Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Ngũ Đắc Chí sau khi nhận được thông tri của Trương Dương thì tới gặp hắn, Trương Dương kể lại chuyện mới nghe được vừa rồi với hắn, lúc này Vu Cường Hoa cũng mang người tới vùng phụ cận, bởi vì không dám công khai hành động, bọn họ tất cả mặc thường phục, gác các cửa ra vào của Nhân Gian Cung Khuyết.

Trương Dương sở dĩ gọi Ngũ Đắc Chí tới, một là vì hắn quen Quản Thành, còn có một nguyên nhân quan trọng khác là Quản Thành này cực nguy hiểm, là chuyên gia gỡ bom, phương diện này có thể chỉ có Ngũ Đắc Chí mới có thể khắc chế được hắn.

Sau khi Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Trương Dương mới thông tri cho Cảnh Chí Siêu, Cảnh Chí Siêu sau khi nhận được thông tri của Trương Dương thì bảo hắn đừng manh động, trong mười lăm phút cũng sẽ suất lĩnh thủ hạ chạy tới Nhân Gian Cung Khuyết.

Từ khi Trương Dương nghe trộm tới lúc Cảnh Chí Siêu tới đã qua nửa giờ, trong nửa giờ này không hề có bất kỳ người hay xe nào rời khỏi cửa sau Nhân Gian Cung Khuyết, cửa trước mặc dù có ba chiếc xe rời khỏi, nhưng tất cả đều bị Vu Cường Hoa theo dõi, cũng bước đầu giải trừ hiềm nghi, nói cách khác, nếu như Quản Thành ở trong Nhân Gian Cung Khuyết thì trừ phi hắn lắp cánh, nếu không tuyệt đối không thể rời khỏi nơi này.

Cảnh Chí Siêu nhìn thấy Trương Dương thì câu đầu tiên chính là: "Anh có thể xác định Quản Thành đang ẩn thân ở đây không?"

Trương đại quan nhân nhìn nhìn người bên cạnh Cảnh Chí Siêu: "Những người anh mang đến có đáng tin không?"

Cảnh Chí Siêu gật đầu: "Tuyệt đối đáng tin, trước đây trước đây tất cả đều theo chủ nhiệm Hình, mọi người đều muốn báo thù cho chủ nhiệm Hình, không có bất kỳ vấn đề gì."

Trương Dương nheo mắt lại nhìn nhìn biển của Nhân Gian Cung Khuyết: "Lão Cảnh, Nhân Gian Cung Khuyết này chỉ sợ không dễ dàng đối phó."

Cảnh Chí Siêu nói: "Tôi mặc kệ bối cảnh của cô ta là gì, chỉ cần cô ta dám chứa chấp hung phạm thì tôi sẽ bắt cô ta."

Trương Dương cười cười, có chút không tin Cảnh Chí Siêu có để khí như vậy, Cảnh Chí Siêu nhìn ra Trương Dương vẫn nghi ngờ mình, hắn quay sang thủ hạ nói: "bảo người của chúng ta phong tỏa tất cả cửa ra vào, hôm nay tôi muốn tra kỹ Nhân Gian Cung Khuyết." Cảnh Chí Siêu có gan hạ quyết định như vậy tuyệt không chỉ là muốn biểu hiện sự quyêt tâm tới Trương Dương, quan trọng hơn là hắn và Hình Triêu Huy tương giao tâm đầu ý hợp, sớm đã hạ quyết tâm báo thù cho Hình Triêu Huy.

Trương Dương lúc này mới bật lại đoạn nghe trộm ở chỗ Cảnh Thiên Thu, sau khi Cảnh Chí Siêu nghe xong thì cũng bước đầu tỏa định Quản Thành đang ẩn thân ở Nhân Gian Cung Khuyết. Ở bên trong xe trao đổi ý kiến với Trương Dương rồi quyết định tiến hành công khai điều tra Nhân Gian Cung Khuyết, Cảnh Chí Siêu vốn định báo cáo chuyện này lên trên, nhưng Trương Dương lại khuyên hắn đừng làm như vậy, với bối cảnh của Cảnh Thiên Thu thì nói không chừng có thể tìm được quan hệ, nếu thực sự là vậy, điều tra chưa bắt đầu chỉ sợ đã chết non.

Cảnh Thiên Thu nghe nói Trương Dương đi rồi còn quay lại, có điều lần này hắn không phải tới một mình, mà là dẫn theo cả đảm người, phong tỏa cửa trước cửa sau của Nhân Gian Cung Khuyết, trong mắt Cảnh Thiên Thu, Trương Dương này thật sự là quá mức càn rỡ, cho dù anh hoài nghi Quản Thành trốn ở chỗ tôi, trước khi chưa có chứng cớ xác thực thì cũng không thể vây kín nơi này, Cảnh Thiên Thu lúc ban đầu còn tưởng rằng là công an áp dụng hành động, về sau mới biết hôm nay đăng môn điều tra không ngờ là Quốc An.

Trương đại quan nhân và Cảnh Chí Siêu sóng vai đi vào cửa lớn Nhân Gian Cung Khuyết, quản lí đang trực nhìn thấy tình huống không đúng thì lập tức điều bốn gã bảo vệ tới cản bọn họ lại.

Cảnh Chí Siêu đưa ra giấy tờ, nói với mấy bảo vệ: "Tất cả lui xuống cho tôi, nếu không sẽ bắt các anh vì tội gây trở ngại công vụ."

Quản lí trực ban ỷ vào Cảnh Thiên Thu ở kinh thành có chút bối cảnh, vẫn một bước cũng không nhường, vẻ mặt kiêu căng: "Các anh có lệnh điều tra không?"

Cảnh Chí Siêu lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Anh cho rằng chúng tôi là người của cục công an ư? Tôi nói cho anh hay, chúng tôi là người của Quốc An, hiện tại hoài nghi có phần tử khủng bố ẩn núp trong Nhân Gian Cung Khuyết, chúng tôi lần này đến không phải để điều tra mà là để bảo vệ an toàn cho đám nhân viên công tác các anh và tân khách."

Quốc An trong mắt người bình thường hiển nhiên so với công an có sức uy hiếp hơn nhiều, an toàn quốc gia nghe ra thì quan trọng hơn an toàn công cộng nhiều, quản lí hiển nhiên bị Cảnh Chí Siêu dọa cho sợ, vội vàng gọi điện thoại tới chỗ Cảnh Thiên Thu xin chỉ thị.

Cảnh Thiên Thu sau khi biết Trương Dương đi rồi còn quay lại thì minh bạch thằng ôn này lần này là là thiện giả bất lai lai giả bất thiện, nghe nói Trương Dương dẫn một đám người của cục Quốc An tới thì trong lòng cô ta không khỏi có chút căm tức, quản lí vừa hay gọi điện thoại tới vào lúc này, kinh sợ nói: "Cảnh tổng, xảy ra đại sự rồi."

Cảnh Thiên Thu tức giận nói: "Đại sự gì? Nhìn bộ dáng của anh kìa, người khác chưa có gì thì anh đã hoảng lên rồi."

Quản lí run giọng nói: "Cảnh tổng, lần này là người của Quốc An tới, nói chỗ có phần tử khủng bố, bọn họ muốn vào điều tra toàn diện."

Cảnh Thiên Thu tức giận nói: "Anh đúng là càng sống càng nhát, bọn họ muốn lục soát thì lục soát à? Lệnh điều tra đâu?"

" Cảnh tổng, ngài tốt nhất hãy đến một chuyến, tình thế xem ra rất nghiêm trọng."

Cảnh Thiên Thu thật ra luôn quan sát tình huống trước cửa, trong hình ảnh có Trương Dương, còn có ba người mà cô ta không biết, chắc là nhân viên công tác của Quốc An, Cảnh Thiên Thu nói: "Tôi cũng muốn xem Trương Dương hắn có bao nhiêu bản sự, Nhân Gian Cung Khuyết há là hắn nói lục soát thì lục soát? Triệu Xương Văn, anh nghe rõ cho tôi, bọn họ nếu như không có lệnh điều tra thì quyết không cho phép bọn họ tiến vào đại sảnh để điều tra, Quốc An có gì đặc biệt hơn người chứ, bọn họ vẫn phải làm việc theo luật." Cảnh Thiên Thu nói xong thì gác điện thoại, cô ta lại cầm di động, bấm một dãy số quen thuộc.

Sau khi Đối phương bắt máy, Cảnh Thiên Thu nói: "Vĩnh Phúc, tôi gặp phiền toái rồi."

Cú điện thoại này của Cảnh Thiên Thu chính là gọi cho Triệu Vĩnh Phúc, chủ tịch Thái Hồng, Triệu Vĩnh Phúc nghe cô ta nói như vậy thì không khỏi ngẩn ra, nói khẽ: "Sao lại thế này?"

Cảnh Thiên Thu kể lại chuyện cho Triệu Vĩnh Phúc.

Triệu Vĩnh Phúc sau khi nghe xong thì không khỏi có chút đau đầu, y thở dài: "cô sao tự dưng lại chọc vào hắn? Thằng ôn này gần đây làm mưa làm gió ở ở kinh thành, người khác trốn hắn còn không kịp. hắn vì sao muốn chủ động chọc vào hắn?"

Cảnh Thiên Thu nghe hắn nói như vậy thì không khỏi có chút tức giận: "Lời này của anh có ý gì? Tôi trêu chọc hắn ư? Là hắn chủ động tìm tới chúng tôi, tới đòi Quản Thành gì đó, đúng là lạ, hiện tại kéo một đám nhân viên Quốc An tới bịt cửa của chúng tôi, chuyện này nếu truyền ra thì về sau bảo tôi làm ăn thế nào được nữa?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi