XUYÊN THÀNH NHÂN VẬT QUẦN CHÚNG


Nội dung mỗi lần phát sóng đều được chuẩn bị rất tỉ mỉ và cẩn thân nên một tuần Thiệu An chỉ cần livestream một lần tại công ty, người của chị Tô đúng thật làm việc rất năng suất, chỉ qua một buổi sáng thì dàn thiết bị phát sóng của cậu đã lắp đặt đầy đủ tại một căn phòng trống trong nhà, căn phòng này cũng là nơi cậu dùng để vẽ tranh và đọc sách khi rảnh rỗi.
Buổi tối hôm đó đi làm về, Thiệu An không chờ được mà thử sử dụng dàn máy hiện đại đó để livestream, bởi vì là nhà riêng nên Thiệu An không bật chức năng quét không gian, biến toàn bộ đống công nghệ cao này thành một buổi livestream hết sức bình thường, có điều cậu sử dụng hình ảnh hoạt hình thay thế cho khuôn mặt của mình, không để lộ danh tính.
Bản chỉnh sửa của buổi phát sóng lần trước vừa đăng lên không lâu đã trở thành chủ đề hot nhất mạng xã hội, có rất nhiều người tìm mua thiết bị, con số người theo dõi phòng livestream lên tới 100 nghìn một cách nhanh chóng, do đó nên khi Thiệu An vừa mở phòng livestream ra thì đã có 10 nghìn người vào xem.
Kênh chat nhảy lên vô số dòng bình luận chen chúc nhau nhảy lên liên tục, Thiệu An chú ý nhất tới một chủ đề được người xem nhắc tới rất nhiều, cậu trả lời " Hôm nay không phải phát sóng trực tiếp công nghệ kia, hôm nay tôi chỉ muốn lên nói chuyện cùng mọi người mà thôi, lần livestream chính thức lần sau là vào thứ chiều thứ 5 nhé mọi người, mỗi tuần tôi sẽ chỉ tham gia trò chơi đó một lần, còn lại tôi sẽ mở livestream nói chuyện tâm sự".
" Tôi tò mò nhan sắc của chủ phòng, nghe nói người thực nghiệm là người trong ban quan trị của công ty kia, mong không phải là ông chú già nào đó".
Thiệu An đọc xong bình luận đó thì không nhịn được phì cười " Mọi người yên tâm, tôi còn rất trẻ, không phải ông chú già đâu".
" Giá như chủ phòng là ảnh đế Thẩm thì tốt rồi, anh ấy là tổng giám đốc của công ty đó mà, nhưng nghe giọng thì hình như không phải rồi".

Thiệu An cười bất đắc dĩ, cậu duy trì cuộc nói chuyện này khoảng một tiếng rồi thoát ra, chỉ ngắn ngủi thời gian như vậy mà số người theo dõi đã tăng lên mấy nghìn, Thiệu An cho rằng đó là do sức hút của công nghệ mới và sự quảng bá của công ty.
Hàng ngày Thiệu An vẫn cứ đi làm như bình thường, thỉnh thoảng lướt mạng lại thấy tin tức của Thẩm Lạc, may mắn không phải tin đồn hẹn hò này nọ như trước mà chỉ là tin tức hoạt động của cậu ta.
Rất ít khi Thẩm Lạc tới văn phòng để làm việc, nhưng vì có Thiệu An ở đây nên cậu ta cũng tranh thủ nhiều thời gian chạy tới đây nhiều hơn trước kia.
Buổi tối một hôm, Thiệu An đột nhiên nhận được cuộc gọi của Thẩm Đằng, em trai họ của Thẩm Lạc " Sắp tới sinh thần của ba Thẩm Lạc, tôi biết anh dạo này có liên lạc với anh ấy, có thể giúp tôi khuyên anh ấy về nhà dự tiệc được không? Ba nhỏ của anh ấy rất nhớ anh ấy".
Thiệu An vẫn luôn có chút áy náy vì việc cậu rời đi khiến Thẩm Lạc giận dỗi bỏ nhà ra ngoài sống cho nên cậu không thể từ chối yêu cầu này được " Tôi sẽ cố gắng khuyên cậu ấy, nhưng không chắc cậu ấy sẽ nghe lời tôi nói".
Thẩm Đằng đương nhiên hiểu được chuyện đó " Không sao, tôi tin là lời anh nói thì anh ấy nhất định sẽ nghe theo, nếu không anh thử làm nũng xem".
Thiệu An nghe xong mà xấu hổ đỏ mặt " Làm nũng cái gì chứ, tôi...!tôi sao phải làm nũng với cậu ấy, tôi sẽ nghĩ cách khác".
Thiệu An tắt máy, hai má nóng lên, cậu rõ ràng còn lớn hơn Thẩm Lạc hai tuổi, làm sao có thể đi làm nũng với một người nhỏ hơn mình được, không thể nào.
Ngày hôm sau cậu tới công ty để tham gia buổi phát sóng chính thức thứ hai, Thiệu An được xe công ty chở tới một nơi khá xa thành phố, thì ra đây là một khu công viên nước mới do tập đoàn Thẩm thị phát triển, có rất nhiều trò hay và trải nghiệm thú vị.

Chị Tô đúng là cao tay, phát sóng ở nơi này chính là một công đôi việc, vừa có thể thu hút người xem, vừa quảng cáo cho khu vui chơi mới này.
Thiệu An đi vào phòng chuẩn bị để thay đồ, cậu vừa bước vào đã giật mình phát hiện Thẩm Lạc đang thay đồ ở bên trong.


Thiệu An luống cuống tay chân vội đóng cửa lại sợ có người đi qua nhìn thấy ảnh đế xuất hiện trong phòng riêng của cậu.
" Sao cậu...!Sao sếp lại ở đây?".
Thẩm Lạc mặc quần đùi rộng rãi và một chiếc áo phông trắng sạch sẽ bước tới đè Thiệu An lên tường, mới vài ngày không gặp mà đã không chịu được áp môi xuống hôn sâu thật lâu.
Thiệu An lúc đầu còn chống trả nhưng sau dần cũng bị cuốn vào nụ hôn kia, khi hai người tách ra sợi chỉ bạc trong truyền thuyết xuất hiện đầy ướt át.
Thiệu An bị hôn tới mù mờ đầu óc, chân đứng cũng không vững, cậu bất bình không còn lễ phép gọi Thẩm Lạc là sếp nữa " Cậu...!cậu thật là vô sỉ".
Thẩm Lạc không nói không rằng bế Thiệu An tới ghế sô pha rồi lột áo của cậu ra, Thiệu An sợ hãi lùi về sau nhưng bị cánh tay chắc khỏe của Thẩm Lạc giữ chặt lại " Cậu làm cái gì vậy? nơi này bên ngoài có rất nhiều người".
Thẩm Lạc nở nụ cười trêu chọc xấu xa " Thì sao? tôi chỉ là giúp anh thay đồ chuẩn bị cho buổi phát sóng thôi mà".
Thiệu An " Hả!" một cái thật cao, vậy ra không phải là chuyện cậu nghĩ hả, nhìn nụ cười của Thẩm Lạc, Thiệu An liền biết mình bị hố nữa rồi " Cậu ở đây làm gì? dù có là sếp thì cũng phải tôn trọng quyền riêng tư của nhân viên đó".

Thẩm Lạc ấn cái trán nhỏ của Thiệu An " Lúc đi vào anh không nhìn bảng thông báo ngoài cửa à? Tôi là khách mời đặc biệt của buổi phát sóng hôm nay, căn phòng này hai người chúng ta dùng chung".
Thiệu An trố mắt ra nhìn " Cậu là khách mời? sao bọn họ không báo cho tôi biết chứ?".
Thẩm Lạc thuận tay kéo quần của Thiệu An ra " Bất ngờ thì phải bí mật chứ".
Thiệu An vội giành lại cái quần của mình rồi chạy mất hút ra chỗ khác " Để tôi tự thay, tôi tự thay được, không phiền đến cậu đâu!".
Thiệu An ở trong phòng vệ sinh thay đồ xong liền đứng trước gương chạm nhẹ lên môi mình, lúc nãy cậu lại cùng Thẩm Lạc hôn môi, còn cảm thấy thích nữa " Chết mất thôi!".
Thiệu An chợt nhớ ra việc cậu muốn nói với Thẩm Lạc nhưng đã sắp tới giờ phát sóng mất rồi, xem ra đợi tới lúc kết thúc tìm cơ hội khuyên Thẩm Lạc trở về Thẩm gia sau vậy.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi