tử vong. 2. Các Player chia thành hai nhóm, nếu toàn bộ thành viên của một nhóm đều tử vong thì những ai còn sống bên nhóm kia đều có thể sống lại trong hiện thực. - Vì tồn tại, vì có thể trở lại thế giới bình thường, Vân Nhàn đi tìm sự giúp đỡ. Sau đó chính là cô cùng với đồng đội mưu mô phúc hắc liên thủ, đi hố những người khác."> tử vong. 2. Các Player chia thành hai nhóm, nếu toàn bộ thành viên của một nhóm đều tử vong thì những ai còn sống bên nhóm kia đều có thể sống lại trong hiện thực. - Vì tồn tại, vì có thể trở lại thế giới bình thường, Vân Nhàn đi tìm sự giúp đỡ. Sau đó chính là cô cùng với đồng đội mưu mô phúc hắc liên thủ, đi hố những người khác." />

VÔ HẠN THÁP PHÒNG

Chu Huệ chết, quyển trục kĩ năng lập tức xuất hiện. Vân Nhàn không lập tức tiến lên nhặt, ngược lại, cô đứng đó thở dài.

Lúc Hỏa Phượng chết cô chẳng có cảm giác gì cả, vì cô ta đánh lén trước, cô chỉ ra tay phản kϊƈɦ mà thôi. Nhưng Chu Huệ không giống thế, bọn họ từng gặp nhau trong phó bản tân thủ, hơn nữa từ trước tới giờ Chu Huệ chưa từng hại cô. Tuy cô biết Chu Huệ kí khế ước chủ tớ cũng nhất định phải chết, tuy giết sạch đối phương cũng là mong muốn của Chu Huệ, nhưng tự tay giết chết cô ấy, trong lòng Vân Nhàn vẫn có chút khác lạ.

"Đã chơi cái game nát này đến bây giờ, còn không đành lòng gì chứ?" Vân Nhàn nhanh chóng cười tự giễu: "Thứ như lương tâm không giúp gì được cho việc sống sót đến cuối cùng, vậy cứ coi như mình máu lạnh vô tình, chưa từng có lương tâm là tốt nhất."

Vừa nói cô vừa nhặt quyển trục của Chu Huệ lên sử dụng ngay.

"Kĩ năng: May Mắn. Kĩ năng bị động, sau khi đánh chết quái sẽ tăng tỉ lệ rơi đồ. Nếu quái thuộc loại 100% rơi đồ người chơi sẽ nhận được lượng vật phẩm gấp ba lần."

Quả nhiên hiệu quả của kĩ năng bị suy yếu bớt. Vân Nhàn chỉ nhìn lướt qua thuyết minh rồi lại quay đầu tập trung đối phó với Thanh Long.

Dưới trạng thái mơ hồ, Thanh Long cứ tự lẩm bẩm một mình, nhìn như người bị điên, không có lực sát thương. Nhưng Vân Nhàn biết rõ chờ qua hai phút nữa, khi trạng thái Cuồng Bạo qua đi người này sẽ bình thường trở lại, một khi hắn tỉnh táo sử dụng thẻ miễn chiến, cô không có cách nào giết được hắn.

Lại thêm một lần Cuồng Bạo nữa? Vân Nhàn có từng nghĩ tới nhưng cô vẫn lo lắng. Một lần Cuồng Bạo, Thanh Long được tăng 30% sát thương và tốc độ, hai lần sẽ cộng dồn thành 70%. Đừng nhìn Thanh Long bây giờ chỉ đứng ngơ ngác một chỗ nói linh tinh mà tưởng hắn vô hại, một khi có người tiếp cận tấn công để hắn nổi điên lên sẽ tạo thành sai lầm lớn ngay.

Bởi vậy Vân Nhàn dùng hàng loạt kĩ năng, liều mạng muốn đánh chết Thanh Long nhanh một chút. Nham quái ôm chặt Thanh Long không cho hắn nhúc nhích, sấm chớp bắn ra khiến hắn run bần bật. Đạn băng đánh trúng cổ Thanh Long làm làn da chỗ đó kết sương. Băng đạn, lôi điện thay phiên tấn công, rất nhanh Thanh Long cũng hóa thành một tia sáng trắng.

Vân Nhàn xem xét quyển trục của hắn: "Kĩ năng: Chế Tạo Thẻ Bài. Kĩ năng đặc thù, mỗi 72 giờ người chơi nhận được một thẻ miễn chiến hoặc thẻ mời chiến."

"Chú ý 1: Người chơi có thể quyết định sẽ chế tạo thẻ nào. Nếu không chỉ định, hệ thống sẽ lựa chọn ngẫu nhiên."

"Chú ý 2: Quyển trục là vật phẩm rơi ra từ thiên phú của người chơi nên kĩ năng bị động May Mắn không có tác dụng."

"Gì chứ, hóa ra không có tác dụng à?" Vân Nhàn thất vọng. Cô lắc lắc đầu, sắp xếp lại tâm trạng rồi nhìn phía Tô Thần.

Tô Thần cũng vừa lúc đánh chết Bạch Hổ, chậm rãi bước tới, câu đầu tiên anh nói với cô là: "Quyển trục rơi ra đâu?"

Vân Nhàn móc ra hai quyển trục, thành thật báo cáo: "Quyển trục của Chu Huệ tôi dùng rồi."

"..." Tô Thần không thể tin được: "Cô dùng rồi?" Chưa hỏi anh đã tự quyết định?

"Có sao đâu mà? Dù sao tôi cũng là sát thương chủ lực, thương lượng xong quyển trục vẫn để tôi dùng thôi." Vân Nhàn tỏ vẻ trấn định.

Đối với cách nói này Tô Thần vẫn có cái nhìn khác, nhưng nếu quyển trục dùng mất rồi thì anh chỉ đành sờ mũi nhận mệnh.

Nhìn thuyết minh của quyển trục kĩ năng Chế Tạo Thẻ Bài, Tô Thần trực tiếp vứt cho Vân Nhàn: "Cho cô. Trước cứ làm hai thẻ miễn chiến và một thẻ mời chiến, sau đó làm hết thẻ miễn chiến để đem bán."



Vân Nhàn thong dong sử dụng quyển trục, mỉm cười nói: "Thật trùng hợp, tôi cũng đang nghĩ thế."

Trong tay có hai thẻ miễn chiến một thẻ mời chiến, nếu vào phó bản có người không chịu nghe lời thì sử dụng thẻ mời chiến thanh trừ, chờ sau khi nắm quyền lên tiếng lại dùng thẻ miễn chiến để hợp tác với nhau. Còn lại một thẻ miễn chiến cứ giữ lại đề phòng vạn nhất. Sau đó cứ chế tạo thẻ miễn chiến để giao dịch với người chơi cùng trận doanh.

Đôi khi trong phó bản toàn là tiểu đồng bọn có quen biết, nhưng phó bản lại cố tình thiết lập hình thức tấn công lẫn nhau. Để không đánh nhầm trúng main tank, người chơi viễn chiến không thể không ném kĩ năng xa xa một chút. Nhưng cứ thế mãi lại xảy ra một vấn đề, kĩ năng diện rộng không để phát huy sát thương tối đa. Nếu khi đó sửa lại thiết lập phó bản thành hình thức miễn sát thương giữa đồng đội thì nhóm sát thương chủ lực không bị co cóng chân tay nữa.

Lui một bước mà nói, nếu đồng đội trong phó bản không hợp nhau, bên yếu hơn sử dụng thẻ miễn chiến, bên mạnh hơn không có thẻ mời chiến thì đến hết phó bản họ cũng không có cách nào tấn công đồng đội, vì sống sót qua phụ bản chỉ có thể bắt tay nhau, liên thủ đánh quái.

Nói tóm lại, kĩ năng Chế Tạo Thẻ Bài có thể nâng cao thực lực và tỉ lệ sinh tồn của người chơi cùng trận doanh, giảm bớt khả năng nội chiến. Còn về việc hố người khác... Vân Nhàn tỏ vẻ cô có thể dằn thẳng mặt đối thủ, khỏi cần dùng mánh lới trộm cắp.

Tiếp theo, Tô Thần xem xét quyển trục còn lại. Nếu ba quyển trục mà anh không dùng được cái nào cả thì buồn chết mất. Cũng may quyển cuối cùng anh có thể dùng.

"Kĩ năng: Sát Thương Nguyên Tố Hỏa. Kĩ năng bị động, sau khi sử dụng quyển trục, mỗi lần tấn công người chơi tăng thêm 5 điểm sát thương đốt máu."

Tô Thần nhanh nhẹn dùng xong quyển trục, cũng nói với tiểu đồng bọn: "Chu Huệ giết Hỉ Thước, tôi giết Bạch Hổ cũng không rơi ra cái gì. Xem ra chỉ có đánh chết người chơi mang thiên phú mới rơi đồ."

Bọn họ đối với các loại giả thiết trong trò chơi cũng không thể hiểu hết được, chỉ còn cách sờ soạng từng chút một, giống như trò chơi ghép hình vậy, chậm rãi dùng từng mảnh nhỏ ghép thành toàn bộ bản đồ.

- -----------------------------------------

Kết thúc chiến đấu, hai người không hẹn mà cùng lựa chọn ngồi xuống nghỉ ngơi tại chỗ. Vân Nhàn lẩm bẩm tự nhủ: "Vận khí không tồi, không ngờ có thể tiêu diệt cả đội họ." Phải biết rằng cô đã sớm chuẩn bị tinh thần, sau khi đánh chết một hai người đối phương sẽ lập tức sử dụng thẻ miễn chiến.

"Bải vì Thanh Long bị dính Cuồng Bạo mà." Tô Thần lười biếng nói, anh không nén được tò mò hỏi: "Mà sao cô biết hắn ta chính là người kí khế ước với Chu Huệ?"

"Tôi biết sao được? Đoán đại thôi." Vân Nhàn trợn mắt, nói hết sức hợp tình hợp lý: "Vừa nhìn đã biết hắn ta chính là thủ lĩnh, không ném Cuồng Bạo cho hắn thì ném cho ai giờ?"

"Chỉ ném một người mà cô cũng yên tâm được sao?" Tô Thần ghé mắt: "Vừa nãy tôi cảm thấy rất kì quái, sao cô không ném cho đám đó mỗi người một cái Cuồng Bạo?"

"Giúp cả đội đối phương tăng 30% sát thương 30% nhanh nhẹn ấy à? Tôi cũng đâu phải bị điên." Vân Nhàn cạn lời.

"Nếu bọn họ có một chút tỉnh táo, tập trung lao đến chém chết tôi thì sao? Nói thật, lúc đầu tôi cũng không nghĩ có thể diệt toàn đội đối phương đâu. Không biết ai là người kí khế ước với Chu Huệ, không biết ai là người có kĩ năng chế tạo thẻ bài, không biết ai cầm thẻ miễn chiến, đánh kiểu gì bây giờ? Lúc đầu tôi chỉ muốn cố gắng giết càng nhiều càng tốt, để bọn chúng biết chúng ta không dễ chọc, càng không phải dê béo chờ bị làm thịt." Vân Nhàn xòe tay nhún vai, hết sức vô tội: "Ai biết cứ giết từng người từng người một, mà lại không có ai sử dụng thẻ miễn chiến, tôi cũng cảm thấy hết sức ngoài ý muốn."

Tô Thần bật cười.

Vân Nhàn tiếp tục khinh bỉ: "Chu Huệ còn tưởng tôi biết cô ấy kí khế ước với Thanh Long... Tôi cũng đâu có mở thiên nhãn, cũng không biết xem bói luôn, sao mà đoán được chứ! Thấy trêи sân cuối cùng chỉ còn có Bạch Hổ với Thanh Long mà Chu Huệ vẫn còn sống nên lờ mờ đoán ra thôi, chứ lúc mới bắt đầu chiến đấu làm gì có tâm trạng đoán? Đương nhiên cứ chém được người nào hay người nấy, không cần biết có kí kết khế ước với Chu Huệ hay không."

Tô Thần tiếp lời cô: "Ai ngờ chỉ mình Thanh Long mới có thẻ miễn chiến, coi như giúp chúng ta một việc lớn. Bởi mới nói, tập trung quyền lực quá cũng không ổn." Anh cảm khái: "Không biết Thanh Long bây giờ có thấy hối hận không?"



"Tôi chỉ tò mò một chút, sao đến bây giờ cũng chưa thấy quái thú trong phó bản tập kϊƈɦ?" Vân Nhàn khó hiểu.

Mới đầu cô rất lo quái thú quá nhiều, tháp bắn tên không hỗ trợ được bao nhiêu, người chơi thì lo đánh nhau nên bọn nó sẽ đến Truyền Tống Trận nhanh thôi. Lãng phí một quyển trục phó bản cũng không sao cả, dù sao không phải của cô, chỉ sợ đội đối thủ bỏ trốn gây ra phiền toái thôi. Ai ngờ đánh nhau xong rồi mà quái vẫn chưa xuất hiện.

Tô Thần giải thích: "Ban nãy hệ thống hỏi tôi có bắt đầu trò chơi không. Có lẽ phó bản bí cảnh và phó bản bình thường không giống nhau, bao giờ người chơi nói "Bắt đầu" mới có thể bắt đầu phó bản."

"Thảo nào." Vân Nhàn bừng tỉnh. Nếu cô đoán không sai, có lẽ Thanh Long chính là người quyết định khi nào bắt đầu phó bản. Ngay từ đầu bọn chúng đã không muốn lãng phí quyển trục, nghĩ giải quyết xong hai người rồi năm người đánh thông quan, ai ngờ Thanh Long rơi vào hỗn loạn, đầu óc không tỉnh táo, không thể quyết định. Sau đó Bạch Hổ và Thanh Long cũng chết gần như cùng lúc nên quyền quyết định rơi xuống đầu Tô Thần.

Suy nghĩ cẩn thận xong, Vân Nhàn hoàn toàn yên tâm: "Hơi mệt, nghỉ thêm lúc nữa đã."

Tô Thần mỉm cười dò hỏi tiểu đồng bọn: "Muốn khiêu chiến cực hạn không?"

"Ví dụ như?" Vân Nhàn tán gẫu với anh.

"Hai người thông quan phó bản dành cho mười người." Tô Thần cười tủm tỉm nói.

Vân Nhàn hơi khựng lại, kinh ngạc nhìn anh: "Tôi không thể không thừa nhận, suy nghĩ của anh thật là có chút điên rồ."

"Bởi vì có thực lực vượt xa người thường nên mới dám thử xem sao." Tô Thần nghiêm túc nói: "Thật ra cũng được mà. Chờ khôi phục về trạng thái tốt nhất chúng ta lại bắt đầu phó bản. Ngoài ra còn có bốn tòa tháp bắn tên hỗ trợ, trong tay chúng ta cũng có nhiều tinh thạch, cô còn có thiên phú của Chu Huệ trêи người. Nếu khống chế tốt cộng thêm cắn dược vào, nhất định có thể qua."

Vân Nhàn dội nước đá: "Tôi sợ tán gia bại sản để thông quan xong được không bù nổi mất."

"Cứ thử một chút xem sao." Tô Thần xúi giục.

Vân Nhàn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn tiểu đồng bọn: "Tôi thấy chuyện này không giống tác phong của anh." Người nào đó lúc nào cũng là không có lợi không dậy sớm.

"Coi như tiêu hao sạch dược phẩm thì cũng có sao đâu? Chúng ta lại không cần phải mang đổi trang bị với người ta." Tô Thần hỏi lại.

"Sau khi phó bản lần trước kết thúc, tôi kiểm kê kho vật phẩm tùy thân thấy dược phẩm còn thừa nhiều hơn so với trước khi vào phó bản nữa. Vì cấp cơ sở minh tưởng cao, thuộc tính mạnh, đi phó bản không cần cắn dược, ngược lại sau khi giết quái còn rơi ra không ít đồ. Hiện tại có buff may mắn càng không phải lo vấn đề thiếu thốn vật phẩm sau này. Nếu đánh quái không đủ còn có thể dùng thẻ miễn chiến đổi vật tư, tuyệt đối đủ dùng. Nhưng thông quan bí cảnh thì khác, còn nhớ thuyết minh của quyển trục viết như thế nào không?" Tô Thần gằn từng chữ: "Phó bản đặc thù, độ khó trung cấp, phần thưởng phong phú."

Vân Nhàn nghe hiểu, trọng điểm của anh ở trêи bốn chữ "Phần thưởng phong phú".

"Xem ra không thể ngăn cản anh rồi." Cô than nhẹ một tiếng.

"Cho nên đừng có ngăn, nhanh chóng suy ngẫm làm thế nào để thông quan bây giờ." Tô Thần quyết đoán nói.

Vân Nhàn móc ra đống tinh thạch đang có, tổng cộng 2 hỏa 1 thủy 1 lôi 2 phong. Suy nghĩ một lát, cô ra chủ ý: "Tòa tháp thứ nhất là tổ hợp hỏa phong, sát thương diện rộng. Tòa tháp thứ hai tổ hợp thủy phong, giảm 40% tốc độ, được không?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi