Trước khi thực lực chưa đột phá, tốt nhất nên ngăn chặn tin tức này, cảm giác bị người ta đuổi giết không phải chuyện sảng khoái gì.
Thứ hai, vấn đề Hóa Vân Tông và Kiếm Thần Tông, chính mình vẫn giả mạo đệ tử cũ của vô thượng trưởng lão Hóa Vân Tông, chuyện này cả đại lục cũng biết, vấn đề này không có giải quyết, ngược lại lên làm chưởng giáo Kiếm Thần Tông, vạn nhất để người Hóa Vân Tông biết rõ nhất định sẽ gây ra không ít phiền toái.
Nhiếp Vân không sợ phiền toái nhưng dù sao kiếp trước là người Hóa Vân Tông, hắn có tình cảm đặc thù với tông môn, không muốn bởi vì một ít chuyện này làm quan hệ hai tông môn cương cứng.
Lại nói lúc trước Vân Huyên và Di Hoa đuổi giết, may mắn lão tửu quỷ giải cứu, ân cứu mạng còn chưa đáp tạ, làm đối phương khó coi không phải chuyện phù hợp đạo lý.
Cho dù muốn quang minh chính đại lên làm tông chủ cũng phải xác định danh phận đệ tử cũ vô thượng trưởng lão Hóa Vân Tông rồi nói sau.
Thứ ba, tổ chức Tông Môn đại hội lên làm tông chủ, các tông môn khác khẳng định sẽ phái người tới, như vậy sẽ biến thành đại danh nhân của đại lục Phù Thiên, mọi cử động sẽ bị chú ý, còn muốn lặng lẽ tìm phụ mẫu không dễ dàng.
Thứ tư, cũng là trọng yếu nhất, nàng... Là người Hóa Vân Tông, kiếp trước bỏ qua, kiếp nầy phải dùng thân phận chưởng giáp Kiếm Thần Tông đi qua thì làm sao đạt được nàng tán thành, một lần nữa mở ra tình cảm lưu luyến kiếp trước?
Cho dù nàng không quan tâm địa vị nhưng chênh lệch quá lớn cũng là chuyện phiền toái.
Cũng bởi vì nhiều nguyên nhân như thế, Nhiếp Vân mới quyết định không muốn lộ ra, tận lực giảm ảnh hưởng xuống.
- Không... Không tổ chức Tông Môn đại hội, lúc tế tự thiên địa tông môn không có biện pháp giao phó quyền lợi chưởng giáo ấn, mặc dù cầm chưởng giáo ấn cũng không cách nào luyện hóa và sử dụng bình thường.
Nghe được Nhiếp Vân nói thế, trưởng lão áo đỏ sững sờ.
Chưởng giáo ấn đại biểu cho quyền lợi, đại biểu cho chính thống.
Như thế nào là chính thống? Nhân tâm hướng về chính là chính thống.
Muốn triệt để luyện hóa chưởng giáo ấn, đầu tiên phải quang minh chính đại lên làm tông chủ, để các đệ tử biết sau đó lại tế tự thượng thiên thông cáo thiên hạ, như vậy mới người tài ba tâm hướng về, cũng thu được chính thống.
Bí mật lên làm tông chủ, chỉ thông tri một ít trưởng lão và đệ tử, còn không cho phép truyền ra bên ngoài, danh bất chính, ngôn bất thuận, khẳng định không có khả năng luyện hóa chưởng giáo ấn.
- Ách... Ngươi không phải nói chỉ cần vận chuyển thiên phú kiếm đạo sư cũng có thể khống chế đại trận tông môn sao, hơn nữa hiệu quả giống như chưởng giáo ấn?
Không nghĩ tới luyện hóa chưởng giáo ấn cần phiền toái như vậy, Nhiếp Vân do dự và hỏi.
- Ân, trên tổ huấn tông môn có ghi lại, lại nói tông chủ cũng luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm và Kiếm Thần chi tâm, cho dù không có chưởng giáo ấn cũng có thể khống chế đại trận, thực lực vô địch!
Trưởng lão áo đỏ vuốt vuốt chòm râu, mỉm cười gật đầu.
- Vậy là tốt rồi, trước tiên không luyện hóa chưởng giáo ấn, ta sẽ tìm một cơ hội chiêu cáo thiên hạ và thành lập chính thống.
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Dù sao chưởng giáo ấn đặt trong Tử Hoa động phủ, vừa mới gia trì phong ấn cho nên căn bản không sợ người khác trộm đi, đã luyện hóa phiền toái như vậy còn không bằng chưa luyện hóa, tìm cơ hội nói sau.
Nếu như Vân Huyên dám đến trộm cũng có thể đúng lúc diệt trừ, dù sao thực lực của nàng chỉ còn cảnh giới Chí Tôn, mặc dù rời khỏi tế tự chi địa cũng chỉ có thực lực Lĩnh Vực Cảnh cũng có thể diệt nàng.
- Tất cả do chưởng giáo quyết định!
Bốn vị trưởng lão đồng thời ôm quyền.
- Được rồi, chúng ta đi ra ngoài đi, đúng rồi, đây là một ít cảm ngộ Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh sau khi ta cảm ngộ lực lượng của tế tự chi địa, có lẽ có trợ giúp bốn trưởng lão đột phá, có chỗ tốt thật lớn, kính xin bốn vị trưởng lão không nên từ chối!
Nhiếp Vân lật tay sau đó một ngọc bài xuất hiện trong lòng bàn tay, linh hồn khẽ động, một đạo ý niệm khắc vào trong đó.
Bằng vào ánh mắt Nhiếp Vân có thể nhìn ra bốn người bị vây ở Phá Không Cảnh thật lâu, tuy không biết bởi vì sao không có đột phá nhưng trợ giúp một chút cũng tốt, dù sao là người của hai thế giới, kiếp trước càng là vô thượng trưởng lão của Hóa Vân Tông, có rất nhiều tâm đắc trân quý, nói ra mấy cái cũng không xem vào đâu, còn có thể trợ giúp bọn họ.
- Đa tạ tông chủ!
Thấy Nhiếp Vân truyền đạt ngọc bài, trên gương mặt trưởng lão áo đỏ tươi cười nhưng trong lòng có chút không cho là đúng.
Hắn xem ra Nhiếp Vân chỉ mượn nhờ lực lượng tế tự chi địa cũng không phải chính thức đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, cho dù thực lực rất mạnh, làm thế nào đột phá Phá Không Cảnh cũng không thể giải thích thấu triệt, có lẽ trợ giúp không lớn.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, tinh thần lực vẫn tiến vào trong ngọc giản, mới liếc mắt nhìn, đột nhiên hắn há miệng và toàn thân như hóa đá.
- Tông chủ, này... Này... Đây thật là thứ ngươi lĩnh ngộ sao?
- Ha ha!
Nhiếp Vân cười cười không nói..
- Đa tạ tông chủ, ta hiện tại vui lòng phục tùng tông chủ.
Trưởng lão áo đỏ quỳ bái Nhêếp Vân, trong ánh mắt mang theo bội phục.
- Như thế nào?
Mấy vị trưởng lão khác thấy trưởng lão áo đỏ như vậy càng giật mình, tinh thần lực liên tục tiến vào ngọc bài, sau khi nhìn rõ gương mặt hưng phấn đỏ bừng, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Đường đường bốn đại vô thượng trưởng lão biến thành như vậy, Nhiếp Vân cũng không biết nên nói cái gì, lập tức mang theo mọi người đi chưởng giáo điện Kiếm Thần Tông.
Lần quán quân Kiếm Thần thí luyện bị Thiên Huyễn một tát chụp chết cho nên không có quán quân, Nhiếp Vân xác lập Diệp Kiếm Tinh thành quán quân, thuận tiện thả tượng đá tổ sư ra xa xa, cũng cho hắn vài đạo kiếm đạo chi khí cảm ngộ.
Diệp Kiếm Tinh không hổ là thiên tài, cảm ngộ kiếm đạo chi khí chẳng những luyện thành hai đạo vô thượng kiếm pháp, còn một lần hành động cảm ngộ kiếm đạo đột phá đến cảnh giới tông sư.
Kiếm thuật ý cảnh chia làm bình thường, tinh anh, hạch tâm, tông sư, kiếm đạo chi tủy ( vũ kỹ chi tủy), tâm kiếm, mệnh kiếm!
Tuy vẫn không có đạt tới cảnh giới kiếm đạo chi tủy nhưng cũng có tiế bộ thật lớn, có thể so với một ít Thái Thượng trưởng lão.
- Hiện tại chúng ta tổ chức đại hội Thái Thượng trưởng lão, xác định thân phận tông chủ, kính xin tông chủ chờ ở nơi đây một lát.
Xử lý xong những việc này, trưởng lão áo đỏ nói với Nhiếp Vân một tiếng, lúc này hắn và ba trưởng lão khác rời khỏi đại điện.
Bộ này là vô danh công pháp mà