VƯƠNG GIA MAU LẠI ĐÂY

“Được rồi Nhược Y, vậy nàng là từ đâu đến”. Thiếu Hàn nhẹ nhàng vuốt tóc nàng

“Ta đến từ hiện đại. Ta là ở hiện đại đã bị người ta hại chết. Thiếu Hàn sao chàng lại tự nhiên phát hiện ra thân phận của ta”. Nhược Y biết mình đã không để lộ ra sơ xuất gì

“Chính là lúc nàng cùng Diệp Phi Ảnh. Nàng chính là hâu nhân Xà Tiễn Thần. Mà hậu nhân của Xà Tiễn Thần phải là người đến từ tương lai”

Nhược Y khó hiểu nói:

“Cái gì mà Xà Tiễn Thần chứ, ta không hiểu?”

Thiếu Hàn quay sang cười nói với Nhược Y:

“Trong giang hồ có Long Cung Thần, Xà Tiễn Thần, Chu Tước Đao và Điệp Tử Kiếm bị mất tích một cách thần bí. Nếu tìm được bốn hậu nhân của bốn người đó thì sẽ tìm ra một bí mật…”. Thiếu Hàn nói đến đây thì ngừng lại

Nhược Y thấy vậy quay sang hỏi Thiếu Hàn:

“Bí mật, bí mật gì”

Thiếu Hàn suy nghi một lúc rồi quay sang nói:

“Đã gọi là bí mật, thì sao ta có thể biết chứ”

“Vậy tại sao Diệp Phi Ảnh lại gọi ta là giáo chủ chứ”

“Đoan Hồn Giáo chính là tổ chức sát thủ chuyên dùng độc xà, nàng lại là Xà Tiễn Thần. Nếu như nàng là Xà Tiễn Thần thì Diệp Phi Ảnh sẽ tìm cách muốn thành hôn với nàng, sau đó nàng sẽ trở thành giáo chủ của Đoan Hồn Giáo”

“Thì ra là vậy. A vậy bốn hậu nhân đã tìm thấy chưa?”

“Tính cả nàng thì bây giờ còn thiếu một người”

“Một người vậy hai người còn lại là ai, chàng có một ấn phong ở trên lưng. Không lẽ chàng chính là Long Cung Thần”

Thiếu Hàn cười sủng nịch với Nhược Y

“Đúng vậy. Chu Tước Đao chính là Thiếu Kì”

“Là Thiếu Kì sao. Vậy Điệp Tử Kiếm sẽ là ai nga. Không lẽ là Nhược Nhan. Nhược Nhan có một vết bớt hình con bươm bướm trên vai”. Nhược Y vừa nói vừa ngồi dậy quay sang nhìn Thiếu Hàn

Thiếu Hàn nghi hoặc nhìn Nhược Y:

“Nếu như Nhược Nhan là người đến từ thế giới khác thì…”

“Thiếu Hàn không lẽ chàng cùng Thiếu Kì cũng là người đến từ hiện đại?”

“Ta cùng Thiếu Kì là người ở thời đại này. Chỉ có nữ nhân mới là người đến từ thời đại khác thôi”

“Nhược Nhan chính là cùng với ta đến từ hiện đại. Vậy Thiếu Hàn Nhược Nhan chính là Điệp Tử Kiếm”

“Được rồi, được rồi đã muộn rồi chúng ta nên là đi ngủ”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi