XUYÊN THÀNH NHÂN VẬT QUẦN CHÚNG


Khoảng 8 giờ sáng, đạo diễn và tổ chương trình bắt đầu tụ tập ở trước cửa nhà Thiệu An, bọn họ thuê lại căn hộ bên cạnh làm điểm quản lý, cả quá trình đạo diễn đều xem qua camera lắp đặt trong nhà.
Đúng 9 giờ, chương trình bắt đầu khởi quay.

Trợ lý chương trình nhắc nhớ dì Tần và Tần Tiểu Hy chú ý lời nói, cũng như không được quá thân cận với Thẩm ảnh đế.
Thiệu An vẫn đang ngủ chưa dậy, cậu còn đang nằm mơ thấy bản thân đang đè Thẩm Lạc ra mắng không biết bao nhiêu lâu.
Ở dưới tầng, Thẩm Lạc ăn mặc khá thoải mái mang phong cách trẻ trung kéo theo vali xuống xe đi tới trước cửa nhà Thiệu An.

Cậu ta nhìn vào máy quay trước cửa nhà mỉm cười " Đây chính là căn hộ mà tôi sẽ sống trong ba ngày tới".
* Kính coong*
Dì Tần đi ra mở cửa, Tần Tiểu Hy hưng phấn chạy theo phía sau, cánh cửa mở ra, Thẩm Lạc xuất hiện giống như thiên sứ phát sáng, Tần Tiểu Hy gặp được thần tượng, căng thẳng tới không nói ra lời.
Thẩm Lạc " Chào dì! cháu là Thẩm Lạc, mấy ngày tới sẽ làm phiền tới mọi người rồi".

" Không phiền, không phiền gì đâu" Dì Tần lúc nãy còn vì chuyện Tần Tiểu Hy tự ý gây ra chuyện mà buồn rầu, hiện tại nhìn thấy phong thái của Thẩm Lạc cũng cảm thấy chuyện này thật ra cũng không tồi " Chào cậu, mau vào nhà ngồi đi".
Thẩm Lạc đi tới ngồi trên ghế sô pha, dì Tần vào bếp lấy ra một ly trà giải nhiệt.

Thẩm Lạc nhìn xung quanh " Nhà của dì trông thật sảng sủa, còn trồng rất nhiều cây cảnh".
Dì Tần cười bất đắc dĩ nói " Đây không phải là nhà của dì, chuyện nói ra thì dài, chủ của căn nhà là một người khác, cậu ấy thích trồng cây trong nhà, mấy chậu cây này đều là cậu ấy chăm đó, à đúng rồi! cậu ấy còn chưa dậy nữa".
" Tiểu Hy! đi gọi cậu chủ dậy đi con".
Tiểu Hy còn đang đơ ra nhìn Thẩm Lạc, nhất thời không nghe thấy, Thẩm Lạc giấu đi nụ cười xấu xa của mình " Để cháu lên gọi cho".
Dì Tần dừng lại động tác bổ hoa quả của mình lại " Ây, sao phiền cháu chuyện này được, tới nhà thì là khách, cháu cứ ngồi đó là được".
Thẩm Lạc cười nói " Vậy là dì chưa xem kĩ nội dung chương trình này của cháu rồi, cháu cần phải hòa nhập làm một phần gia đình của mọi người, dì đừng coi cháu là khách, mấy ngày này có coi cháu là người trong nhà là được".
Dì Tần " Ây...!cái này...".
Vào lúc này trên cầu thang vang lên âm thanh lạch bạch của dép đi trong nhà, mọi người đều quay ra nhìn.
Thiệu An hai mắt vẫn nhắm, căn bản dựa vào thói quen để bước đi, quần áo ngủ trên người không chỉnh tề, đầu tóc hơi lộn xộn, còn lép chép miệng.

Cậu không thấy bất kỳ ai, vẫn cứ nhắm mắt như vậy đi vào bếp, cầm bịch sửa đổ ra cốc rồi đưa lên miệng uống ừng ực hết sạch.
Cậu quen chân định đi lên tầng về phòng nhưng lại bị một bức tường thịt cứng rắn, suýt nữa là ngã ngửa ra, may mà người kia đưa tay đỡ lấy cậu, hai người ôm chặt vào nhau, hay đúng hơn là Thiệu An bị người kia ôm chặt vào người.
Cậu tỉnh táo lại mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt là Thẩm Lạc, Thiệu An vừa mới nằm mơ mắng người ta 7749 lần liền chột dạ lùi lại, cậu mất thêm mười mấy giây để nhớ ra chuyện tại sao Thẩm Lạc lại xuất hiện ở nhà cậu.

Thiệu An mắt như chim ưng ngửa cổ nhìn một đống camera trong nhà.
Dì Tần không biết chuyện hai người quen biết nên đi tới giải vây tình huống ngại ngùng này " Cậu Thiệu, đây là ảnh đế Thẩm dì có nói sáng nay đó, cậu ấy sẽ tới nhà chúng ta ở mấy hôm để quay chương trình".

Thiệu An giờ mới để ý có Dì Tần và Tần Tiểu Hy đang ở đây, cậu gãi đầu giả vờ như không quen biết Thẩm Lạc " Xin chào ảnh đế Thẩm, vừa rồi tôi không để ý đụng phải cậu rồi".
Thẩm Lạc cũng giả vờ như không biết gì cả mà bắt tay với Thiệu An " Lần đầu gặp mặt, mong được giúp đỡ".
Không ai biết rằng, hai cái người đang giả ngu này đêm qua còn lặn lộn với nhau mặn nồng, điều này càng khiến Thiệu An cảm thấy vô cùng ngại ngùng, còn riêng Thẩm Lạc, cậu ta cảm thấy vô cùng k1ch thích.
Dì Tần nói " Dì quên mất, còn chưa xếp phòng cho Thẩm Lạc nữa".
Thiệu An bất đắc dĩ nói " Căn phòng ngủ dành cho khách cạnh phòng cháu còn trống, để cậu ấy ở đó đi ạ".

Trên tầng hai có ba căn phòng, một căn của cậu, một căn bị cậu sửa thành phòng livestream kiêm phòng vẽ rồi, chỉ còn một căn phòng trống kia thôi.
Thẩm Lạc kéo theo vali " Tôi không rõ là ở đâu, anh Thiệu có thể dẫn tôi đi không?".
Thiệu An cũng đang muốn tìm một nơi để nói chuyện riêng với Thẩm Lạc, vừa hay trong phòng ngủ sẽ không có máy quay " Được, cậu đi theo tôi".
Thiệu An dẫn Thẩm Lạc lên phòng, căn phòng này bình thường không có ai ở nhưng vì Thiệu An mới mua nhà nên mọi thứ vẫn còn sạch sẽ và ngăn nắp, hoàn toàn có thể trực tiếp vào ở.
Vừa vào phòng Thiệu An liền đóng cửa lại rồi quay lại nói " Chuyện tối qua là sao? Tại sao cậu đưa tôi về mà sau đó lại xảy ra chuyện kia".
Thẩm Lạc dùng tay ôm eo Thiệu An kéo lại gần " Chuyện kia là chuyện gì chứ? À...!Ý anh là chuyện chúng ta l@m tình sao?".
Thiệu An xấu hổ đỏ mặt, đó là chuyện có thể nói thẳng ra như vậy sao, cậu cố đẩy cậu ta ra mà không được, Thẩm Lạc được nước làm tới " Là ai tối qua còn r3n rỉ kêu tôi làm mạnh lên, là ai luôn miệng gọi chồng ơi, mỗi lần anh gọi tôi là chồng, tôi liền lại đâm thật sâu, sau đó anh sẽ rên lên thật sung sướng, còn đòi tôi bắn vào bên trong, muốn mang thai con của tôi nữa...".
Thiệu An bịt miệng cậu ta lại, cậu phồng má lên mắng " Tôi không có, cậu là đồ điên thái!"

" Đã bị mắng thì cũng phải kiếm chút lời chứ!" Thẩm Lạc nói xong liền cúi xuống ngậm lấy đôi môi của Thiệu An.

Thiệu An hoàn toàn bị khống chế không thể nào phán kháng lại kĩ thuật hôn của Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc li3m môi " Là vị sữa, thật ngọt, cảm ơn vì bữa sáng này".
Khoảng hai phút sau hai người mới tách ra, Thẩm Lạc nói nhỏ bên tai Thiệu An " Còn không ra nữa là đạo diễn sẽ cho trợ lý vào hỏi thăm đấy, đợi tối nay chồng tới phục vụ em nhé, vợ nhỏ".
Thiệu An lại bị hôn tới nhũn chân, cậu thật muốn dùng 7749 câu để mắng Thẩm Lạc nhưng lười nói không ra được khỏi miệng, sợ người kia lại bá đạo đè cậu ra hôn tiếp.
Thiệu An đi về phòng chỉnh lý lại ngoại hình, Thẩm Lạc tâm trạng thật vui vẻ sắp xếp hành lý của mình vào tủ.

Sau đó cậu ta đi ra ban công theo thói quen định lấy thuốc ra hút, nhưng phát hiện trong túi không có bao thuốc nào, chợt nhớ ra cậu ta đã quyết tâm bỏ thuốc vì Thiệu An không thích rồi.
Thẩm Lạc quay đầu sang phát hiện ban công phòng này với phòng bên cạnh của Thiệu An cách nhau vô cùng gần, chưa tới một mét, với chiều cao của cậu ta chỉ cần bước một bước là qua tới bên kia rồi, trong đầu Thẩm Lạc liền hiện lên một kế hoạch xấu xa.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi