VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Cường giả Hạp Hư cảnh... Chuyện này...

Cảm nhận khí tức từ trên người đối phương phát ra, chủ tửu điếm giật mình, biết rõ bằng vào bản lĩnh của hắn không thể trêu vào, cho nên lúc này cũng không dám nói thêm gì, chỉ đành lấy rượu ngon ra mà thôi.

Thành chủ thực lực mạnh nhất Huyền Kim thành cũng chỉ là Thiên Kiều cảnh đỉnh phong, lão bản tửu điếm này cũng chỉ là Lĩnh vực cảnh đỉnh phong, trước mặt Hạp Hư cảnh không tính là cái gì, cho nên hắn cũng không dám nói nhảm.

Lần này rượu mang ra cũng tốt hơn nhiều, chính là Kỵ tửu nhan gia Tuyết quả tửu.

- Có chuyện gì vậy? Sao còn có người chưa đi?

Vừa mới mang rượu lên thì chợt nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài vang lên. Lập tức, Bao Đồng thành chủ và đám người Tang Hồng Y đi tới.

Vừa nhìn thấy bên trong tửu điếm vẫn còn có khách, lông mày của Bao Đồng thoáng cái dựng lên.

- Thành chủ...

Lão bản tửu điếm đang định giải thích hai câu thì đã nhìn thấy sắc mặt Bao Đồng trầm xuống, miệng hừ lạnh một tiếng:

- Phế vật.

Nói xong hắn quay người đi về phía Nhiếp Vân.

- Vị khách này, tửu lâu này ta đã bao. Hạn cho ngươi trong vòng ba hô hấp lập tức rời đi, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

Đi tới trước mặt Nhiếp Vân, Bao Đồng cao giọng nói.

Thanh âm của hắn cực kỳ nghiêm túc, hai hàng lông mày mang theo khí tức thượng vị giả. Trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần hắn làm như vậy thì người bị quát lớn kia nhất định sẽ cảm thấy cực kỳ sợ hãi, quay người rời đi. Ai ngờ vị thiếu niên đang uống rượu này vẫn tự rót rượu cho mình như trước, không thèm quan tâm tới hắn, giống như không nghe thấy vậy.

- Không thấy thành chủ nói chuyện sao? Ngươi điếc hay câm vậy?

Bao Đồng còn chưa nói tiếp thì một thủ hạ phía sau đã đi lên, tay vỗ bàn, lớn tiếng quát.

- Cút.

Không muốn nói nhảm với loại tiểu lâu la này, Nhiếp Vân vừa uống rượu vừa hừ lạnh một câu.

Ầm ầm.

Ầm ầm.

Thanh âm lạnh lẽo của hắn vang lên, thuộc hạ của Bao Đồng lập tức bắn ra ngoài, bộ dáng nhìn buồn cười tới cực điểm.

Linh hồn Linh cấp đỉnh phong thi triển thiên phú Tiên âm sư há có thể là thứ mà tiểu lâu la chưa tới Lĩnh vực cảnh có thể chống đỡ được?

- Ngươi.. Được, được. Các vị tiền bối, người này không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, vừa nhìn đã biết là gian tế của yêu nhân, kính xin mấy vị ra tay, thể hiện uy phong của Phù Thiên đại lục chúng ta.

Dường như nhìn ra thực lực của vị thiếu niên này không tầm thường, tuy nhiên Bao Đồng cũng không quá sợ hãi mà quay đầu nói với đám người Hồ Khuê, Tang Hồng Y. Chỉ là hắn còn chưa nói hết thì đã cảm thấy trên mặt tê rần, đầu thoáng cái ngẹo lại, sau đó thân thể bay ra ngoài. Đầu cắm vào một cây cột lớn bên ngoài tửu lâu.

- Gian tế? Yêu nhân? Yêu nhân cái con mẹ ngươi.

Đầu cắm vào trong cây cột, lúc này Bao Đồng mới nghe được một đạo thanh âm tràn ngập khinh thường vang lên.

Nhiếp Vân ghét nhất bị người khác chụp mũ mình, đánh không lại thì đánh không lại, giấu đuôi sói làm cái rắm a.

Ngươi đuổi ta không đi thì chính là gian tế yêu nhân? Ngươi cưỡng ép đuổi người, vô lễ như vậy chẳng phải càng giống yêu nhân hay sao?

- Thiên phú Tiên âm sư, không tê. Nếu như không chê, ngươi có thể cùng ngồi uống với chúng ta vài chén hay không?

Tang Hồng Y liếc mắt nhìn gia hỏa vừa thanh âm làm cho bắn ngược lại cùng với thành chủ Bao Đồng, ánh mắt lóe lên, không biết nghĩ cái gì mà lại đột nhiên mở miệng nói:

- Cùng uống rượu? Xin thứ lỗi, không trèo cao được.

Nhìn thấy ánh mắt đối phương như vậy, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, không thèm để ý tới.

- Chó chết, ngươi hung hăng càn quấy cái rắm. Hồng Y sư huynh ta nói chuyện với ngươi chính là phúc khí tu luyện mấy đời của ngươi, không ngờ lại dám trang bức, ta thấy ngươi muốn chết rồi.

Sau lưng Tang Hồng Y có một đệ tử Hóa Vân tông lên tiếng. Người này dường như đã nhận được chỉ thị cho nên trực tiếp nhảy ra, miệng hét lớn, bàn tay duỗi về phía trước, đánh ra một chưởng ấn.

Đệ tử này thân là đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông, thực lực cũng không thấp. Tuy rằng không bằng Tang Hồng Y, Hồ Khuê, nhưng mà cũng đạt tới Hạp Hư cảnh sơ kỳ. Loại thực lực này trong tông môn khác đã được coi là Thái thượng trưởng lão, là nhân vật quyền bá một phương. Một khi toàn lực đánh ra công kích sẽ mang theo lực lượng áp bách không gian. Còn chưa tới mắt đã khiến cho những cái bàn chung quanh bị quét thành bụi phấn.

- Muốn chết? Tôm tép. Đã như vậy ngươi quỳ xuống cho ta đi.

Cái tay vốn định rót rượu ngừng lại, thân thể Nhiếp Vân không có động tác gì, lông mày nhướng lên, trong hai mắt đột nhiên bắn ra một đạo quang mang.

Ầm.

Một đạo sóng tinh thần đậm đặc đột nhiên bắn ra, đón chào một chưởng này.

Ầm ầm.

Sóng tinh thần thoáng cái xông qua chưởng ấn, đâm vào trong đầu người nọ.

Phịch phịch.

...

- ah...

Một tiếng kêu thảm vang lên, tên đệ tử này đã quỳ rạp xuống đất.

Tuy rằng Hóa Vân tông là ràng buộc trong lòng hắn, tình cảm thâm hậu. Nhưng mà là đại tông môn, tốt xấu lẫn lộn, loại đệ tử hạch tâm không nói hai lời đã động thủ với ngươi khác đương nhiên thuộc về hàng ngũ kẻ xấu. Đối với loại cặn bã ỷ thế hiếp người này Nhiếp Vân căm thù tới tận xương tủy, cho nên khi ra tay cũng không có chút lưu tình nào.

- Ngươi dám làm cho Đỗ Giang sư đệ quỳ xuống, khiêu chiến uy nghiêm của Hóa Vân tông chúng ta? Rất tốt, ta thấy ngươi chán sống....

Lại có một đệ tử hạch tâm nhảy ra, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Nhiếp Vân. Tên này có thực lực Hạp Hư cảnh trung kỳ, vừa mới hét lớn thì cũng giống như người vừa rồi, thân thể nhoáng lên, lực lượng toàn thân ngưng tụ, đánh ra một quyền.

Ầm ầm...

Thực lực người này rõ ràng so với người trước còn mạnh hơn một cấp bậc. Sau khi đánh ra một quyền, một đạo khí lãng trùng kích mãnh liệt tới, lập tức bao phủ huyệt vị toàn thân Nhiếp Vân, dường như đã thoát khỏi phạm trù giáo huấn, mà là trực tiếp hạ sát.

Chỉ cần bị đánh trúng, cho dù là cường giả Hạp Hư cảnh trung kỳ như hắn cũng sẽ bị gân cốt vỡ vụn, thê thảm vô cùng.

Sưu.

Tuy nhiên quyền phong của hắn còn chưa tới trước mặt thiếu niên thì đã cảm thấy sắc mặt đỏ lên, miệng cảm thấy đau đớn một hồi, hóa ra đã có một chén rượu chui vào trong miệng hắn, đánh gãy bảy tám chiếc răng.

Phốc.

Máu tươi phun ra, chân mạnh mẽ lui về phía sau vài bước, té ngã xuống mặt đất. Công kích cường đại vô cùng vừa rồi cũng bởi vì lực lượng bị cắt đứt mà tan thành mây khói.

- ngươi muốn chết...

Vị đệ tử hạch tâm này bị thương, còn muốn xông lên tiếp thì đã bị Tang Hồng Y ngăn lại.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc

Báo lỗi