9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Xung quanh sân có vài tốp nữ sinh đến xem bóng rổ, thấy vậy không nhịn được mà hét lên.

Hàn Tương Trúc cũng vô cùng kinh ngạc.

Từ trước tới giờ cô không hề biết dáng vẻ của anh Vũ Tuấn lúc chơi bóng rổ lại có thể đẹp trai như vậy, làm con người ta mê mẩn.

Tô Thu Nga đuổi theo sau bọn họ cũng kích động mà hét lên: “Aaa….

Lục Vũ Tuấn đẹp trai quá đi, yêu anh nhất!!!”
Giọng nói cuồng nhiệt của cô nàng khiến tất cả mọi người đều quay lại nhìn.

Tô Hoàng Sương vừa nhìn đã thấy fangirl đang lớn tiếng gào thét kia chính là em gái mình Tô Thu Nga.

“Thu Nga?”
Anh ta vẫn cảm thấy bất ngờ.

Theo anh ta được biết, thời gian trước cô em gái mình còn đang điên cuồng theo đuổi Lạc Vinh Quyết, chứ từ trước đến giờ chưa từng tới sân bóng xem anh trai chơi.

Lục Vũ Tuấn kéo anh ta ra một góc, chỉ vào Tô Thu Nga: “Tô Hoàng Sương, em gái cậu nói muốn học bổ túc môn toán, cậu dạy nó đi, đừng để nó tới cuốn lấy tôi nữa.


Tôi thật chịu không nổi rồi”
“Thu Nga cuốn lấy cậu sao?”
Tô Hoàng Sương lại càng bất ngờ hơn.

Lục Vũ Tuấn cạn lời gật đầu: “Đúng.

Tôi là còn nể mặt cậu nên mới nhịn cô ta đấy, mong cậu quản lý em gái cho tốt.

Tôi còn có việc, đi trước đây: Nói rồi quay người đi tới bên cạnh Hàn Tương Trúc đưa cô rời đi.

Tô Thu Nga không can tâm định đuổi theo, nhưng lại bị anh trai kéo lại.

“Em đang làm trò gì vậy Thu Nga? Không thấy xấu hổ sao!”
Tô Hoàng Sương nhìn vẻ mặt đậm chất fan cuồng của em gái mà bị làm cho tức chết.

Tô Thu Nga bĩu môi: “Xấu hổ gì chứ.

Em tìm anh Vũ Tuấn là để học thêm toán mà”
“Thế à? Câu nào không hiểu em thử nói xem, anh dạy cho”
Nói rồi Tô Hoàng Sương lôi cô tới toà nhà toán học.


Tô Thu Nga ra sức vùng vẫy: “Dựa vào thành tích môn toán của anh thì sao có thể dạy em học chứ, để em đi tìm anh Vũ Tuấn”
Tô Hoàng Sương tức giận kéo tay cô đến một góc nói: “Thu Nga, không phải lúc trước em thích Lạc Vinh Quyết sao, sao giờ tự dưng lại thích Lục Vũ Tuấn?”
Em gái anh ta từ nhỏ đã luôn khác người, làm việc gì cũng luôn vượt quá tư duy của người bình thường.

Làm một người anh, Tô Hoàng Sương cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Tô Thu Nga chớp mắt nhìn anh ta, nghiêng đầu nói: “Theo đuổi Lạc Vinh Quyết chỉ là để em chọc tức Bạch Lâm Yên thôi.

Cái đồ bạch liên hoa đấy, nếu không phải trông khá xinh thì sao có thể viết được mấy bài thơ dở hơi đấy chứ? Dám ở trước mặt em khoe khoang.

Em muốn cho cô ta nếm mùi một chút thôi”
“Nhưng mà hôm qua em quay lại trường mới biết một tin giật gân.

Hoá ra bạch liên hoa không phải thích Lạc Vinh Quyết, bảo sao mấy lần em cố tình gây hiểu lầm mà cô ta không hề tức giận.

Hoá ra người cô ta thích lại là cậu ba nhà họ Lục”
“Anh, sao trước giờ anh không nói em biết anh chơi thân với mấy anh nhà họ Lục vậy chứ.

Cậu ba nhà đó trông đẹp trai thật sự, vô cùng khí chất đấy! Tối qua anh không thấy thôi, lúc em tựa vào anh Vũ Tuấn, Bạch Lâm Yên trông như ăn phải phân ấy.

Quá là đã”
Nói xong Tô Thu Nga há miệng cười không ngứớt.

Nhìn em gái như vậy, Tô Hoàng Sương cau mày nói: “Em cố tình tiếp cận Lục Vũ Tuấn là để trêu tức Bạch Lâm Yên sao?”
Nhưng anh ta nghe nói, học kỳ trước hai người họ chỉ là trong lúc lấy cơm ở nhà ăn, Bạch Lâm Yên chen hàng của Thu Nga dẫn đến cãi nhau vài câu mà thôi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi