XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
“Tiến sĩ Bách Lý đã đi ba nghìn thế giới chưa?”
Một vị tiến sĩ tay cầm ống nghiệm ngẩng đầu nói: “Anh ta đã đi vào sáng nay. Linh hồn rời khỏi rồi, còn thân thể thì được bảo quản trong khoang trống đấy.”
“Ai, thật hâm mộ Tiến sĩ Bách Lý có thể đi nghỉ phép, để lại chúng ta phải tiếp tục nghiên cứu phát triển hệ thống.”

Thần kinh, tính cách kỳ quặc, nhiều tật xấu, cô gái có vấn đề, đây đều là những cái mác được gắn trên người Nguyễn Tiểu Ly.
Tại một biệt thự xa hoa ven biển, có một cô gái đang đứng trước cửa sổ sát đất ở lầu hai.
Cô gái này chính là người có vấn đề trong mắt của những người khác, Nguyễn Tiểu Ly. Nguyễn Tiểu Ly có thân hình nhỏ gầy, trên người mặc đồ ngủ, hai mắt vô hồn nhìn mặt biển mênh mông bên ngoài biệt thự.
“Sống, không thú vị…”
Cuộc sống như vậy quá an nhàn và tẻ nhạt.
Trong tay Nguyễn Tiểu Ly đang cầm một con dao nhỏ lóe sáng. Một tay cô nắm chặt con dao, không chút cảm xúc mà dùng nó rạch một đường ngay động mạch trên cổ tay còn lại.

Máu tươi chảy ra, lập tức nhuộm đỏ chiếc thảm màu trắng. Nguyễn Tiểu Ly ngã xuống. Cô đã chết, là tự sát mà chết.
“Leng keng, hệ thống nhân vật phản diện khóa định ký chủ, có lựa chọn ký chủ này hay không?”
“Chấp nhận.” Một giọng nói của trẻ con vang lên.
Trong không gian đen kịt mênh mông vô hạn, Nguyễn Tiểu Ly đứng đó, mờ mịt nhìn bốn phía. Thế giới sau khi chết là một vùng tối đen thế này ư?
Đột nhiên, giọng nói của một đứa trẻ truyền đến.
“Chết rất chán. Nguyễn Tiểu Ly, cô có muốn một cuộc sống thú vị không?”
Cuộc sống thú vị, những chữ này thành công khiến cho Nguyễn Tiểu Ly chú ý: “Ngươi có thể cho ta một cuộc sống thú vị sao?”
“Đương nhiên có thể. Để ta giới thiệu một chút, bổn tiểu gia là hệ thống nhân vật phản diện Tiểu Ác. Chỉ cần cô ký kết khế ước với ta, ta sẽ đưa cô đi ba nghìn thế giới hóa thân thành nhân vật phản diện, lớn thì hủy thiên diệt địa, làm nên gió tanh mưa máu, nhỏ thì tìm người ép bức. Có thấy thú vị không?”
Lúc nói đến hủy thiên diệt địa, tạo ra gió tanh mưa máu, rõ ràng Tiểu Ác rất kích động. Nó là hệ thống nhân vật phản diện, việc yêu thích nhất chính là đưa ký chủ đi làm chuyện xấu, giương cao vai ác!
Nguyễn Tiểu Ly cũng không phải loại người lương thiện gì: “Nghe cũng khá hay ho.”
Thấy có người cắn câu, Tiểu Ác lập tức giới thiệu: “Đi theo ta chắc chắn rất thú vị, chỗ ta có đủ loại vai phản diện trong các vị diện của ba nghìn thế giới. Chơi nát một vị diện, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến ở đó, chúng ta phủi mông đi tới vị diện tiếp theo tiếp tục chơi, các loại nhân vật phản diện cho cô chơi thỏa thích.”
“Nhiệm vụ chính tuyến là cái gì?” Nguyễn Tiểu Ly cũng không dễ mắc lừa như vậy, ngay lập tức bắt được trọng điểm trong lời nói của Tiểu Ác.

Tiểu Ác: “Cô là nhân vật phản diện, chẳng lẽ không làm những chuyện mà phản diện nên làm sao? Chẳng hạn như giết người phóng hỏa gì đó, không làm mấy chuyện kiểu này thì sao lại không biết xấu hổ mà tự xưng là nhân vật phản diện được chứ?”
Giết người phóng hỏa, rất thú vị.
Nhưng…
“Tuy ta có hứng thú, nhưng ta không thích giết người vô cớ.”
Có hứng thú là một chuyện, thật sự làm là chuyện khác. Những thứ từ nhỏ Nguyễn Tiểu Ly được tiếp thu đều là giáo dục chính quy.
Tiểu Ác nhướng mày: “Không tệ lắm, xem ra tam quan còn rất đoan chính. Tuy rằng ta là hệ thống nhân vật phản diện nhưng cũng không chỉ đơn giản là đưa ký chủ đi đóng vai ác mà còn phải tẩy trắng cho họ.”
“Lúc nhân vật phản diện giết người, làm chuyện xấu, chẳng lẽ sự thật lại đơn giản như vậy sao? Có thật là lỗi của họ không? Nếu người mà phản diện giết thật ra là người xấu thì sao? Nếu cả gia đình đó từng hại phản diện thì khi người ta giết lại cả nhà bọn họ, phải chăng sẽ được tính là phản diện trả thù rồi còn gì?”
“Có rất nhiều nhân vật phản diện tưởng như chỉ biết làm điều ác, đó là vì không có ai tìm hiểu thế giới và nội tâm của họ. Có một số người thật ra bị buộc phải như vậy, thật sự rất đáng thương. Đáng tiếc không ai hiểu được họ.”
Cuối cùng, Tiểu Ác tổng kết: “Cô chỉ cần dựa theo nhiệm vụ chính tuyến mà làm là được rồi. Khi đó, đến lúc cô rời khỏi thế giới, nhân vật phản diện của cô cũng sẽ được tẩy trắng. Ta có nói nhiều thêm nữa thì cô cũng không hiểu được đâu. Đi thôi, chúng ta ký kết khế ước rồi bắt đầu nhiệm vụ đi.”
Đóng vai nhân vật phản diện, tẩy trắng cho nhân vật phản diện?
Hình như cũng không tệ lắm.

Nguyễn Tiểu Ly gật đầu đồng ý. Ngay lập tức, trước mặt cô xuất hiện một lá thư khế ước: Ký kết khế ước với hệ thống nhân vật phản diện. Bắt đầu từ hôm nay, tất cả hành động của ký chủ đều phải nghe theo chỉ thị của hệ thống, không được thích bất kỳ nhân vật nào trong ba nghìn thế giới. Nếu không thể kiểm soát được tình cảm, hệ thống Tiểu Ác có quyền lấy đi tình cảm của ký chủ.
“Khế ước này cũng quá bất bình đẳng rồi, tại sao tất cả phải nghe theo ngươi?”
Tiểu Ác ngạo mạn nói: “Không nghe theo ta, ta có thể xóa bỏ cô.”
Nguyễn Tiểu Ly thản nhiên, kiêu ngạo như vậy à?
“Cô yên tâm, hệ thống sẽ không hại ký chủ. Điều cô nên lo lắng chính là kiểm soát tốt tình cảm của mình, không nên động tâm với người trong ba nghìn thế giới vì cô không thể ở bên họ được.” Tiểu Ác bĩu môi nói.
Tất cả trăm ký chủ trước đây của nó đều dấy lên tâm tư không nên có, còn xin nó không đưa các cô đi thế giới tiếp theo, không muốn bị xóa đi tình cảm…
Tiểu Ác không phải là hệ thống từ thiện, tính cách của nó y hệt như tên vậy, nên đã lập tức xóa bỏ những ký chủ đó. 
Nguyễn Tiểu Ly: “Yên tâm, ta không có hứng thú với tình cảm, nhưng ta có thể chơi không?”
Tiểu Ác: “Cho phép cô chơi tùy ý. Tại các thế giới, những lúc cô động tình thì có thể chơi, chỉ cần không làm trễ nải nhiệm vụ là được. Khi rời đi không mang theo chút tình cảm nào thì trước đó ta sẽ mặc kệ cô.”
Sống thì tẻ nhạt, chết lại cô đơn, sao cô không làm nhân vật phản diện để tìm kiếm niềm vui cơ chứ?
Nguyễn Tiểu Ly trực tiếp đưa tay ký vào khế ước bất bình đẳng này. Ngay tại khoảnh khắc cô ấn ngón tay mình xuống, thân thể đột nhiên bị một lỗ đen hút vào.
“Mở ra thế giới nhiệm vụ thứ nhất.”
 …
Tiên sơn xanh tươi sừng sững, xông thẳng lên trời cao. Thấp thoáng có tiên hạc bay qua ngọn núi, vòng qua cung điện trắng muốt.

