XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Tại một sân viện khá hẻo lánh, Nguyễn Tiểu Ly vừa đẩy cửa vào đã thấy khắp sân của mình phủ đầy hoa cỏ xanh um tươi tốt.
“Có vẻ hoa của ta phát triển không tệ lắm.” Nguyễn Tiểu Ly đưa tay sờ một cánh hoa lan. Đúng lúc này, một con con chim nhỏ màu xám bay ra khỏi tay áo của nàng.
Chim nhỏ rõ ràng rất vui mừng, hưng phấn bay tới bay lui trong sân, cuối cùng vọt thẳng vào chiếc lồng của mình rồi kêu ríu rít.
Ánh mắt của Nguyễn Tiểu Ly cũng hiếm khi nhuộm lên ý cười. Tuy rằng nàng cực kỳ không thích Vân Tiên Tông, nhưng nàng vẫn rất thích khoảnh sân này. Nó là nhà của nàng ở thế giới này.

Ở đây có rất nhiều hoa cỏ, có chim nhỏ bầu bạn với nàng; đương nhiên không thể bỏ qua đứa bé đáng yêu trong đầu nàng, hệ thống Tiểu Ác.
Nguyễn Tiểu Ly về phòng thay quần áo, sau đó bắt đầu tổng vệ sinh. Chỉ tính riêng việc quét tước sân và cắt tỉa hoa lá đã mất hình dáng cũng đủ để nàng lăn lộn mấy ngày rồi.
Nàng thích nhất kiểu bận rộn này. Con người ta phải tìm cho mình vài việc gì đó để làm, nếu không sẽ luôn cảm thấy cuộc sống nhàm chán. Có lẽ vì quá chán nên nàng mới ngu xuẩn mà tự sát.
Nàng muốn cảm ơn Tiểu Ác vì đã cho nàng một cuộc sống có ý nghĩa thế này, làm nhân vật phản diện cũng rất hay.
Nguyễn Tiểu Ly vui vẻ ngồi trên tảng đá, tay cầm cây kéo nhỏ đang cắt tỉa một chậu hoa. Còn Tiểu Ác ngồi trên sàn nhà trong không gian, bĩu môi nói: “Tiểu Ly, tâm trạng của cô tốt lắm à?”
“Ừ.”
Tiểu chính thái khẽ mỉm cười, cảm xúc của ký chủ có khả năng lây nhiễm ư? Tâm trạng của nó dường như cũng vui vẻ theo cô.
Lúc tâm tình đang tốt, con người ta phải học cách trải nghiệm và tận hưởng hạnh phúc.

Nhưng tâm trạng tốt cũng đã bị phá vỡ ngay buổi trưa hôm đó.
Triệu Thiến Y mặc một bộ váy đỏ rực, mang thái độ kiêu căng đi vào sân viện của Nguyễn Tiểu Ly. Nàng ta vừa mở miệng đã chất vấn: “Nguyễn Ly, là ngươi làm hại Bách Lý sư huynh bị phạt đúng không?”
Chuyện Bách Lý Diêm Khể bị phạt đứng ở cổng sơn môn một ngày chỉ trong vòng nửa ngày đã truyền khắp tông môn, những đệ tử nội viện bình thường vẫn luôn ghen ghét Bách Lý Diêm Khể còn nhân cơ hội này mà cười nhạo hắn một phen.
Triệu Thiến Y đi ngang qua nghe thấy thế tức khắc nổi cơn thịnh nộ. Sau khi biết được nguồn cơn câu chuyện, nàng ta lập tức đem tất cả mọi chuyện đổ lên đầu Nguyễn Ly.

Chính vì nàng ta nên sư huynh mới bị phạt!
“Nguyễn Ly, phế vật như ngươi không nên đi theo ra ngoài. Đừng nói bảo hộ đệ tử, ngay cả bản thân mình ngươi còn cần phải nhờ người khác bảo vệ đấy. Bây giờ còn liên lụy Bách Lý sư huynh bị phạt, ngươi đúng là sao chổi.”
Nguyễn Tiểu Ly tiếp tục cắt tỉa hoa. Chờ Triệu Thiến Y nói hết câu, nàng ngay cả đầu cũng không ngẩng, chỉ lạnh nhạt hỏi: “Nói xong?”
Triệu Thiến Y biết tính tình của Nguyễn Ly lãnh đạm, nhưng nàng ta đang lửa giận đầy bụng lại còn thấy đối phương coi thường mình, tức khắc cảm thấy nghẹn khuất.
“Nguyễn Ly, vì ngươi nên sư huynh mới bị phạt, ngươi còn có tâm tình ở đây chăm sóc hoa cỏ?”
Nguyễn Tiểu Ly châm biếm đáp: “Diêm Khể bởi vì ta bị phạt? Ngươi quả nhiên là cháu gái ruột của gia gia ngươi, đều mau quên như nhau. Cần ta lặp lại giới luật cho ngươi nghe không?”
Chỉ bằng một câu đã gộp luôn ông nội nàng ta vào để nhục nhã một lượt.
Dĩ nhiên Triệu Thiến Y đã nghe nói qua chuyện trên đại điện nên biết gia gia của mình đã bị mất mặt trước mọi người. Nàng ta bị chọc tức đến đỏ mặt tía tai: “Ngươi…”

“Không làm rõ ngọn nguồn thì đừng đến chỗ ta ầm ĩ. Ngươi có thể đi rồi.” Nguyễn Tiểu Ly không khách sáo, trực tiếp tiễn khách.
Triệu Thiến Y tức giận một bụng, nhưng nàng ta lại không thể làm gì Nguyễn Ly, cùng lắm là nói vài câu mà thôi, bây giờ còn không nói thắng được nàng…
“Hừ, Nguyễn Ly, ngươi đừng đắc ý. Người vô dụng như ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị đuổi khỏi Vân Tiên Tông. Đến lúc ngươi bị đuổi ra, ta sẽ chống mắt lên xem ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy được hay không.”
Nàng ta đã sớm nghe nói chuyện gia gia bọn họ muốn đuổi Nguyễn Ly ra sơn môn! Nàng ta sẽ chờ xem Nguyễn Ly bị đuổi ra khỏi nhà như thế nào.
Triệu Thiến Y nghĩ đến đây tâm tình mới tốt lên một chút, sau đó kiêu căng rời đi.
Nguyễn Tiểu Ly không hề dao động. 
Đuổi nàng đi? Báo thù xong nàng sẽ tự đi! Vân Tiên Tông này quá dơ bẩn, nàng hoàn toàn không muốn ở lại nơi này.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi