*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Anh muốn lấy Kiều Tang hay Hàn Linh?
Mộ Vi Lan đứng dậy, lạc lõng bước vào trong phòng ngủ.
Ở đầu bên kia điện thoại Tiểu Đường Đậu nhăn mày hỏi: “Bố, vợ bố là ai? Con quen không?"
Tầm mắt của Phó Hàn Tranh dõi theo Mộ Vi Lan đi vào trong phòng ngủ, anh lạnh nhạt trả lời: “Ừm, quen, hai ngày nữa con sẽ gặp thôi."
Phó Hàn Tranh lại nói mấy câu với Tiểu Đường Đậu, dặn con bé phải nghe lời, sau đó tắt điện thoại rồi đi vào trong phòng ngủ.
Chỉ nhìn thấy Mộ Vi Lan đang đứng bên cạnh cửa sổ, bộ dạng có chút chán nản không vui.
Phó Hàn Tranh bước tới, ôm cô từ phía sau: “Sao vậy?"
Anh còn hỏi!
Mộ Vi Lan trừng mắt nhìn anh, vành mắt có chút hồng: “Nếu như trong lòng anh vẫn còn hình bóng Kiều Tang, vậy tại sao anh còn tới chọc em? Phó Hàn Tranh, em không chơi đùa với anh..."
Đôi mắt đen nháy của người đàn ông nhìn cô, anh nhìn rất lâu, cuối cùng mới nói: “10 năm nay, đúng là trong lòng anh vẫn luôn lưu giữ hình bóng của Kiều Tang, nhưng cũng chỉ là lưu giữ thôi. Với cả, người chọc vào chuyện này trước hình như là em mà?”
Rõ ràng là Mộ Vi Lan đang khóc, nhưng lại bị anh nói tới mức cảm thấy xấu hổ, mặt hơi đỏ lên.
Người con gái có chút tức giận nói: "Được, cho dù em chọc anh trước, bây giờ em không chọc nổi, cũng không trốn được nữa."
Cô làm động tác muốn rời đi, Phó Hàn Tranh nhăn mày lại, bàn tay lôi cổ tay cô lại: “Em đi đâu?"
Lại muốn bỏ nhà đi lần nữa sao?
“Mộ Vi Lan, em dám đi, thì về sau anh sẽ không đi tìm em nữa."
truyện hay nữ chính cảm giác mạnh mẽ thật thích