Vân Tiên Tông, môn phái tu tiên đệ nhất thiên hạ, tọa lạc trên đỉnh núi Vân Sơn có linh khí dồi dào, là cánh cổng mà người tu tiên trong thiên hạ muốn vào nhất.
Trong sân của một tiên nhân nào đó, một tiên nữ bạch y đang dựa vào tảng đá ngủ gật. Nàng bỗng nhiên mở mắt, mờ mịt nhìn xung quanh.
“Mây mù lượn lờ, ta còn mặc một thân váy trắng. Tiểu Ác, ngươi xác định đây là trang dung dành cho nhân vật phản diện sao?”
Trong đầu, âm thanh lạnh nhạt của Tiểu Ác truyền đến.
“Nguyễn Ly, tiểu sư muội nhỏ nhất của chưởng môn Vân Tiên Tông, từ nhỏ đã là thiên tài tu luyện. Một ngày nọ, nàng đột nhiên tẩu hỏa nhập ma, mất đi tiên thân. Vì duy trì mỹ mạo của mình, Nguyễn Ly nhiều năm bí mật giết hại đệ tử, hấp thụ tiên lực của bọn họ. Lúc sau, nàng còn bừng bừng dã tâm hại chết chưởng môn sư huynh của mình, cuối cùng bị nam chính của thế giới giết chết.”
Đây là nhân vật phản diện giỏi che giấu, bề ngoài thì trông như tiên tử, nhưng thật ra là một nữ nhân rắn rết ngầm giết người vô số, sát hại cả sư huynh của mình.
Tiểu Ác: “Cô có ba nhiệm vụ chính. Một là, giết hại đệ tử. Hai là, giết chết chưởng môn Vân Tiên Tông. Ba là, sau khi hoàn thành hai nhiệm vụ trên thì để nam chính của thế giới giết chết. Sau khi chết, cô sẽ được tẩy trắng.”
Nguyễn Tiểu Ly nhíu mày: “Hai cái phía trước ta có thể hiểu, về phần nhiệm vụ cuối cùng, vì sao muốn ta chủ động đưa đến cho người ta giết?”
Tiểu Ác khinh bỉ: “Làm một nhân vật phản diện đủ tư cách thì đương nhiên cuối cùng phải chết trong tay của nhân vật chính rồi.”
Chỉ làm chuyện xấu, không chết trong tay vai chính, còn không biết xấu hổ nói mình là nhân vật phản diện?
Cái này… dường như cũng rất hợp lý, Nguyễn Tiểu Ly không thể phản bác được.
“Đúng rồi, ta cho cô biết, nam chính của thế giới này là đại đệ tử đắc ý nhất của chưởng môn sư huynh cô, cũng chính là sư điệt của cô nha.”
Tiểu Ác hứng thú nói: “Đến lúc cô giết sư phụ có địa vị giống như phụ thân của nam chính… Chậc chậc, ta rất mong chờ nam chính sẽ chơi chết người sư thúc là cô như thế nào đấy!”
Nguyễn Tiểu Ly cạn lời. Mẹ nó, cái hệ thống này rốt cuộc theo phe ai? Ngươi có thể che giấu giọng điệu hưng phấn kia một chút hay không!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi