- Tiểu nhân vật Tiên Lực cảnh...
Nhiếp Vân lắc đầu.
Tiểu nhân vật này thiếu chút nữa giết chết mình, nếu không phải thời khắc cuối cùng đột phá, còn không biết có thể sống sót hay không.
Hơn nữa một tiểu nhân vật như vậy, đánh Tinh Cung chi linh thiếu chút nữa tán loạn.
- Sở dĩ ta bị nàng đả thương, cũng không phải thủ đoạn của nàng, mà là bị Thần Vân mà Hoàng Vương lưu lại đánh trúng! U Minh Hoàng Vương là nhân vật thời kỳ thượng cổ, thực lực bản thân đã đạt đến Tinh Quân đỉnh phong nhất, nàng lưu lại thủ đoạn, đừng nói ta, cho dù lão chủ nhân phục sinh, cũng không nhất định là đối thủ! Nếu như không phải Hoàng Vương, cho dù thực lực của ta không được tốt lắm, chỉ bằng vào Minh Hinh, hừ, một vạn cái cũng không phải đối thủ của ta!
Tinh Cung chi linh đoán được cách nghĩ của Nhiếp Vân, vội vàng giải thích một câu.
- Tinh Quân đỉnh phong nhất?
Không để ý tới nàng tự kỷ, Nhiếp Vân không nghĩ đến U Minh Hoàng Vương kia cư nhiên cường đại như thế, không khỏi sững sờ, trong mắt lập tức lộ ra một tia nghi hoặc.
- Không đúng, nếu như U Minh Hoàng Vương lợi hại như vậy, địa vị cao như thế, bảo vật khẳng định nhiều vô số kể, không đến mức tốn hao lực lượng như vậy tới cướp đoạt Bắc Đẩu tinh cung a!
U Minh Hoàng Vương, đã được xưng Vương, nhất định là lãnh đạo tối cao của U Minh nhất tộc, cường giả loại này, bảo bối gì không có, mặc dù Bắc Đẩu tinh cung là Tạo Hóa Tiên khí, cũng không đến mức để cho nàng động tâm như thế a!
Dù sao vượt giới luyện hóa bảo vật, cái giá thực quá lớn.
- Ta biết rõ ý nghĩ của ngươi, tuy Tạo Hóa Tiên khí ở trong mắt Hoàng Vương không tính đặc biệt trân quý, nhưng Bắc Đẩu tinh cung không phải Tạo Hóa Tiên khí bình thường!
Trên mặt Tinh Cung chi linh lộ ra vẻ kiêu ngạo.
- Ngươi biết lão chủ nhân có được thân phận gì sao?
- Thân phận gì? Chẳng lẽ cũng là vương giả của một chủng tộc?
Nhiếp Vân sững sờ.
- Vương giả? Cái kia ngược lại không phải, mà là một vị Khu Tu sư, Khu Tu sư cường đại nhất ở giữa thiên địa!
Ánh mắt của Tinh Cung chi linh lộ ra lửa nóng.
- Khu Tu sư?
Hai mắt Nhiếp Vân mê mang.
Thiên phú đặc thù từ thứ tám Linh Hồn sư bắt đầu, mãi cho đến một ngàn hắn đều biết, sao chưa từng nghe nói qua Khu Tu sư? Chẳng lẽ cũng là thiên phú đặc thù, hơn nữa bài danh trước tám sao?
- Thực xin lỗi chủ nhân, ta quên ngươi chưa đi qua Linh giới, Khu Tu sư không thuộc về thiên phú đặc thù, mà là một loại cường giả siêu cấp có được năng lực bản lĩnh và đặc thù đặc thù, minh bạch mà nói, Khu Tu sư là tài sản trân quý nhất của Linh giới, cũng là chức nghiệp cao quý nhất, trong trăm triệu người cũng không nhất định xuất hiện một cái, mà Bắc Đẩu Tinh Quân, là người nổi bật nhất trong đó, trăm triệu năm mới xuất hiện một vị Khu Tu sư Kim Vân cửu phẩm!
Tinh Cung chi linh duỗi lưng mỏi lười biếng, triển lộ ra ra đường vòng cung khoa trương, hưng phấn nói.
- Khu Tu sư Kim Vân cửu phẩm?
Nhiếp Vân càng thêm mê hoặc.
- Những cái này bây giờ ngươi không cần phải hiểu, qua một hồi ta sẽ dẫn ngươi đi Truyền Thừa điện mà chủ nhân lưu lại, nếu như ngươi có thể tiếp nhận truyền thừa, sẽ minh bạch toàn bộ!
Tinh Cung chi linh nở nụ cười.
- Truyền Thừa điện? Vậy được rồi, hiện tại liền dẫn đi qua đi!
Trải qua nàng giới thiệu, hiện tại trong nội tâm Nhiếp Vân đối với Bắc Đẩu Tinh Quân truyền thừa, ở sâu trong nội tâm sinh ra một loại cảm giác không thể chờ đợi được, đại nhân vật uy chấn Linh giới lưu lại bảo tàng, nếu quả thật có thể thu hoạch truyền thừa, khẳng định tiền đồ không thể hạn lượng!
Cho dù không có khả năng một bước lên trời, nhưng ít ra sau khi tiến vào Linh giới, không đến mức chẳng có đầu mối, tìm không rõ phương hướng.
- Tốt, đi thôi!
Thân thể mềm mại của Tinh Cung chi linh nhoáng một cái, uốn éo vòng eo cao gầy, nhảy về phía trước.
Nhiếp Vân theo sát ở phía sau, rất nhanh đi tới một cung điện cự đại, còn không có tiến vào trong đó, liền thấy tấm biển ghi ba chữ Truyền Thừa điện.
Nhìn thoáng qua, liền cảm thấy một cổ khí tức áp đảo Thượng Thiên truyền xuống, toàn thân không khỏi chấn động, hô hấp ngưng trọng.
Thật không hổ là vật Bắc Đẩu Tinh Quân lưu lại, cường đại đến cực điểm!
- Đây là kiểu chữ của Đạo tộc?
Ba chữ kia giống kiểu chữ viết Tiêu Dao Du như đúc, mang theo khí tức lưu truyền từ Thượng Cổ tới nay, phiêu dật tiêu sái, hận đời vô đối, phảng phất như có sinh mệnh, tùy thời giãy giụa ra cung điện khống chế, phá tan mây xanh.
- Lão chủ nhân tu luyện chính là công pháp Đạo tộc, đúng rồi, chủ nhân, ngươi đưa bàn tay cảm ứng Khảo Sát Thạch trên cửa, nếu như có thiên phú trở thành Khu Tu sư, đại môn sẽ mở ra, có thể tiếp nhận lão chủ nhân truyền thừa, mà mở không ra, liền không có biện pháp, đây là lão chủ nhân lưu lại thủ đoạn, tuy ta là khí linh, lại không có cách nào làm trái!
Tinh Cung chi linh nói.
- Ân! Nhiếp Vân nhìn thoáng qua kết cấu của cửa đá, cũng không biết khoáng thạch gì, dị thường chắc chắn, vũ lực mà nói khẳng định không thể phá nổi, không khỏi nhẹ gật đầu, con mắt nhìn Khảo Sát Thạch ở trước cửa.
Khảo Sát Thạch này dựng ở trước cửa, cao ba bốn thước, toàn thân trong suốt có chút tương tự thủy tinh.
- Đưa bàn tay lên tảng đá? Có cần vận chuyển pháp lực hay không?
Nhiếp Vân nghi ngờ hỏi.
- Chỉ cần đưa bàn tay lên là được, cái gì cũng không cần làm, Khảo Sát Thạch này có thể tự chủ khảo thí ra năng lực ẩn chứa trong cơ thể ngươi, cấp bậc Khu Tu sư tổng cộng chia làm ba loại, Kim Vân, Ngân Vân cùng Huyết Vân! Nếu như có được thiên phú tương ứng, Khảo Sát Thạch sẽ lóe ra sắc thái đối ứng, chứng minh ra thiên phú của ngươi, một khi phù hợp, cửa đá sẽ mở ra, chủ nhân, cố gắng lên, hi vọng ngươi có thể kế thừa y bát của lão chủ nhân, một lần nữa uy chấn Linh giới!
Tinh Cung chi linh tràn đầy chờ mong, bàn tay như ngọc trắng nắm lại, vừa cười vừa nói.
- Kim Vân, Ngân Vân, Huyết Vân?
Nhiếp Vân đối với Khu Tu sư căn bản không hiểu, càng không biết phân cấp, mình rốt cuộc có thiên phú như vậy hay không, bất quá việc đã đến nước này, đành phải kiên trì đi tới.
Khảo Sát Thạch trong suốt như một vũng nước trong, đi qua, chiếu ra bóng dáng của hắn, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên.
Ông!
Bàn tay vừa tiếp xúc Khảo Sát Thạch, một cổ lực lượng kỳ lạ dọc theo kinh mạch chui vào Khí Hải.
- Ân?
Biến sắc, Nhiếp Vân vung tay muốn thu hồi, lại phát hiện Khảo Sát Thạch phảng phất như mang theo hấp lực cực lớn, tránh thoát không được.
Bộ này là vô danh công pháp mà