9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Nói xong cậu bé cũng không đợi Mạc Hân Hy cùng Lục Khải Vũ trả lời, trực tiếp kéo giày bò lên giường lớn trong phòng ngủ chính, sau đó kéo tấm chăn lên tự đắp cho mình.

Mấy cậu bé đáng yêu còn lại nhìn Lục Vũ Tháp một cái, khinh thường bĩu môi, nói: Anh, anh thật sự đã học lớp 1 rồi.

Sao còn phải ngủ với bố mẹ chứ!”
Tư Nhã cũng băn khoăn nói: “Em gái nói rất đúng, da mặt anh hai thật dày!”
“Anh hai, xấu hổ quá rồi đó!”
Lục Minh Húc: “Haiz, Nhị Bảo, em thật sự không giống một cậu bé.”
Lục Vũ Tuấn: “Anh hai, ngủ với bố mẹ thì anh nhất định phải ngoan ngoãn, đừng làm phiền bố mẹ nghỉ ngơi nhé! “
Lục Tấn Khang: “Lớn vậy rồi mà còn muốn ngủ với bố mẹ, tin tức này nói không chừng sẽ vọt mục tin hot đó!”
Lục Vũ Bách giơ ngón tay mập lên nói: “Anh Hai, anh tính toán cái gì chứ? Nếu thật sự không có chỗ ngủ thì anh có thể ngủ trên sô pha, trong phòng đối diện còn có ba phòng trống, vì sao anh không đi ngủ ở phòng đối diện? Ngoài ra nếu anh thực sự muốn ngủ thì em có thể cho anh ngủ phòng của em.



Lúc này Lục Khải Vũ đã thân mật đón Đào nhỏ từ trong tay Tứ Bảo.

Tứ Bảo Lục Vũ Tháp nhìn anh hai nằm trên giường bị công kích, rất đau lòng nói: “Anh hai, cảm ơn anh.

Đều là em không tốt, đem Đào nhỏ về, hại anh không có chỗ ngủ.”
Lục Vũ Lý từ lộ ra một cái đầu nhỏ từ trong chăn lộ, mặt mày cười vui vẻ nói: “Vẫn là Tứ Bảo lễ phép nhất, mấy người chính là ghen tị, ghen †ị em có thể ngủ với bố mẹ nhưng em sẽ không tức giận đâu, em nhất định sẽ được ngủ trên giường với bố mẹ”
Nhìn mấy đứa nhỏ chỉ vì chuyện nhỏ như vậy cũng có thể ầm ï tranh giành, Mạc Hân Hy bất đắc dĩ lắc đầu.

“Đại Bảo, con là anh.

Tối nay cứ nhường em một chút, mau đưa các em trai lên lầu ngủ đi”
Sau khi nói xong, cô lại nắm tay ba cô bé, thân thiết nói: “Đi thôi, mẹ đưa các con lên ngủ”
Mấy đứa trẻ nghe mẹ nói như vậy lại nghĩ đến mấy ngày nay mẹ đi làm vô cùng mệt mỏi, đứa nào cũng biết điều ngậm chặt miệng lại, sau đó ngoan ngoãn lên lầu.


Trong phòng của các cô bé, sau khi đặt ba cô con gái nằm xuống, Mạc Hân Hy vừa định tắt đèn rời đi thì một bàn tay nhỏ xíu vươn tay về phía cô: “Mẹ ơi, anh hai ngủ trong phòng mẹ, tối nay mẹ ngủ với chúng con được không?”
Nói xong cô bé di chuyển về phía bên trong giường nhường cho Mạc Hân Hy một vị trí.

Tư Nhã cũng vội vàng nói: “Mẹ ơi, mẹ ngủ ở đây với chúng con đi, anh hai và bố đều là con trai, con trai và con trai ngủ chung thì con gái với con gái cũng phải ngủ chung chứ?”
Cô bé còn lại lúc này đã sắp ngủ thiếp đi cũng mơ mơ màng màng nói: “Mẹ ơi, ngủ ở đây đi!”
Mạc Hân Hy không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của các con gái, đành phải gật đầu đáp ứng, nói: “Được, để mẹ đi nói với bố một tiếng”
Lúc cô đi ra khỏi phòng, Lục Khải Vũ cũng vừa đặt Đào nhỏ xuống, từ phòng đố đi ra.

“Em có ngủ ở phòng không?” Anh nắm lấy tay Mạc Hân Hy nhẹ giọng hỏi.

Mạc Hân Hy lắc đầu: “Ba đứa nhỏ muốn em ngủ cùng chúng.

Anh xuống lầu với Nhị Bảo đi! “
Lục Khải Vũ thoáng sửng sốt, nhưng rồi sau đó chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, ở bên tai cô thì thâm: “Được rồi, lúc nào Đào nhỏ cùng Tứ Bảo trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ ngủ cùng nhau.”
Nói tiếp xong anh nhân cơ hội hôn trộm môi Mạc Hân Hy một chút..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi