(12 CHÒM SAO) CON ĐƯỜNG HƯỚNG TỚI TỰ DO

Thái tử Reginald bị nhốt trong một căn phòng nhỏ trên đảo. Vì anh không có dị năng nên không thể tự thoát thân, các dị nhân cũng không cần đối đãi quá khắc nghiệt.

Cancer dính đòn phía trước, còn Alan thì phía sau. Cả hai đều phải tĩnh dưỡng một thời gian. Saint bị thương ở chân, Paul rất lo lắng, luôn ở bên cạnh chăm sóc.

"Anh có phải bị què luôn đâu?"

"Anh nói nữa, em sẽ bỏ mặc anh."

"..."

Thôi, được người yêu quan tâm cũng không tệ lắm!

Giáo sư Orborne bị bắt, bọn họ đều phải nghĩ cách khác, không thể cứ ngồi yên chờ chết. Selena nhìn đám Sophie.

"Ai là người ra chủ ý bắt thái tử vậy?"

Sophie chỉ Libra. Cậu gật đầu. "Là em."

Selena hài lòng. "Làm tốt lắm! Ít ra chúng ta còn có cái để khiến Donald III dè chừng."

Lily đưa ý kiến. "Hay chúng ta dùng thái tử để đổi giáo sư Orborne?"


Gemini phủ nhận. "Tuyệt đối không được!"

"Tại sao?"

"Donald III sẽ không vì thái tử mà giao ra người quan trọng như giáo sư Orborne. Ông ta thiếu gì con chứ? Vì việc lớn, hi sinh một đứa thì có làm sao? Lại nói, nếu là bẫy, càng nguy hiểm hơn."

"Vậy chúng ta phải làm sao?"

Tất cả đều lo lắng. Gemini nhìn bọn họ. "Chúng ta cần thêm chút thông tin, rồi mới có thể tính tiếp."

Gemini hiểu sự bất an của các dị nhân, nhưng giờ chưa phải lúc mạo hiểm. Anh đang tính đến việc đục khoét từ trong nội bộ quân đội. Có lẽ phải nhờ đến chị dâu tương lai.

Dai theo lời Fiona đem thức ăn đến cho thái tử Reginald. Rosa ngồi bên ngoài trông cửa. Cô bứt bứt đám cỏ gϊếŧ thời gian, thấy Dai tiến đến thì vui vẻ đứng dậy. Dai mỉm cười. "Chỗ này giao cho tôi, cậu đi chơi đi."

"Tôi chỉ chờ câu này thôi đó! Vậy giao cho cậu nhé!"


Rosa và Dai bằng tuổi, đều 18. Rosa hơi trẻ con, bắt cô ngồi cả ngày trông thái tử Reginald đúng là cực hình. Vừa được thả đã lon ton chạy mất. Dai nhìn theo, lắc đầu cười trừ.

Thái tử Reginald đứng trước cửa sổ ngắm cảnh biển thơ mộng. Dai đẩy cửa bước vào phòng, đặt thức ăn lên bàn.

"Không biết khẩu vị của thái tử thế nào. Chúng tôi tiếp đãi không chu đáo xin lượng thứ."

"Không sao. Thỉnh thoảng ăn thanh đạm một chút cũng tốt."

Thái tử Reginald quay lại nhìn Dai, từ tốn ngồi xuống dùng bữa. Động tác vô cùng tao nhã, lịch sự. Dai giờ mới để ý, mùi phong lan thoang thoảng trên người thái tử. Cậu bất giác hỏi. "Anh là...Omega?"

"Ừm."

Gen hoàng tộc tốt nhỉ? Dù là Omega, thái tử Reginald cũng khá cao, phải trên 1m7. Thân hình cân đối, chân dài, eo thon, da trắng, môi hồng... Dai giật mình muốn tự tát một cái, cậu đang đánh giá ngoại hình của thái tử sao? Thật tội lỗi!


Thái tử Reginald ăn xong, lấy khăn lau miệng. "Có phải cậu cảm thấy kì lạ vì tôi là một Omega, mà lại cao lớn đúng không?"

Dai ngại ngùng, gãi gãi đầu. "Thật ra cũng không phải. Bản thân em là Alpha chưa đến 1m7, cũng thuộc dạng dị thường."

Thái tử Reginald mỉm cười. "Cậu đáng yêu thật đấy."

"..."

Dai đỏ mặt. Các dị nhân cũng khen cậu đáng yêu, nhưng lời này từ miệng thái tử thốt ra thì có hơi khác một chút. Dai cúi đầu. "Anh không giận vì bị tụi em bắt sao?"

"Giận gì chứ? Tôi còn phải cảm ơn mọi người đối đãi không tệ."

"Ơ..."

Dai khó hiểu. Chẳng lẽ anh Libra làm gì đó với thái tử Reginald sao? Vui vẻ khi bản thân là con tin?

"Kì lạ đúng không? Nhưng mà thực sự là thế đấy. Ra khỏi hoàng cung mới cảm giác thật yên bình. Chẳng trách hoàng đệ lại không mấy khi ở tại cung chính."
"..."

Dai còn cứ nghĩ con trai của Donald III thì tính cách cũng sẽ giống ông ta, ghét các dị nhân, nhưng dường như thái tử Reginald khá ôn hoà.

"Anh...là thái tử cao quý, sao lại thích cuộc sống thường dân?"

Thái tử Reginald nhìn Dai, ánh mắt anh đượm buồn. "Thái tử thì sao chứ? Vẫn phải nhìn sắc mặt Phụ hoàng. Phải đấu tranh vì ngai vàng. Mệt mỏi lắm!"

Dai mím môi, tròn mắt nhìn thái tử Reginald. Anh lấy ra một cái cài áo hình hoa lan kết cấu tinh xảo. Các cánh hoa được làm từ kim cương tím, nhụy hoa cũng rất tỉ mỉ, nhìn cứ như hoa thật. Dai không rời mắt, thái tử Reginald đưa cho cậu. "Đẹp chứ? Muốn sờ thử không?"

Dai nhận lấy, cậu chưa bao giờ thấy thứ gì đẹp thế này. Thái tử Reginald thở dài. "Đó là tín vật đính ước!"

"!!!"

Dai giật mình suýt nữa làm rớt cài áo xuống đất. Cậu nhìn thái tử Reginald kinh ngạc.
Thái tử Reginald bật cười khi thấy hành động ngây ngốc của Dai. "Làm cậu sợ rồi nhỉ? Thứ này từ khi sinh ra, Mẫu hậu đã đưa cho tôi. Trước khi kết hôn, nó là vật tùy thân, sau khi kết hôn, thì thái tử phi sẽ là người sở hữu. Đó là mình chứng cho tình yêu vĩnh cửu. Nhưng mà..."

Thái tử Reginald ngập ngừng. "Phụ hoàng muốn tôi...kết hôn với một vị vương tử Alpha. Quyền hành của các vương càng ngày càng lớn, Phụ hoàng sợ bọn họ tạo phản nên muốn kìm hãm. Kết thân vừa để tạo dựng mối quan hệ, vừa khiến vương tử kia không thể kế thừa vương vị, ngoan ngoãn trở thành một phi tử trong hậu cung sau này."

"..."

Dai cảm thấy đầu quay mòng mòng, dù là hiện đại thì vua vẫn tam thê tứ thϊếp. Cậu nhìn thái tử Reginald là một Omega, nghĩ đến sau này lấy một đám phi tử Alpha về, liệu anh có sống nổi không? Phi tử Omega tranh sủng đã muốn sứt đầu mẻ trán, phi tử Alpha...thì chắc hoàng cung sụp luôn quá!
Dai hiện rõ vẻ kinh hãi, thái tử Reginald che miệng cười, cậu nhóc này thú vị hơn anh tưởng. Chỉ có vua Alpha mới thích nhiều phi tử Omega thôi, nếu sau này Reginald lên làm vua, anh cũng chỉ muốn một Alpha toàn tâm toàn ý với mình, đưa về một đám phi tử Alpha để bọn họ dày vò mình chết sớm sao? Reginald không có ngu ngốc đến mức đấy!

Dai trao lại cài áo cho thái tử Reginald. Nếu đã là vật thiêng liêng như thế, cậu cũng không nên sờ lâu. "Anh nói là tranh giành ngôi vị trong hoàng cung rất khốc liệt. Vậy em trai anh cũng muốn cướp đi nó từ anh sao?"

Dai chỉ nghe từ truyền thông, Hoàng hậu Theodora sinh hạ 3 người con, thái tử Reginald, sau anh là một vị hoàng tử, cuối cùng là công chúa Laura. Ngoài ra, còn có các hoàng tử, công chúa của phi tử khác. Vị hoàng tử là em cùng cha cùng mẹ của thái tử Reginald rất ít khi xuất hiện trước truyền thông, tên cũng giấu rất kĩ. Hầu như không ai biết mặt người đó ra sao. Có nhiều lời đồn ác ý rằng, hoàng tử quá xấu xí nên mới không dám lộ diện. Thái tử Reginald nhắc đến em trai thì không có vẻ gì buồn, trái lại cười rất vui. "Nó hơi hướng nội, vả lại, cũng ghét phải dùng thân phận hoàng tử trước công chúng."
"Hả?"

Biểu cảm của Dai ngày càng phong phú khiến thái tử Reginald muốn cười thật to, mà anh phải giữ lễ nên cố nhịn. "Vì nó...cũng là một dị nhân loại S."

"!!!"

Dai đứng hình, thái tử Reginald quơ quơ tay trước mặt cậu. Không phải sốc quá nên chết lâm sàng rồi chứ?

"Anh nói...vị tam hoàng tử đó là dị nhân loại S...giống tụi em?"

"Ừm."

Thái tử Reginald gật đầu. Dai càng ngày càng cảm thấy hoang mang. Anh Sagittarius là vương tử. Còn em trai Reginald là hoàng tử, bọn họ đều là dị nhân loại S. Sao người hoàng tộc gen dị nhân cũng nổi trội quá vậy?

"Thế anh ấy là dị nhân gì ạ?"

"Điều này thì anh không rõ lắm."

Capricorn đã dặn, nếu Reginald bị bắt thì đừng khai danh tính của anh ra. Reginald cũng không bán đứng em trai. Dai vẫn phân vân. "Vậy anh ta...theo phe của bọn em?"

"Ừ. Nó đang cố gắng. Dù là một Alpha nhưng nó không hề muốn ngai vàng, còn giúp anh củng cố địa vị, gạt bỏ chướng ngại là các hoàng tử khác."
"Anh ấy đúng là một người em trai tốt."

Dai cảm thán.

"Nhưng mà cha anh...có biết con trai mình..."

Thái tử Reginald mỉm cười lắc đầu. Dai nhăn mày, nheo trán. Phức tạp thật nhỉ?

"Phụ hoàng muốn bắt hết các dị nhân vì sợ họ ảnh hưởng đến địa vị của mình. Nhưng ông ấy lại quên mất rằng, đám hoàng tộc thân tín, mới là thứ nguy hiểm hơn cả."

Dai gật đầu tán thành. Thái tử Reginald chạm vào tay cậu. "Nếu có thể thuận lợi lên ngôi, anh sẽ trả tự do cho các dị nhân, cũng là để giúp em trai không phải che giấu thân phận nữa."

Tay Reginald mềm mại, lành lạnh khiến Dai hồi hộp, đến nỗi tim đập thình thịch, mặt đỏ tía tai. Biểu hiện tuổi mới lớn khi tiếp xúc với Omega xinh đẹp sao? Nhưng mà...Reginald là thái tử, hơn nữa anh còn cao hơn cậu... Dai thất vọng, cậu sao với đến được chứ?
"Em bao nhiêu tuổi rồi?"

Thái tử Reginald thu tay về, Dai mới thả lỏng được một chút. Cậu lắp bắp. "Mười...mười tám ạ."

"Ồ. Em còn trẻ nhỉ?"

"Vâng. Trong các dị nhân trưởng thành, em là trẻ nhất."

Dai ủ rũ. Reginald đang chê cậu bé đúng không?

"Không sao. Từ từ lớn cũng được. Anh không thích Alpha quá rành đời."

"..."

Dai mặt nghệt ra, ủa, Reginald nói vậy là ý gì?

Reginald vân vê cài áo, giờ anh có thể hiểu tại sao Capricorn lại thích Omega thường dân. Bọn họ...đều thật đơn thuần.

Pisces nhìn bức thư trên bàn, là tiệc sinh thần của công chúa Laura. Hoàng cung mời anh đến vì công chúa Laura rất thích anh. Pisces đã có người thương, nên công chúa Laura không ép buộc, chỉ là muốn anh tới dự, vì ngưỡng mộ tài năng. Scorpio thấy Pisces đã khuya còn đọc sách, bèn mặc đồ ngủ lẻn vào thư phòng. Cậu trèo lên người Pisces, đặt một nụ hôn lên môi anh. Pisces mỉm cười bỏ sách xuống ôm lấy Scorpio. "Sao còn chưa ngủ?"
"Không có anh không muốn ngủ."

Pisces gẩy nhẹ mũi Scorpio. "Càng ngày càng phóng túng. Cứ ngủ chung như thế bụng sẽ to ra đấy."

"To ra cũng tốt mà."

Pisces lắc đầu bó tay, nói lý với Scorpio chẳng khác nào nước đổ lá khoai. Cậu ôm cổ, dựa vào ngực anh. "Anh yêu em chứ?"

"Lần thứ mấy trong ngày em hỏi câu này rồi?"

"Em không nhớ."

Scorpio giả ngu. Pisces vỗ vỗ lưng cậu. "Là 152."

"Anh nhớ dai vậy?"

"Vậy hôm nay anh nói yêu em bao lần rồi?"

"Mới có 164."

Scorpio khiếu nại, Pisces hôn lên cái mỏ chu ra của cậu. "Em không nhớ mình hỏi bao lần, nhưng lại nhớ anh nói yêu em bao nhiêu lần?"

"Cái nào quan trọng hơn mới nhớ chứ!"

Scorpio vẻ mặt đương nhiên, Pisces bật cười. "Em đúng là láu cá."

"Không láu cá thì tóm được anh chắc?"

Pisces gật gù. "Cũng đúng nhỉ?"

Scorpio thoả mãn. "Đương nhiên. Em tính cả rồi!"
"..."

(au: bó tay với cp cá cạp. Thái tử à, em nó còn bé, đừng có gieo rắc âm mưu nữa nghe chưa :))? Vì vote nhiều nên ta lại ra nè các tình yêu ?!)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi