Bởi vậy, Lục Vũ Tuấn bình tĩnh suy nghĩ hai ngày, không trải qua bất kỳ sự đồng ý của phụ huynh nào, đi tìm chú Khúc Lăng Cường, nói mình ở Tuyên Ưng áp lực học tập quá lớn, muốn chuyển trường.
Sau đó lại lừa ông nội đi Tuyên Ưng ký tên, cứ như vậy chưa đến nửa tháng đã lừa dối bố mình, lấy thủ tục chuyển trường, mọi thứ đã làm xong.
Tóm lại, có Lục Vũ Tuấn ở đây, ai cũng đừng nghĩ đến việc cướp đi Tương Trúc dưới mí mắt cậu.
Hàn Tương Trúc, tương lai chỉ có thể là vợ của Lục Vũ Tuấn, cậu cũng sẽ kiên nhẫn chờ đợi, chờ cô bé của cậu suy nghĩ thông suốt, chậm rãi thích mình.
Trước giờ học buổi chiều, Lục Vũ Tuấn không trực tiếp đến lớp học, mà đi đến văn phòng tìm giáo viên chủ nhiệm, yêu cầu thầy giáo đổi sang vị trí cuối cùng bên cửa sổ.
Giáo viên chủ nhiệm lớp ba mươi của cậu là, thây Vệ đã sớm nghe nói qua, học sinh xuất sắc như vậy tự nhiên lại rơi xuống lớp bọn họ, thầy Vệ cao hứng buổi tối ngủ cũng cảm thấy vui vẻ.
Theo người ta nói, ba năm trước, khi thi trung học, Lục Vũ Tuấn năm trong top ba ở Hà Thành.
Hai người đầu tiên nghe nói cũng là anh em con cháu của nhà họ Lục năm đó, một là anh cả, một người giống như Ngũ Bảo.
Lục Vũ Tuấn đến, nói không chừng có thể làm mới kỷ lục thi tuyển sinh đại học trong Nham Hoa bọn họ, nếu vận may tốt, nói không chừng còn có thể đào tạo ra một trạng nguyên thi đại học!
Vì vậy, ông ta chắc chắn đã sẵn sàng đồng ý với yêu cầu nhỏ này của Lục Vũ Tuấn.
Sau khi Lục Vũ Tuấn nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm trong văn phòng, lúc này mới trở về lớp học.
Lúc cậu trở về, Bạch Lâm Yên đã ngồi ở chỗ cũ..