức ảnh rồi vứt vào thùng rác.

 

Ở một nơi khác, Mộ Bắc Ngật đưa Cố Tiểu Mạch về nhà họ Mộ, tâm trạng của Cố Tiểu Mạch không ổn định, Mộ Bắc Ngật dừng xe trước cửa nhà họ Mộ, cần gạt nước mưa vẫn không ngừng gạt qua gạt lại, vang lên âm thanh nho nhỏ.

 

Anh không lên tiếng nói chuyện, trong xe chìm vào bầu không khí im lặng.

 

“Cố Tiểu Mạch.”

 

Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.

 

Cố Tiểu Mạch ngây người nhìn ra bên ngoài, toàn thân ướt sũng, nếu nói không lạnh thì đó là giả, cơ thể cô run cầm cập, nhưng cô không quan tâm.

 

Mộ Bắc Ngật hít một hơi thật sâu, “Chuyện này khá phức tạp, chắc chắn là đã có người lên kế hoạch sẵn, nếu bây giờ cô sụp đổ chẳng phải đối phương sẽ nắm được điểm yếu của cô rồi sao, như vậy lại càng trở nên nguy hiểm, hãy nhớ, không được để lộ điểm yếu của mình, không bao giờ!”

 

Đây là kinh nghiệm xương máu của Mộ Bắc Ngật, lúc này anh muốn Cố Tiểu Mạch bình tĩnh lại, thế nên anh lên tiếng an ủi cô.

 

Nhưng không ngờ Cố Tiểu Mạch lại nhếch miệng, cười khinh bỉ, “Bọn họ nắm được điểm yếu của tôi nhưng có ai biết đó là một mạng người chứ, tại sao, tại sao lại chọn lúc làm phẫu thuật, tại sao lại muốn hại chết một đứa trẻ con, Nám Nám đã làm gì sai chứ, người sai là tôi, tất cả đều là tôi sai!”

 

Cố Tiểu Mạch mất khống chế, gào thét, nhưng lọt vào tai Mộ Bắc Ngật lại vô cùng đau lòng.

 

Trái tim của Mộ Bắc Ngật đau thắt, giống như bị ai đó bóp chặt, không khí cô đặc lại.

 

Tại sao không làm tổn thương cô mà lại làm tổn thương Nám Nám?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi