9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vũ Tuấn cũng khuyên cô:”Đúng vậy, mẹ, vết thương trên người mẹ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục đâu! Mẹ yên tâm con sẽ tiếp tục nghiên cứu thuốc giải.

Nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp để cứu em trai.

Cử động trên giường bệnh, Tấn Khang cũng khích lệ cô: “Mẹ, mẹ đừng như vậy, mẹ mà như vậy trong lòng con sẽ cảm thấy rất buồn”
Lục Khải Vũ ôm cô: “Nghe lời,trước tiên để cho y tá đẩy Ngũ Bảo vào trong phòng bệnh, truyền dung dịch dinh dưỡng sau đó chúng ta sẽ thương lượng đối sách”
Chẳng mấy chốc, Lục Tấn Khang đã được đưa đến phòng bệnh.

Kết quả thảo luận của Mạc Hân Hy và mọi người là tạm thời để cho.

cậu ấy nghỉ học, và sẽ dùng thuốc giải của Vũ Tuấn nghiên cứu ở trong nhà để áp chế độc tố trong cơ thể.

Một tuần tiêm thuốc giải một lần.


Nhưng loại thuốc giải tạm thời áp chế chất độc này tiêm vào thời gian dài không biết có tác dụng phụ hay không, chuyện này không ai biết được, bởi vì thời gian quá gấp, Vũ Tuấn hoàn toàn không có ghi chép lại, quan sát nghiên cứu này có tác dụng phụ hay không.

“Mẹ, mẹ yên tâm, sau khi trở về con sẽ tìm kiếm thông tin trên mạng.

Nhất định sẽ nghiên cứu ra thuốc giải sớm để cứu Ngũ Bảo”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Tuấn vô cùng kiên định.

Chẳng qua là Vũ Tuấn chưa đến bảy tuổi, cậu vẫn còn là con nít, đem tất cả hy vọng đặt lên người của cậu, hoàn toàn không thực tế.

Cũng sẽ tạo áp lực nặng nề cho cậu, bọn nó cũng là tim là thịt của vợ chồng họ.

Hai vợ chồng bọn họ hy vọng từng đứa con trai đều hạnh phúc và Vui vẻ.

Không hy vọng trên lưng của Vũ Tuấn gánh quá nhiều áp lực, quá tự trách, quá phiền muộn.


“Chồng à, phải tìm cách nhanh chóng tìm được Vương Kỳ” Tâm trạng của Mạc Hân Hy có chút kích động nhìn Lục Khải Vũ.

Lục Khải Vũ cầm chặt tay của cô: “Em yên tâm, anh đã dùng hết tất cả mạng lưới thông tin của mình, tin là rất nhanh có thể tìm được.

‘Vương Kỳ”
“Chồng a, Vương Kỳ rời khỏi Hà Thành khi nào vậy? Lúc Long Minh Huệ muốn giết cô diệt khẩu ư?” Mạc Hân Hy hỏi.


tích của cô ấy, sau đó suy đoán ra mấy ngày nay cô ấy cuối cùng là đến gặp ai? Người đàn ông kia là ai.

Nói như vậy không chừng sẽ có manh mối!”
lặc dù không có cái gì nắm chắc, nhưng tốt hơn không làm gì mà ngồi chờ tin tức!”
“Được, bây giờ anh sẽ đi tìm Minh Húc, để cho nó nhanh chóng hành động”
Chẳng qua là lúc Lục Khải Vũ vừa mới đứng dậy, thấy khuôn mặt Lục Minh Húc kinh hoàng đẩy cửa đi vào.

“Ba, mẹ, không thấy Nhị Bảo đâu cả”
“cái gì? Không phải vừa rồi con ở cùng nó ư? “ Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ đồng thời sửng sốt..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi