818 VỀ CÂU CHUYỆN BINH VƯƠNG XUYÊN QUA

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Băng Di

543aa061a6a5893f392cb3abfd05eb31

Hai người lăn lộn ở hoa viên, cả người đều là cây cỏ, đẩy đẩy táng táng dây dưa đi vào phòng trong, trên đường môi lưỡi vẫn luyến tiếc tách ra, cho dù một bên thỉnh thoảng cũng phải thở, sau khi thở dốc rất nhanh lại quấn lên đến.

Thẳng đến khi môi sưng đỏ, cái lưỡi chết lặng, hôn môi vẫn không thấy thỏa mãn.

Chân sau đá cửa phòng, Chu Kì Lân lấy thân mình đem người đè trên giường, tay cầm lấy y phục hung hăng xé.

“Roẹt” Một tiếng, áo của Tiết Trạm cũng đã báo hỏng một nửa!

Tiết Trạm bị nhột cười thành tiếng, nhưng sau đó thanh âm cũng bị tắc, bởi vì Chu Kì Lân đang ngậm hầu kết của hắn, ngậm ở trong miệng còn không tính, còn lấy đầu lưỡi liếm cắn, lúc này da đầu nhịn không được cũng run lên, âm cuối cũng thay đổi.

Nam nhân hình như trời sinh hiểu rõ ở trên giường lấy lòng người yêu của mình như thế nào, cho dù không có kinh nghiệm, chỉ cần có ý yêu thương thân cận thì còn hơn tất cả bất cứ sách vở nào.

Đệt!

Trong lòng thầm mắng một tiếng Tiết Trạm mang tâm lý không cam lòng yếu thế, hắn liền trực đảo hoàng long, tuy rằng cách lớp quần áo nhưng vật thể hình trụ phân lượng không nhẹ vẫn là mạnh mẽ nhảy lên.

Thật lớn!

Nóng quá!

Cứng quá!

Mụ nội nó! Có khuôn mặt nam thần thì thôi đi, ngay cả nghiệt căn cũng hung mãnh như thế! Ngươi đời trước là cứu tinh địa cầu hay là như thế nào? Thân~ cửa sau có phải cũng rất lớn hay không?

Bất ngờ bị tập kích không kịp phòng, thần sắc Chu Kì Lân trực tiếp biến đổi, cái trán túa ra mồ hôi, ngọn lửa trong đôi con ngươi suýt nữa hóa thành thực thể!

Tiết Trạm bị dọa kinh hoàng trong lòng, không chút nghi ngờ, nếu hắn không phản kháng, nam nhân này sợ là sẽ ngay lập tức hóa thân thành mãnh thú không chút khách khí đem hắn ăn sạch vào bụng! Hắn là người theo chủ nghĩa hưởng lạc, tuy không ngại ở dưới nhưng hắn sẽ để ý máu tươi ngay tại chỗ! Càng để ý địa phương không thể nói kia sẽ bị xé thành thương tàn!

Bà nội nó! Có cái hung khí như vậy thì nói sớm dùm nha! Tốt xấu phải chuẩn bị chút đồ vật này nọ, thượng hay không thượng không chỉ một mình ngươi khó chịu là được đâu!

Trong lòng mắng vậy, nhưng Tiết Trạm vẫn tích cực chủ động, đem hết thế võ cả người, lấy tay, dùng bắp đùi, cuối cùng không tiếc dùng miệng, mới tính yên tĩnh! Đương nhiên chính hắn cũng hưởng thụ không ít là được.

Thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, Tiết Trạm nằm ở trên giường chỉ cảm thấy tay đau, chân đau, miệng đau, thầm nghĩ phòng tuyến quan trọng nhất vẫn còn, nếu toàn bộ phòng tuyến này cũng sụp đổ, hắn còn không sớm phế đi rồi? Sớm biết rằng ngươi mạnh như vậy, lão tử liền giữ lại để ngươi đi gây sức ép với nữ nhân! Lão tử thân kiều thể nhược không kinh qua nổi ngươi gây sức ép đâu nha thân ái! Cầu buông tha!

Chu Kì Lân hiển nhiên không biết những hoạt động diễn ra trong đầu hắn, thấy người đã tỉnh, không cầm nổi lòng kéo lấy cánh tay cúi xuống muốn hôn môi.

Bất quá Tiết Trạm cúi đầu trước một bước, làm cho nụ hôn rơi vào trên mũi, liếc mắt mắng: “Cút~ lão tử đau miệng!”

Trước đó vốn đã bị hôn đến sưng lên, sau đó phải ngậm thứ đó cho hắn ta, cứ kéo dài lực mãi, lúc ấy tâm muốn một ngụm cắn đứt cũng có! Lúc này còn muốn hôn nữa? Có tin là lão tử tát một cái ném ngươi đến chân trời hay không?

” Ta coi nào.” Chu Kì Lân cười khẽ, nâng tay lên dùng ngón cái đè trên đôi môi sưng đỏ của hắn, xúc cảm no đủ non mềm trên tay làm cho trong lòng lại nhịn không được rung động, cúi đầu dán qua: “Ta nhẹ nhàng...”

Tiết Trạm lật bàn, không dám chỉ ‘nhìn một cái’ đâu.

Hai người lại quấn lấy nhau một trận, đang lúc súng sắp phun lửa, Chu Kì Lân bị Tiết Trạm một cước đuổi xuống giường, Chu Kì Lân cũng không tức giận, mặc xong quần áo mở cửa phòng ra, sau đó lại đóng cửa.

” Thế tử còn muốn ngủ tiếp, bảo người khác đừng quấy rầy.”

Quý Lâm vuốt mặt, cúi đầu đáp lời: “Tuân lệnh.” Tuy rằng biểu tình trên mặt của Quốc công gia nhà mình vẫn không rõ ràng, nhưng từ nhỏ theo tới lớn, Quý Lâm dám dùng tánh mạng chính mình đảm bảo, tâm tình của Quốc công gia phỏng chừng đang tốt đến mức sắp bay lên!

” Bảo phòng bếp chuẩn bị mì phở điểm tâm cho tốt, non nửa canh giờ sau đưa sang đây.”

” Thế tử vẫn là dùng cháo tốt hơn.” Quý Lâm xấu hổ đề nghị.

Chu Kì Lân lắc tay: “Không cần, hắn không thích uống cháo.”

Quý Lâm trong lòng phát điên, nhưng vẫn kiên trì kiến nghị: “Quốc công gia có điều không biết, đây là lần đầu cùng phòng, vẫn là ăn nhẹ tốt hơn, nếu không người khó chịu vẫn là thế tử.” Thấy Quốc công gia nhà mình vẫn là một bộ không chịu tiếp thu, Quý Lâm vò mẻ chẳng sợ nứt: “Thuộc hạ chuẩn bị hai quyển sách cùng một ít quỳnh cao, trở lại lúc rảnh rỗi Quốc công gia nhìn xem.”

Người nghe còn không cảm thấy gì, Quý Lâm nói thôi cũng cảm thấy thẹn đến bạo!

Hắn là một tướng quân có phẩm cấp, việc giường chiếu của thượng cấp cũng muốn xen vào! Còn phải tự trút hầu bao đi mua sách đen!! Còn có ai so với hắn càng bi thảm hơn không? A! Có hay không?!!

Về sau sự thật lại nói cho hắn biết, không có bi thảm nhất chỉ có càng bi thảm, mua sách đen thì tính là cái gì, làm thủ vệ bị bắt buộc đứng nghe ở góc tường còn đến phiên xách nước tắm, mới gọi là càng bi thảm! Khi đó hắn vô cùng ‘thương nhớ’ Ô tướng quân đang tuần tra ở nơi biên cảnh xa xa.

Ô tướng quân ngươi mau trở lại nha! Về sau ta không bao giờ cười ngươi ngốc nữa! Việc này người bình thường làm không được đâu nha!

Quý Lâm tan vỡ, hai người chánh chủ đương nhiên không biết, vừa mới định tình lại mở cửa cấm, hai người ăn bữa cơm cũng hận không thể dán lại cùng một chỗ, ánh mắt đối diện cũng bốc lên bong bóng màu hồng phấn! Người không biết tình hình thực tế đều nói hai người giao tình tốt, Quý Lâm biết tình hình thực tế, con mắt gần như muốn nổi mụt lẹo!

Bất quá cũng có người có hoả nhãn kim tinh, tỷ như Ngô Dụng từ nhỏ cùng chủ tử nhà mình lớn lên cùng nhau.

“Chủ tử, người nên đi soi gương.”

” Nếu không lấy thau nước soi cũng được.”

” Đem áo thu thu, che che cái cổ.”

” Đem ánh mắt thu liễm một chút, khóe miệng cố gắng áp chế.”

” Dùng nước lạnh rửa cái mặt cho hạ nhiệt độ đi, vẻ mặt hồng nhạt này gần như mắt thường cũng thấy.” Cuối cùng, thản nhiên bỏ thêm một câu: “Thuộc hạ biết người đã phá thân, là nên ăn mừng, nhưng phải biết kiềm chế biết không?”

Tiết Trạm da mặt dày, chút trêu chọc ấy căn bản không để bụng, ngược lại sờ sờ mặt: “Có rõ ràng như vậy không?”

Ngô Dụng lé mắt: “Chỉ cần mắt không lẹo là thấy.”

“Vậy không có cách nào rồi.”

Ngô Dụng: “.......” Thì ra một chút cũng không lọt lỗ tai?

” Về sau ta sẽ có được một nam nhân như vậy! Ngẫm lại hảo kích động không phải sao?” Tiết Trạm vẻ mặt mơ mộng, lập tức xua tay: “Mấy ngày nay ta tương đối dễ hưng phấn, giao phó xuống phía dưới, chuyện bình thường đừng đến tìm ta! Không phải chuyện bình thường cũng đừng đến gây chuyện tìm ta! Thật sự không phải chuyện bình thường, ân ~ ngẫm lại hậu quả.”

Ngô Dụng trợn trắng mắt xem thường, nhưng vẫn là thành thật giao phó xuống phía dưới, bất quá khi giao phó có hơi bóp méo sự thật.

Sau đó Tiết Trạm gọi người tới hỏi: “Ngô Dụng nói với các ngươi như thế nào?”

Nghe vậy vẻ mặt tên lính Giáp của Hổ Báo Doanh vặn vẹo.

Tiết Trạm ngữ khí ôn hòa: “Nói đi, ta không trách ngươi.”

Tên lính giáp vẻ mặt cảnh giác: “Thế tử không trách phạt ta, ta mới nói.”

“Nhất ngôn tức xuất, tứ mã nan truy. Ngươi nói đi.”

Lúc này tên lính Giáp mới nói: “Ngô bách hộ nói gần đây kì động dục của thế tử tới rồi, bảo cả đám thuộc hạ ít đi kích thích thế tử, nếu không khó giữ được trong sạch!”

Tiết Trạm: “.......”

Tốt lắm, đồng chí Ngô Dụng, tiết tháo của ngươi rụng mất đến trình độ mới, đáng biểu dương.

“Đi, “Tiết Trạm cười, vẻ mặt vô hại: “Đi đem Ngô bách hộ gọi tới.”

Có tướng quân yêu rụng tiết tháo thì sẽ có đám binh lính yêu rụng tiết tháo, tên lính Giáp đã rụng tiết tháo ‘hơi bị sâu’, bối rối muốn nói lại thôi, nói: “Thế tử, Ngô bách hộ đã là người có thê tử rồi, nếu mất đi trong sạch thì làm sao ăn nói với phu nhân? Nếu không thế tử đi tìm La giáo quan đi!” Sau đó tiếp tục nghiêm trang kiến nghị: “La giáo quan tuy rằng lớn lên không tính là đẹp trai nhất, nhưng một thân nam nhi oai hùng, thân cường thể tráng! Tuyệt đối chịu thao!”

Tiết Trạm theo dõi hắn, liền sau đó đổi thành vẻ mặt thương hại.

Không cần nghe bắt đầu từ đầu, La Nhất chỉ cần nghe được phần quan trọng nhất, mỉm cười vỗ vỗ vai của tên lính, thành công đem người này hù dọa ra nước tiểu, nói: “Đến, chúng ta tìm một nơi nào đó, nói về  vấn đề ‘chịu thao’ này đi!”

Tên lính giáp nọ bị dọa con ngươi trợn ngược!!

Thế tử hãm hại ta! Hiện tại giải thích có còn kịp không a a a!!!

Tiết Trạm vô tội buông tay. Đậu má! Không phải ta hãm hại ngươi, mà là chính ngươi hãm hại mình! Chẳng lẽ ngươi không biết trước khi muốn hãm hại người nào đó phải xác định chánh chủ không ở sao?! Chánh chủ đã ở còn hãm hại như vậy, dũng khí khả gia. Bất quá yên tâm. La huấn luyện viên của các ngươi là thẳng như ống thép, không cần lo lắng trinh tiết.

Hổ Báo Doanh bên này tiết tháo rụng đầy đất, Hùng Sư doanh bên kia vẫn còn bình thường, bất quá ở trong mắt Quý Lâm, tâm của Quốc công gia nhà mình đã sớm bay đi! Sắc trời mới ám, rõ ràng người cũng bay đi!

Lưu Cố: “Trễ như vậy Quốc công gia còn đi đâu? Lúc này trở về thành, cửa thành cũng đã đóng?”

Đi gặp tình nhân, loại sự tình này ta sẽ nói với ngươi sao?

” Làm tốt chuyện chính mình, không nên hỏi đừng hỏi.”

Lưu Cố rất là vô tội bị mắng: “Không phải ta chỉ hỏi một chút sao, không nói thì đừng nói.” Sau đó lại nói: “Quốc công gia sẽ không đi sang Hổ Báo Doanh tìm Tiết thế tử chứ? Lại thương nghị chuyện diễn tập?”

“... Ân.”

” Vậy có cái gì không thể hỏi? Bất quá biện pháp huấn luyện của Hổ Báo Doanh này đích xác mới nghe lần đầu, lần trước diễn tập, thiệt nhiều người của chúng ta đã bị ‘xử lý’, lúc này mới chỉ một năm, nếu qua hai năm nữa, lên chiến trường vài lần, thắng bại này còn chưa chắc đâu.”

“Ân.”

Ngốc thật tốt!

Chu Kì Lân đích thật là đến Hổ Báo Doanh, bất quá không phải thương nghị diễn tập cái gì, thuần túy chính là tới nói chuyện yêu đương.

” Tham kiến Quốc công gia.”

“Tiết thế tử.”

Hai người chạm mặt ánh mắt cứ như mang cái móc, câu câu quấn quấn, hận không thể ngay thức khắc đem đối phương ra gặm một chút mới tốt, bất quá cũng may lý trí còn ở, trên mặt khách khách khí khí làm lễ gặp qua, sau đó một làm ra vẻ có chuyện quan trọng thương lượng đi vào phòng trong, cửa phòng đóng lại.

” Phựt!” Lý trí như dây cung lập tức vỡ thành mảnh nhỏ.

Môi gặp phải môi, liền không kịp đợi mở khớp hàm, hoặc mời gọi hoặc xâm lược, môi lưỡi quấn quanh, hận không thể đánh thành nút thắt mới tốt, rõ ràng mới cách có mấy canh giờ, nhưng lại cảm thấy đã qua nhiều năm, tưởng niệm này, tương tư này, gần như khắc vào xương cốt!

Vừa hôn xong,  khi tách ra khóe miệng kéo ra chỉ bạc.

Chu Kì Lân tựa vào trên cửa đem Tiết Trạm khảm vào trong ngực, dùng thanh âm trầm thấp cười khẽ: “Thật muốn đem ngươi cột ở trên lưng.”

“Cột ở trên lưng làm gì, muốn cho chân của ta thành đồ trang trí sao.” Nhớ tới vật trang trí, Tiết Trạm cũng vui vẻ: “Thiên kim tiểu thư trong kinh thành này mà biết rằng Quốc công gia mà các nàng khổ chờ ngốc chờ lại treo cổ trên cái cây của ta, sợ là xông lên cùng ta liều mạng!”

“Sẽ không.”

“Vì cái gì?”

“Bởi vì các nàng không có tư cách.”

Tiết Trạm ngọt ra tới mặt!

Cầu đừng chọc ghẹo như vậy! Cứ chọc ghẹo như vậy ta sẽ cầm giữ không được!

Quả thực, nam thần không nói chuyện luyến ái là thần, nói đến luyến ái nam thần không phải người!

Tâm thần có nhộn nhạo như thế nào hai người vẫn không làm đến bước cuối cùng, thứ nhất tất nhiên địa điểm không hợp, nơi này là quân doanh, thứ hai Chu Kì Lân mơ hồ cảm giác được chuyện giường chiếu của nam nhân cũng không phải đơn giản như vậy.

Trước ngày vào triều một ngày, Chu Kì Lân theo thường lệ chạng vạng trở về thành, đến phủ Quốc công, chuyện đầu tiên phải làm là đem quyển sách trước đó Quý Lâm đã đưa mở ra xem.

Hai bản sách đen lớn cỡ bàn tay, nét vẽ rõ ràng, tư thế lớn mật, khiến người xem mặt đỏ tim đập, nhưng Chu Kì Lân lúc vừa mới bắt đầu cũng có chút ngượng ngùng, lúc sau thần sắc như thường lật n lần, ngay cả một ít văn tự lược thuật trọng điểm ở hai trang cuối cùng cũng đọc n lần, sau đó thả lại vào hộp, cầm lấy cái hộp to bằng bàn tay bên cạnh.

Sau khi mở ra, một cỗ mùi hương diễm mị tục phiêu tán trong không khí, tuấn mi lúc này nhăn lại.

Quý Lâm dám dùng tánh mạng của bản thân ra đảm bảo, quỳnh cao của hắn mua tuyệt đối là tốt nhất trong thành! Chỉ một cái hộp nhỏ như vậy tốn năm lượng bạc, đau lòng chết hắn! Vấn đề là còn không được thanh toán bằng tiền công quỹ! Vì chuyện vui giường chiếu của thượng cấp hắn cũng tự bỏ tiền túi, còn muốn như thế nào nữa đây??? Ai có thể làm được như hắn vậy?! Chính hắn cũng phải cảm động!

Nhưng, phần tâm ý này Chu Kì Lân nhất định là phải cô phụ rồi. Bởi vì mùi hương diễm tình này, một khi lấy ra, người kia tính nết không tốt phỏng chừng sẽ một cước đuổi hắn xuống giường!

Quý Lâm sẽ khóc ngất ở nhà xí.

Ngày kế lâm triều xong, hắn theo lệ đến điện Tuyên Chính trao đổi chút chuyện, sau đó xuất môn thẳng đến thái y viện.

Lý thái y của thái y viện đi ra đón.

” Hạ quan tham kiến Trung quốc công.”

Chu Kì Lân vuốt cằm.

“Quốc công gia thỉnh.” Lý thái y cũng không để ý đến sự lãnh đạm của đối phương, cung kính đem người nghênh vào bên trong cửa, dâng trà thơm.” Thuốc trị thương của tháng nầy hạ quan đã chuẩn bị tốt lắm, ngày mai bảo người đưa đến phủ Trung quốc công.”

Thuốc trị thương bình thường của võ tướng theo lệ hàng tháng đều là do dược trang của hoàng trang cung ứng, chỉ có một số hoàng thân quốc thích đặc thù mới có thể được thái y viện cung ứng thuốc trị thương, nhưng Chu Kì Lân mỗi tháng đều được phát từ đầu tháng, đúng là chỉ có một mình hắn, bởi vậy đủ thấy thánh ân mênh mông.

“Không vội.” Chu Kì Lân nâng chén trà lên nhấp một ngụm, sau đó buông chén trà nói: “Hôm nay ta sang đây là có một chuyện muốn làm phiền Lý thái y.”

” Hạ quan sợ hãi, Quốc công gia có việc cứ việc phân phó.”

Thái y viện mặc dù cùng với hắn làm quan không cùng hướng, nhưng coi trọng nhân mạch, hơn nữa vì tay nghề đặc thù, ở một vài thời điểm ngược lại càng cần người khác trợ giúp, Chu Kì Lân thân là nhất phẩm Quốc công tôn quý, lại là hồng nhân trước ngự tiền, hơn nữa còn tuổi trẻ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tuyệt đối sẽ là phụ tá đắc lực của hoàng đế tiếp theo, kéo dài qua hai triều, đến lúc đó sợ sẽ là đệ nhất võ tướng, kẻ ngu si mới có thể làm sứt mẻ tình cảm với hắn.

Chu Kì Lân nâng mắt.

Lý thái y có thể làm thái y nhiều năm như vậy, kỹ năng sát ngôn quan sắc cũng là luyện đến mãn cấp, lập tức quay sang tiểu đồ đệ bên cạnh nói: “Đi đem thuốc trị thương của Quốc công gia lựa chọn lại một lần, ghi tên vào sổ sách. Khi đi ra ngoài nhớ đóng cửa.”

Tiểu đồ đệ theo lời đóng cửa lại, người ngoài đi xa, Chu Kì Lân mới nói: “Ta muốn thỉnh Lý thái y hỗ trợ chế chút quỳnh cao.”

Cũng may không từ trên ghế nhảy dựng lên, Lý thái y cố hết sức giữ ngữ khí bình tĩnh: “Quỳnh cao có rất nhiều loại, công hiệu cũng khác biệt, không biết Quốc công gia muốn chính là loại nào, lại là cho người nào dùng, hiểu rõ những chuyện này hạ quan mới phối dược tốt được.”

“Nói như thế nào?”

Tận lực đè thấp ngữ khí nói: “Quỳnh cao chính là gọi chung, không biết là nữ tử dùng hay là nam tử dùng?”

Chu Kì Lân bình tĩnh híp mắt: “Nam tử.”

Lý thái y suýt nữa trong một giây đem bản thân mình ngừng thở mà chết! Ai bảo ngươi nhiều chuyện, hỏi cái gì nam tử nữ tử, phối hai loại không phải đều có thể dùng được rồi? Kết quả vừa hỏi như vậy. Biết nhiều có thể bị diệt khẩu hay không?!

Sau lưng đổ mồ hôi, nhưng dù sao cũng đã hỏi, không bằng hỏi rõ ràng, nói: “Công hiệu thì sao? Có dưỡng thân cũng có trợ hứng, còn có điều dưỡng, không dối gạt Quốc công gia, chuyện giường đệ của nam nhân xác thực có rất nhiều chuyện cần phải chú ý, nếu không lo bảo dưỡng, tuổi già sợ là sẽ để lại bệnh căn.”

” Không cần trợ hứng.”

Ngụ ý chính là dưỡng thân cùng bảo dưỡng đều muốn?

Lý thái y nghe thấy liền biết nhã ý, lại nói: “Kỳ thật biện pháp tốt nhất là để ta xem mạch, kê chút dược liệu dưỡng thân dược dục, xem thể chất rồi còn có thể uống chút dược điều thân, song song hai loại, mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất.”

” Còn phải uống dược nữa sao?”

“Nam tử thể chất thuần dương, dương dương xứng đôi, sẽ tạo thành gánh nặng cho bên thụ phương, phải dùng thuốc có tính ôn, hạ nhiệt để điều dưỡng, đối với bên thụ mới có ích.” Đơn giản mà nói chính là dược hạ sốt.

Chu Kì Lân nhíu mi. Muốn khai phương thuốc sẽ phải bắt mạch, bắt mạch thì cần phải nhìn thấy người thật, hắn không phải sợ Lý thái y tiết lộ ra ngoài, hắn là sợ Tiết Trạm thẹn quá thành giận lấy đao chém mình! Nếu không chính là máu tươi đương trường giết người hả giận!

“Như vậy đi, Quốc công gia nếu không ngại, hạ quan khai một phương thuốc cho ngài, uống trước hai lần xem hiệu quả không, nếu như được, mỗi tháng uống hai lần, nếu phản ứng không tốt, hạ quan sẽ sửa.”

“Không có gì không tốt chứ?”

” Sẽ không, đều chỉ là chút dược ôn lương hạ sốt, uống vào không có hại.”

Chu Kì Lân thả lỏng mày, sau đó nói đến quỳnh cao: “Mùi không cần quá nồng, dược liệu phải tốt nhất, ngân lượng ta sẽ bổ sung thêm.” Một là một, hai là hai, không phải thuốc trị thương được phân, Chu Kì Lân không muốn để cho người ta nói ra vào.

Lý thái y gật đầu tỏ vẻ đã biết.

“Khi nào thì có?”

Cảm thấy đây mới là chuyện quan trọng nhất, Lý thái y sửng sốt, vội nói: “Ngày mai hạ quan bắt đầu làm, đại khái hai ngày sau đó.”

“Như thế liền làm phiền Lý thái y rồi.”

“Làm sao, hẳn là.” Lý thái y chắp tay, trước khi xuất môn thấy Chu Kì Lân liếc mắt, vội nói: “Quốc công gia yên tâm, việc này không có người thứ hai biết.”

“Ân.”

Tiễn bước Chu Kì Lân, Lý thái y lau mồ hôi, lắc đầu thầm than, trước đó Hoàng Thượng có ý định tứ hôn cho Trung quốc công, sự tình còn chưa được chứng thật đã làm cho những thiên kim trong kinh đều có tính toán, đồng liêu trong thái y viện cũng từng bát quái với nhau đóan xem nữ nhân nhà ai có quang vinh đặc biệt này. Chẳng ngờ, Quốc công gia không thương nga mi, lại yêu tu mi, nếu bị người ta biết, những thiên kim này phỏng chừng phải khóc đến mù mắt mất! Lại nói công tử nhà ai sẽ trở thành đề tài nóng hổi lần này?

Tâm bát quái lại bùng phát như lửa đốt, âm thầm đem nhữngp công tử nổi danh trong kinh điểm qua n lần, phát hiện không có một người thích hợp, chẳng lẽ là thiếu gia cửa nhỏ nhà nghèo? Không đúng nha, ai chẳng biết Trung quốc công ngoại trừ quân doanh vẫn là quân doanh, nào có thời gian cùng người khác bồi dưỡng cảm tình? Chẳng lẽ là tướng sĩ trong quân doanh? Đây lại càng không đúng rồi, Hùng Sư doanh vài năm này lại không đổi người, muốn xem mắt đã sớm xem mắt, còn đến phiên hiện tại?

Trong lòng điểm qua nhiều người, nhưng duy độc không nghĩ tới Tiết Trạm, hồng nhân ngự tiền hiện nay trong kinh, người chạm tay có thể bỏng. Mà cũng vì đối phương nổi bật đến bức người, lại cùng là võ tướng, âm thầm tranh chấp cũng còn không kịp đâu, làm sao xem vừa mắt chứ.

Nhưng thường thường không có khả năng nhất thì là có thể nhất, huống chi gặp phải người kì ba như Tiết Trạm, chọc ghẹo người, đem chính mình hãm hại.

Đem tâm bát quái đánh tan, Lý thái y ngoắc tiểu đồ đệ đứng ở xa xa: “Đi gặp y chính nói một tiếng, hai ngày sau ta xin nghỉ.”

Tiểu đồ đệ sửng sốt: “Hôm qua không phải sư phụ nói không nghỉ sao?”

” Lời thừa nhiều như vậy làm chi? Bảo ngươi đi thì mau đi đi.”

Tiểu đồ đệ bị trừng rụt lui cổ, vội đáp ứng: “Vâng, đồ nhi đi ngay!”

Trừng tiểu đồ đệ chạy mất, Lý thái y bắt đầu chỉnh lý đơn thuốc, đợi phương thuốc hoàn thiện xong đi ra cũng đến thời gian hồi phủ. Sau khi trở lại phủ cũng không nhàn rỗi, tìm dược liệu, nghiền dược liệu, vì giữ bí mật, toàn bộ phải tự mình động thủ, cách ngày lại vội vàng đem dược liệu chế thành bán thành phẩm, thừa dịp thời gian chờ dược liệu nguội, còn sửa sang ghi chép lại một vài việc giường đệ mà nam tử cần chú ý, viết thành bản chép tay, ngày hôm sau đợi quỳnh cao chế thành, cho vào cùng một rương niêm phong đưa đến phủ Trung quốc công.

Lúc đó Chu Kì Lân hiếm có đang đứng ở phủ Trung quốc công, ý cười bên miệng, gọi quản gia đến.

” Phái người đi đến phủ Định Viễn Hầu, thỉnh Tiết thế tử đến một chuyến, nói là ta có một vò rượu ngon, thỉnh hắn lại đây phẩm thưởng.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi