VŨ TÔN

“Ngươi, Hồn hoàn này ngươi lấy được ở đâu?” A Đạt khóe miệng giật giật, kinh ngạc hỏi Vũ Tôn.
Cả lớp học dồn ánh mắt vào Vũ Tôn, đợi câu trả lời của hắn.
Vũ Tôn mỉm cười đáp:
“Tổ sư của gia tộc ta vốn là một Hồn hoàn sĩ. Viên Hồn hoàn này cũng là do người truyền lại. Có lẽ qua nhiều thời gian nên trong lịch sử không có ghi lại. Lí do tại sao nó có màu đen thì ta không biết, chẳng qua có lẽ tuổi của nó cũng không tính là cao nên ta mới hấp thu được.”
A Đạt chỉ muốn nhảy tới bạo hành thằng này một trận. Tuổi không tính là cao cái rắm à. Rõ ràng ngươi có thấy Hồn hoàn của ta đang run rẩy không??? Nhưng không tiện vì hắn là đạo sư nên cũng giả vờ gật đầu :
“Đúng vậy, có lẽ nó là Hồn hoàn dị biến hoặc tuổi không cao lắm. Qua nhiều tuế nguyệt, giới Hồn hoàn sư của chúng ta cũng thất truyền nhiều thứ.”
“Vậy tác dụng của Hồn hoàn là gì thưa đạo sư?” Một thiếu nữ giọng lảnh lót như chim vàng anh hỏi.
“ Hỏi đúng lắm. Tác dụng của Hồn hoàn là gì? Đơn giản thôi. Tất cả những kĩ năng, năng lực của các ngươi sau này toàn bộ dựa hết vào nó đấy.” A Đạt nhếch môi cười ma mãnh.

“Cái gì.” Thông tin như một quả bom bùng lên trong lớp học.
Đợi đám tân sinh bớt ồn ào đi, A Đạt nói tiếp:
“ Yêu thú cũng như con người, có những kĩ năng, năng lực riêng của mình. Khi chúng bị giết, trở thành Hồn hoàn thì những kĩ năng đó vẫn được lưu lại. Chúng ta hấp thu Hồn hoàn sẽ nhận được mọi thứ mà cái Hồn hoàn đấy có. Nói đơn giản như thế này nhé:
Đối với ma pháp sư hoặc vũ kĩ chiến sĩ, muốn phi hành thì phải là Võ Vương hoặc Ma pháp sư vương cấp trở lên. Đương nhiên, nếu có công pháp tu luyện chuyên về phi hành thì có thể sớm hơn. Nhưng công pháp đấy quý như công pháp vương cấp đâu phải ai cũng có được, hơn nữa cũng có nhiều nhược điểm. Nhưng nếu các ngươi muốn phi hành, là một hồn hoàn sư dễ hơn nhiều.”
“Ồ…” Cả căn phòng lại như nổ tung. Đám học viên háo hức nhìn A Đạt như muốn ăn tươi nuốt sống. Thử hỏi nếu bọn chúng bay lượn trên đầu vô số học viên ban khác hoặc trước mặt bằng hữu với ánh mắt thèm thuồng thì sẽ cao hứng biết bao?
A Đạt sợ hãi nhìn lũ hổ đói, nói:
“Đừng nhìn ta như vậy. Các ngươi chỉ cần săn giết được một yêu thú phi hành trên trăm năm rồi hấp thu hồn hoàn thì sẽ có một phần năm tỉ lệ nhận được phi hành kĩ năng của bọn chúng.

Nhưng các ngươi nghĩ yêu thú phi hành dễ giết vậy sao? Những yêu thú yếu ớt thì khả năng phi hành cũng kém, hơn nữa chúng ở trên không còn các ngươi dưới đất thì giết cái nỗi gì. Yêu thú mạnh mẽ thì các ngươi giết chúng hay chúng giết các ngươi? Đừng chỉ vì muốn bay lượn mà phí đi một hồn hoàn. Hồn hoàn là căn cơ, là mọi thứ của các ngươi, vì thế khi muốn tìm hồn hoàn ai cũng sẽ tìm tới hồn hoàn mạnh mẽ nhất có thể.”
Đám học viên ánh mắt lập tức xám xịt đi. Nói vậy thì nói làm gì.
“Nói tóm lại, Hồn hoàn là thứ quý giá nhất mà các ngươi có sau này. Vì thế đừng vội vàng lựa chọn bừa bãi kẻo hối hận. Sai một ly thôi cũng ảnh hưởng tới toàn bộ vận mệnh của các ngươi đấy, biết chưa?”
“Vâng thưa Đạo sư.” Đám học viên gật đầu.
“Có ai có câu hỏi gì không?”
“ Thưa Đạo sư, chỉ cần có thể thì mình hấp thụ Hồn hoàn nào cũng được hay sao ạ?” Một tên thiếu niên cất tiếng.
“Không. Tùy theo thực lực của các ngươi mà có thể hấp thu Hồn hoàn cấp nào. Đẳng cấp chúng ta không phân ra trung kì, sơ kì, hậu kì … gì gì đó như phân viện khác, mà tính theo cấp độ. Từ cấp 1 đến cấp 99. Cấp 1 có thể so với Ma Pháp Sư bậc 1 hoặc luyện khí tầng 1 của vũ kĩ chiến sĩ. Cấp 10 thì bằng Hậu thiên – Ma Pháp Sư bậc 2 . Cấp 20 thì bằng Tiên Thiên hoặc Ma Pháp Sư bậc 3 …

Cứ ba cấp bằng 1 cấp nhỏ của họ. Thực lực các ngươi càng cao thì có thể hấp thu Hồn hoàn có số năm càng lớn. Nếu các ngươi mới cấp 10 mà đòi hấp thu Hồn hoàn trên trăm năm mươi năm thì cũng phải hết sức cố gắng, thiên phú tuyệt luân. Nếu hấp thu Hồn hoàn ngàn năm chỉ có bạo thể mà chết hoặc bị Hồn hoàn phản phệ.
Cấp mười, tối đa có thể lấy được Hồn hoàn dưới một trăm năm mươi năm đã là hết sức không tệ rồi. Nhiều kẻ mơ còn không được đấy.” A Đạt đắc ý nói.
“Như vậy ta hẳn là có thể tìm được Hồn hoàn của mình rồi.” Một tên học viên khác ánh mắt mong chờ nhìn A Đạt.
“Đúng vậy, chỉ cần tu vi Hậu Thiên trở lên bắt đầu có thể đi tìm Hồn hoàn. Trong số các ngươi còn rất nhiều kẻ chưa đáp ứng được điều đó, cho nên hãy nhanh chóng tu luyện nếu không sau này tới Hậu Thiên các ngươi phải tự đi tìm Hồn hoàn cho mình đấy, biết chưa?
Đúng một tháng sau, khi ngày khai giảng đầu năm kết thúc bốn đạo sư chúng ta sẽ dẫn các ngươi đi tới Ma Thú Sâm Lâm để tìm kiếm Hồn hoàn. Những ai tu vi chưa đạt tới tầng mười hãy nhanh chóng tăng tốc độ tu luyện đi nào.” A Đạt như dội một gáo nước vào đám tân sinh.
Nhiều kẻ có chút lo lắng, khó xử. Tư chất bọn chúng không tính là cao, đến giờ tu vi theo như phân cấp của Hồn hoàn thì mới cấp 7, 8, 9. Trong một tháng muốn đột phá lên cấp mười quả thực khó khăn.
Dường như hiểu được điều đó, A Đạt nói tiếp:
“ Các ngươi không cần quá lo lắng. Chuyện này Hồn Thiên Đế Đại Trưởng Lão đã có phân phó. Bởi năm nay Hồn hoàn phân viện chúng ta xuất hiện Võ Đế nên được ưu tiên đặc biệt. Học viện có lẽ đã bắt đầu muốn phát triển cho chúng ta lớn mạnh giống như ma pháp phân viện cùng vũ kĩ phân viện rồi. Mỗi tháng, một tân sinh sẽ nhận được hai viên đan dược : Tụ khí đan. Tác dụng của nó hẳn ta không cần nói rõ. Chẳng nhẽ dùng tới hai viên Tụ khí đan mà các ngươi còn không tấn thăng nổi lên cấp 10 thì đập đầu mà chết đi cho rồi.”

“Hoan hô, Viện trưởng anh minh.” Những kẻ chưa tới cấp 10 sung sướng reo hò không ngớt. Hai viên tụ khí đan đối với bọn chúng trước kia quý giá ngang trời nhưng giờ này mỗi tháng được hai viên lận. Chỉ cần một viên cũng đủ để nhiều kẻ từ cấp 8 lên cấp mười chứ đừng nói hai viên.
Xem ra gia nhập Hồn hoàn phân viện quả thực không sai a. Nhiều người thầm nghĩ.
“Do năm nay vấn đề chiêu sinh có chút ngoài ý muốn, nhưng ban chính của học viện vẫn là hai ban vũ kĩ cùng ma pháp cho nên từ hôm qua học viện đã phát đi thông báo chiêu sinh lần hai. Chuyện chưa từng có trong lịch sử. Vì vậy, sau này có thể sẽ có nhiều kẻ mạnh mẽ do lần này không kịp dự chiêu sinh xuất hiện. Các ngươi phải hết sức cố gắng biết chưa? Học viện ưu ái chúng ta chỉ được có như vậy, các ngươi không được phụ lòng của các đạo sư cũng như Trưởng Lão đâu đấy.”
“Vâng thưa Đạo sư.” Mọi người đồng thanh gật đầu.
“Tốt rồi, theo ta đi nhận Tụ Khí đan để còn nhanh chóng trở về tu luyện. Trong một tháng này, các ngươi sẽ nhận được tài liệu nhưng không cần tới lớp học mà hãy ở phòng mình học đi.Khi toàn bộ đã có Hồn hoàn chúng ta mới bước vào buổi học tiếp theo. Kẻ nào chểnh mảng đừng trách ta nặng tay đấy.” A Đạt nghiêm túc nhắc nhở.
“Rõ.”
Tân sinh lần lượt xếp hàng kéo nhau ra ngoài, vui vẻ hiện rõ trên mặt từng tên. A Đạt Đạo sư mỉm cười nhìn bọn chúng. Trong lòng hắn chợt hiện lên ý nghĩ táo bạo: biết đâu năm nay trong đợt tân sinh khảo thí, Hồn hoàn phân viện sẽ một bước lên trời thì sao??? Có Huyền Linh Thánh thể ở đây, chưa bao giờ hắn nghĩ chuyện xa vời như vậy lại có thể gần ngay trước mắt như thế. Còn cả tên học viên có hắc Hồn hoàn nữa. Hắn tuyệt đối có thể một tiếng gáy vang xa.
Trái ngược với quang cảnh đó là cảnh ảm đạm, nặng nề ở hai phân viện còn lại. Các đạo sư ngán ngầm nhìn học viên không buồn mở miệng. Có lẽ, hi vọng của bọn họ phải đợi đến tháng sau, kết thúc đợt chiêu sinh mới. Khi đó hi vọng sẽ có nhiều tân sinh mạnh mẽ để cho đám Hồn hoàn phân viện biết thế nào là ngu muội.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi