VŨ TÔN

Chương 24: Tế Luyện Phân Thân
“ Thì ra Xích Huyết Tiền bối là người đã truyền bá Hồn kĩ.” Vũ Tôn kinh ngạc hỏi.
“ Tiểu Tôn, ngươi hãy tin ta. Đúng là ta muốn dựa vào ngươi để cho Thiên hạ biết sự đáng sợ của Hồn kĩ, nhưng ngươi cũng nên biết Hồn đấu sỹ mạnh mẽ không hề thua kém Ma pháp sư, Vũ kỹ chiến sĩ. Ngươi có ta chỉ bảo tận tâm, chắc chắn phân thân của ngươi chỉ hơn chứ không hề kém ta trước đây.”
“Xích Huyết Tiền bối a, ta không có ý chê bai Hồn kĩ hay Hồn Đấu sĩ. Chẳng qua phụ thân ta bảo Hồn Kĩ không phải ai cũng có thể tu luyện được. Liệu phân thân của ta có tu luyện được hay không còn chưa biết mà ngài đã bảo ta tu luyện rồi. ”
“Phụ thân ngươi cũng chỉ là nghe đồn từ người khác. Có bản Hoàng ở đây ngươi còn lo gì mấy chuyện vụn vặt ấy.”
“ Đúng a, có Xích Huyết Tiền bối ở đây thì ta còn gì phải lo lắng. Dù sao cũng chỉ là mài giũa bản thân thì tu luyện cái gì cũng được mà. Được rồi, ta sẽ tu luyện Hồn kĩ. Nhìn mặt tiền bối như vậy ta mà từ chối chắc bị ăn thịt mất. Chẳng qua, bây giờ tiền bối nên giúp ta chế tạo phân thân đã chứ. Nhiều chỗ ta không hiểu lắm.”

“ Bắt đầu ngay đi. Đúng là cần phải là một Luyện Dược sư mới hiểu rõ được cách tế luyện phân thân. May cho ngươi, bản Hoàng trước kia cũng là 1 Võ Hoàng cấp Luyện Dược sư. ”
“Luyện Dược sư có khó làm không Xích Huyết tiền bối?”
“Luyện Dược sư là một chức nghiệp vô cùng cao quý. Nhưng chuyện này để tính sau. Sau này ta sẽ dạy ngươi trở thành một Luyện Dược sư. Còn bây giờ tranh thủ thời gian bắt tay tế luyện phân thân cho ngươi đi đã. Giờ ta bảo gì, làm gì ngươi hãy bắt chước y như vậy mà làm theo. Đầu tiên cần bày ra một trận pháp ngăn cách không gian. Cũng may trong giới chỉ ta đưa ngươi có đủ cả. Lấy hết đồ ra đây đi.”
Vũ Tôn lấy chiếc giới chỉ Xích Huyết Hoàng đưa ra. Nguyên đồ vật bên trong đó cũng tới gần 1 phần 3 căn phòng của hắn.
“Cầm lấy mấy viên Ngũ sắc thạch kia. Đúng rồi, là nó. Đặt ở bốn góc phòng của ngươi. Nhìn thấy chiếc lọ màu tím kia không? Cầm lấy nó, bên trong có Nguyên Dịch thể lỏng. Đổ Nguyên dịch đấy lên Ngũ sắc thạch. Bấm quyết theo ta.Nhìn cho kĩ... Không phải, làm lại. Cẩn thận vào. Nhìn đây. Vận chuyển nguyên lực, bắt quyết theo ta nhanh. Điểm tay vào từng viên Ngũ Sắc thạch đi...”

Xích Huyết Hoàng liên mồm chỉ bảo Vũ Tôn cần làm gì, làm gì như một sư phụ dạy dỗ đệ tử.Vũ Tôn gật đầu làm theo như gà mổ thóc. Có lúc hắn làm sai chuyện gì lại bị Xích Huyết Hoàng gắt cho vài câu.
“ Được rồi. Ngồi xuống. Thứ quả lớn hình đứa bé kia là Sinh Thân Quả. Cầm lấy nó rồi vận chuyển nguyên lực dung nhập vào đi. Ngồi yên, để nó bao lấy cơ thể ngươi mới tạo được hình hài bên ngoài của ngươi chứ. Được rồi. Thứ quả màu đỏ nhỏ như ngón tay kia là Sinh Huyết quả. Nuốt nó vào rồi dung nhập nó vào máu của ngươi. Từ từ thôi, bức nó ra, đẩy vào trong Sinh Thân quả đi. Cầm lấy lọ đan dược màu xanh nhạt kia, đó là Tụ Hồn đan. Chỉ có 2 viên, nếu hỏng hết thì coi như bỏ đi đấy ...”
....................................................................................................
Hết tròn ba ngày, Vũ Tôn mở choàng mắt ra. Mồ hôi nhễ nhại khắp người hắn. Một cảm giác kiệt sức, vô lực lần đầu xuất hiện từ khi hắn trở thành Võ Hoàng. Trước mặt hắn lúc này có 2 “ người” giống hắn như đúc nhưng khuôn mặt mờ mịt vô thần.
Thì ra, Vũ Tôn và Xích Huyết Hoàng quyết định tế luyện 2 phân thân. Ban đầu dự định chỉ tế luyện 1 phân thân nhưng việc tế luyện phân thân đột nhiên thành công dễ dàng ngoài mong đợi nên còn một phần tài liệu đủ để tế luyện thêm một phân thân nữa làm Xích Huyết Hoàng thay đổi ý định. Nếu chỉ tế luyện một phân thân thì chỉ cần một ngày thời gian là hoàn thành.

“ Vận toàn lực ý niệm truyền vào tới 2 phân thân sau đó cắt đứt liên hệ. Cố gắng chịu đựng tổn thương thần hồn nếu không sẽ tốn công vô ích. Nhanh lên, Tụ Hồn Đan sắp hết tác dụng.” Xích Huyết Hoàng khẽ quát Vũ Tôn.
Vũ Tôn mặc dù đang hết sức mệt mỏi nhưng vẫn cắn răng dùng thần niệm truyền vào 2 phân thân. Hắn biết công việc tế luyện phân thân đã đi đến giai đoạn quan trọng nhất. Nếu thất bại bây giờ sẽ trở thành công dã tràng.
“Phụt” . Vũ Tôn phun ra một ngụm máu lớn. Việc cắt đứt tới một phần ba Hồn lực để dung nhập vào phân thân khiến hắn bị tổn thương nghiêm trọng. Mặt mày hắn tái nhợt dần, trắng bệch như bột. Đôi mắt trống rỗng, mờ mịt vô thần. Hắn mất ý thức dần rồi ngã xuống đất bất tỉnh.
“ Đứa nhỏ. Quả thật tội nghiệp cho ngươi. Mới mười lăm tuổi, chưa có kinh nghiệm sống gì cả đã phải hao tổn Thần Hồn lực mức độ lớn như vậy. Ngươi nhẹ dạ cả tin quá. Thần Hồn ngươi đang hao tổn lớn như vậy, nếu ta đoạt xá ngươi chống kiểu gì được. Nhân sinh, đáng sợ nhất chính là tâm cơ của con người a.”
Xích Huyết Hoàng nhìn Vũ Tôn bất tỉnh khẽ thở dài. Đúng là trong giây phút Vũ Tôn bất tỉnh, hắn chợt nổi lên ý định đoạt xá Vũ Tôn. Đây là một cơ hội rất tốt, Thần Hồn lực của Vũ Tôn tổn thương nghiêm trọng, cơ thể của hắn lại vô cùng cường đại, tuyệt đối hơn xa thể chất trước kia của Xích Huyết Hoàng.
Nhưng hắn không hiểu sao ý định của hắn vừa tồn tại đã lập tức bị gạt bỏ. Hắn cảm thấy không nỡ làm như vậy. Lý do tại sao chính hắn cũng không hiểu. Hắn chỉ biết hắn cảm thấy không đành lòng làm tổn thương Vũ Tôn, như sư phụ đối với đệ tử.

Xích Huyết Hoàng giơ tay ra tóm lấy một bình ngọc màu trắng ngà còn sót lại trong đống dược liệu sau khi tế luyện phân thân cho Vũ Tôn. Hắn mở bình ngọc ra, một mùi thơm dịu bốc lên khiến linh hồn người ngửi vô cùng sảng khoái. Bên trong là 2 viên đan dược nhỏ như hạ đậu màu cũng trắng ngà, long lanh vô cùng đẹp mắt.
Khẽ dùng lực cậy miệng Vũ Tôn sau đó hắn búng tay đẩy viên thuốc vào miệng hắn. Viên thuốc ngay lập tức tan ra thành nước rồi dược lực lan ra toàn thân Vũ Tôn. Linh Hồn đang tổn thương của hắn như một vùng đất khô cạn được tưới nước. Mặc dù viên thuốc tuy nhỏ nhưng dược lực lại vô cùng lớn, liên tục bổ sung để phục hồi Linh Hồn cho Vũ Tôn.
““Bổ Hồn Thần Đan”. Đáng tiếc ta không còn thân thể nếu không một viên này chắc chắn đủ làm Linh Hồn ta khôi phục đỉnh phong trong một tháng. Thật ganh tỵ với tên tiểu tử này quá. Có viên đan dược này, với thể chất cường đại của hắn việc hoàn toàn khôi phục có lẽ chỉ trong vài ngày, hơn nữa Linh Hồn còn được tẩm bổ đáng kể a” . Xích Huyết Hoàng cảm khái.
Tiếp tục, hắn lại lấy một bình đan dược màu đỏ như máu ra. Hắn lấy từ bên trong ra một viên đan dược cũng đỏ y như vậy, tiếp tục cho vào miệng Vũ Tôn. Viên đan dược không tan ngay lập tức như “Bổ Hồn Thần Đan” mà nó chậm rãi, chậm rãi nhả ra từng giọt chất lỏng đỏ tươi.
Từng giọt chất lỏng ấy cũng chảy xuôi khắp toàn thân Vũ Tôn. Kim huyết trong cơ thể hắn như gặp được vật đại bổ, ngay lập tức chúng cắn nuốt từng giọt chất lỏng màu đỏ kia sau đó tốc độ khôi phục của Kim huyết bỗng tăng nhanh đáng kinh ngạc để bổ sung lượng máu lớn mà hắn chuyển sang hai phân thân.
“Có “Bổ Hồn Thần Đan” cùng “Sinh Huyết Thần Đan” thì tên nhóc này sẽ sớm hồi phục thôi. Bản Hoàng cũng nên nghỉ ngơi một lát vậy.” Xích Huyết Hoàng khẽ lẩm bẩm. Sau đó thân hình hắn từ từ bị Xích Huyết Châu hút vào bên trong rồi biến mất.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi