VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Những ngày này bọn hắn thừa nhận áp lực thật sự quá lớn, tất cả mọi người nói Vân Phong là vì sợ hãi chạy án rồi, đối mặt loại đồn đãi này, bọn hắn cũng mê mang, hoài nghi, cuối cùng nhất lại giữ vững được, bây giờ thấy đồn đãi chỉ là hư giả, sao không hưng phấn, kích động?

- Ngươi chính là Vân Phong? Thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt a?

Chứng kiến biểu lộ của mọi người, Đỗ Vân đoán ra thiếu niên này là Vân Phong huyên náo Hóa Vân tông gà chó không yên, trên mặt lộ ra ý trào phúng, lạnh lùng nói.

- Không quản các ngươi là ai, lập tức buông Trúc Âm, cút ra ngoài cho ta!

Không để ý tới Đỗ Vân nói chuyện, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn Bao Hưng, ánh mắt lạnh như băng.

- Ngươi mò mẫm sao? Chẳng lẽ nhìn không ra chúng ta là đệ tử Chấp Pháp đường?

Thấy thiếu niên trực tiếp bỏ qua hắn, sắc mặt của Đỗ Vân đỏ lên, tức giận đến ngăn ở trước mặt Nhiếp Vân, ánh mắt lộ ra xem thường nồng đậm.

- Không phải nói ngươi, cút sang một bên!

Thấy thằng này ngăn ở trước mặt, bộ dáng cần ăn đòn, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, đánh ra một quyền!

- Ngươi... Muốn chết!

Đỗ Vân bất kể nói thế nào cũng là nhân vật xếp hạng thứ tám trên Phá Không tiềm lực bảng, hiện tại rõ ràng bị người bỏ qua như thế, tức giận đến khí huyết sung não, đồng dạng ra quyền đón chào.

Lựa chọn cùng Nhiếp Vân cứng đối cứng!

Đỗ Vân có ngoại hiệu là Quyền Vương, tạo nghệ quyền pháp ở trong hàng đệ tử hạch tâm của Hóa Vân tông, được cho gần phía trước nhất, tuy là chiêu số dưới tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng vừa ra tay liền cho thấy bản lĩnh hùng hậu, khí lưu khởi động, pháp lực tung hoành.

Lực lượng một quyền này ngưng mà không tán, thoạt nhìn đơn giản, trên thực tế lại tập trung lực lượng toàn thân ở một điểm phóng xuất ra, nếu như lực lượng của Nhiếp Vân không đủ, cứng rắng đụng như vậy, nhất định sẽ ăn thiệt thòi lớn.

- Tôm tép nhãi nhép!

Nhướng mày, Nhiếp Vân chả thèm để ý quyền của hắn mạnh như thế nào, lực lượng trên cánh tay đột nhiên phát ra.

Bành!

Hai quyền tương giao, sắc mặt Đỗ Vân đỏ lên, bay thẳng ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, cánh tay cắt thành từng đoạn.

- Cái gì? Cùng Đỗ Vân sư huynh so nắm đấm, vậy mà chấn vỡ tay hắn?

- Đỗ Vân sư huynh được xưng Quyền Vương, rõ ràng lại bị đả bại, cái này... Thật là đệ tử hạch tâm tân tấn sao?

- Thật đáng sợ, khó trách dám hung hăng càn quấy như thế...

Thấy một màn như vậy, đệ tử chấp pháp khác đều rùng mình.

Những người này, đại bộ phận đều nghe nói qua Vân Phong, nhưng không tận mắt nhìn thấy, lúc này thấy Đỗ Vân dùng nắm đấm thành danh, bị đối phương cứng đối cứng, một quyền đánh thành bánh quai chèo, toàn bộ đều cảm thấy đầu óc chuyển không đến, có chút điên rồi.

Đỗ Vân từng tay không tấc sắt đánh nát Linh binh thượng phẩm, như vậy cũng thất bại, chẳng lẽ nắm đấm của đối phương có thể đánh toái Linh binh tuyệt phẩm sao?

- Rất tốt, có thể một quyền đả bại Đỗ Vân, xem ra ta có chút xem thường ngươi rồi!

Bao Hưng dẫm ở trên người Trúc Âm, chứng kiến gia hỏa tuổi không lớn trước mắt, một chiêu liền đả thương Đỗ Vân, ánh mắt híp lại, lộ ra lãnh ý âm hàn.

Đỗ Vân xếp thứ sáu trên Phá Không tiềm lực bảng, mặc dù là hắn, muốn đả bại cũng không phải sự tình dễ dàng, nhưng tiểu tử trước mắt này, nhẹ nhõm đả thương đối phương, đủ thấy thực lực mạnh, đã vượt ra khỏi đoán trước!

Cũng đúng, cũng chỉ có thực lực như thế, mới có thể đả thương bọn người Liêu Lương, uy phong bát diện, không kiêng nể gì cả.

- Vẫn là câu nói đó, thả Trúc Âm ra, lập tức cút!

Tiếp tục đi về trước một bước, Nhiếp Vân nhìn chằm chằm Bao Hưng.

- Thú vị, thú vị, ta còn là lần đầu tiên gặp được người còn kiêu ngạo hơn chấp pháp đội chúng ta, rất tốt, tiểu tử, ngươi rất giỏi! Bất quá, ta mặc kệ ngươi là ai, hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, tự mình mang lên hình cụ, cùng ta quay trở lại Chấp Pháp đường, tiếp nhận thẩm vấn, ta có thể không ra tay, thứ hai, ta ra tay, mang ngươi và cả Phong Vân Minh đi! Lựa chọn thứ nhất, có thể bớt chút khổ sở, lựa chọn thứ hai, một khi có tổn thương gì, liền đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!

Ở trong tiếng hừ lạnh, Bao Hưng vung tay lên.

Rầm rầm!

Chấp pháp đệ tử ở phía sau hắn chứng kiến thủ thế, đồng thời lao đến, vây Nhiếp Vân ở trung tâm, lòng bàn tay từng người cầm một sợi Tỏa Hồn Liên.

Tỏa Hồn Liên lần này không giống trước kia, toàn thân vàng óng, đã đạt tới nửa bước tuyệt phẩm, uy lực so với trước kia mạnh hơn mấy lần.

Xem ra bọn hắn cũng biết Tỏa Hồn Liên bình thường vô dụng với thiếu niên trước mắt này, trực tiếp cầm tới loại tốt nhất.

Chính giữa Tỏa Hồn Liên là một ngọc bài đen kịt, phía trên lôi đình rậm rạp, mang theo khí tức âm hàn, chỉ cần khóa người lại, lôi đình chi lực cùng âm hàn chi khí trên ngọc bài sẽ kích phát ra, để cho người bị nhốt nhận hết tra tấn.

- Minh chủ, đây là Lôi Đình Chấp Pháp Liên đáng sợ nhất của Chấp Pháp đường, phía trên gia trì Long khí, một khi bị trói, cho dù là cường giả Phá Không Cảnh cũng trốn không thoát, ngàn vạn lần phải cẩn thận...

Thấy loại khóa sắt này, Âu Dương Thế Hùng biến sắc, vội vàng hô.

Tuy Lôi Đình Chấp Pháp Liên giống như Tỏa Hồn Liên, nhưng càng cường đại hơn, người bị trói chặt, chẳng những không cách nào đào tẩu, còn bị tra tấn, đã không phải là Linh binh bình thường, mà là hình cụ rồi.

- Muốn mang thứ này cho ta, sao ngươi không mang thử?

Thứ này, Nhiếp Vân tự nhiên nhận thức, bảo bối mà Hóa Vân tông dùng để đối phó Yêu nhân, không nghĩ tới rõ ràng dùng để đối phó mình, trong lồng ngực có lửa giận thiêu đốt.

- Rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Đã như vậy, đừng trách ta không khách khí!

- Bày trận!

Bao Hưng hét lớn một tiếng.

Rầm ào ào!

Nương theo thanh âm của hắn, đệ tử cầm Lôi Đình Chấp Pháp Liên trong tay chuyển động, giống như độc xà nhảy múa, như biến thành Du Long dài hẹp, giam cầm không gian xung quanh Nhiếp Vân.

- Hừ!

Không quản động tác của đối phương, quát lạnh một tiếng, dưới chân Nhiếp Vân đạp vài bước, nhận thức đúng một phương hướng, đột nhiên đánh ra một chưởng.

Ma Ha thần chưởng, Tinh Thần vô lượng!

Pháp lực cường đại hội tụ, hình thành một chưởng ấn, pháp lực ở trong chưởng ấn vận chuyển, phù hợp Thiên Địa tinh thần vận chuyển, mạnh mẽ đánh ra, mà phương hướng này, đúng là đệ tử có thực lực thấp nhất trong trận pháp.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, đệ tử thực lực thấp nhất kia còn chưa kịp bố trí tốt trận pháp, liền cảm thấy một cổ áp bách hít thở không thông mãnh liệt xông lại, ngực chùn xuống, máu tươi cấp tốc phun ra, thời gian nháy con mắt liền bị trọng thương.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc

Báo lỗi