VỢ À ĐỪNG NGHĨ TRỐN THOÁT ANH

Chương 310:

 

Mộ Bắc Ngật lập tức liếc nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt nghiêm nghị, sau đó anh nhớ đến ông nội, anh dỗ dành: “Những lời của ông nội cô đừng có quan tâm, cũng đừng tin.”

 

Anh đại khái có thể biết được ông nội sẽ nói ra những gì, thế nên anh lên tiếng giải thích, anh không muốn cô hiểu nhầm.

 

Nhưng Cố Tiểu Mạch lúc nào cũng muốn chọc tức anh, “Lời của ông Mộ cũng không sai, tôi không có ý định bước chân vào nhà họ Mộ, đây là điều Cố Lan Tâm muốn, tôi không thèm cướp.”

 

Nói cái này?

 

Cô ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt chẳng có chút buồn bã, cứ thể này mà vứt anh cho người khác.

 

Mặt Mộ Bắc Ngật đen như đít nồi, u ám, hai tay buông thõng bỗng nắm chặt.

 

Nám Nám thấy tình hình không khả quan, vội vàng lên tiếng: “Ông chú lợi hại, Mami bị ông đó bắt nạt mới nói ra những lời như thế, chú đừng có giận Mami nhé!”

 

Hừ, Nám Nám!

 

Sau đó Nám Nám lại giật giật mép áo của Cố Tiểu Mạch, “Nấm ơi, trên người ông chú lợi hại có nhiều vết thương như thế, gió lạnh sẽ không tốt đâu ạ, chúng ta đã nói phải chăm sóc tốt cho ông chú lợi hại mà, không phải sao?”

 

Cố Tiểu Mạch tối sầm mặt, “Nám Nám, đó là nhà của Tổng giám đốc Mộ, lúc nào cũng có người cho rằng chúng ta lợi dụng người khác.”

 

“Ai dám nói trợ lý đời sống của tôi? Cố Tiểu Mạch, quên mất lúc chiều đã đồng ý với tôi rồi sao? Tôi đảm bảo, bây giờ trong nhà không có ai khác nữa.”

 

Nám Nám âm thầm cộng điểm cho ông chú lợi hại, sau đó rất biết phối hợp với ông chú lợi hại: “Nấm ơi, Nám Nám không được ở ngoài trời gió lạnh quá lâu, con có thể vào nhà ông chú lợi hại ngồi một lát không ạ?”

 

Không thể không thừa nhận rằng mỗi lần Nám Nám đứng về phía Mộ Bắc Ngật, khả năng chống cự của Cố Tiểu Mạch giảm đi một nửa.

 

Nhận được ánh mắt đồng ý của Mộ Bắc Ngật, Nám Nám lập tức chạy lon ton đến chiếc xe, ngồi vào bên trong, Mộ Bắc Ngật mở cửa phụ lái, nhìn Cố Tiểu Mạch vẫn đang đứng yên không nhúc nhích.

 

Giọng nói trầm trầm đầy quyến rũ bỗng truyền đến tai cô, “Muốn tự mình bước vào hay là tôi ôm cô vào?”

 

“Mộ Bắc Ngật!” Cuối cùng Cố Tiểu Mạch cũng nổi giận vì độ dày mặt của Mộ Bắc Ngật.

 

“Đừng tin những lời của ông nội.” Anh nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt kiên định.

 

Cuối cùng, Cố Tiểu Mạch bị giọng nói lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật uy hiếp, anh vừa dỗ dành vừa lừa cô quay về nhà họ Mộ, nhà họ Mộ đúng là không có người, Cố Tiểu Mạch quay về liền nắm tay Nám Nám đi lên tầng.

 

Cửa phòng ngủ khép chặt, tầng dưới trở nên im lặng.

 

Mộ Bắc Ngật đứng tại chỗ rất lâu rồi mới hoàn hồn, anh chau mày, có lẽ Cố Tiểu Mạch đã biết chuyện lần này ít nhiều cũng liên quan đến ông Mộ.

 

Những tổn thương mà nhà họ Mộ gây ra cho cô, Cố Tiểu Mạch không cho anh cơ hội bù đắp.

 

Anh giơ tay xoa ấn đường, cho đến khi đồng hồ báo 11 giờ, Mộ Bắc Ngật mới phát hiện mình đứng ở đây rất lâu rồi.

 

Anh nhích cơ thể cứng đờ của mình, bước chân đi lên tầng hai.

 

Lúc đi qua phòng của Nám Nám, cửa phòng bỗng hé ra một chút, bên trong đã tắt đèn, cái đầu nhỏ nhắn của con bé ngó ra ngoài, con bé mở to mắt nhìn Mộ Bắc Ngật.

 

Mộ Bắc Ngật có chút kinh ngạc, “Tại sao vẫn chưa ngủ?”

 

Không ngờ đôi mắt Nám Nám bỗng đỏ ửng, Mộ Bắc Ngật lập tức ngồi xuống nhìn Nám Nám: “Nói cho chú nghe nào.”

 

“Ông chú lợi hại, chú có thể bảo vệ Nấm không?” Nám Nám lên tiếng, giọng nói như muốn òa khóc.

 

Câu hỏi của Nám Nám khiến Mộ Bắc Ngật sa sầm mặt mày, một lúc sau, anh ngước mắt hỏi Nám Nám: “Sao thế?”

 

Nước mắt tuôn rơi, cực kỳ đau lòng, “Vừa nãy lúc Nấm tắm cho cháu, cháu mới phát hiện, người mẹ có rất nhiều vết thương, đều là vết máu, Nấm bị thương nhiều như vậy mà không nói cho cháu, ông chú lợi hại, chú có biết ai bắt nạt Mami không, bọn họ đều là người xấu!”

 

Nám Nám vừa khóc vừa nói, Mộ Bắc Ngật vô cùng kinh ngạc.

 

Ánh mắt của Mộ Bắc Ngật gần như hóa đá, anh nhìn Nám Nám hỏi một cách lo lắng: “Cái gì?”

 

“Ông chú lợi hại, trong nhà có thuốc không ạ, Nấm bị thương rất nhiều chỗ, cháu muốn bôi thuốc cho mẹ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi