Sau khi trở về, Bạch Vĩ Hạo đã cho cô nghỉ phép một tuần để nghỉ ngơi và hồi phục sức khỏe
Minh Húc và Vũ Tuệ ôm chầm lấy chân cô, vẻ mặt đau lòng khôn xiết
“Mẹ ơi, để Vũ Tuệ thổi cho mẹ nha, như vậy thì sẽ không đau nữa.” Nói rồi, cô bé nằm bò lên trên chân cô rồi khẽ thổi nhẹ mấy hơi vào vết thương
“Ôi thần kỳ thật đấy! Mẹ thật sự không thấy đau nữa rồi.” Mạc Hân Hy cổ tình nói vậy để an ủi vỗ về con gái nhỏ
Mạc Minh Húc lườm cô một cái rồi nói: “Mẹ ơi, thôi mẹ đừng giả vờ nữa. Lớn như vậy rồi mà đi đường cũng để treo chân, thật đúng là khiến người ta lo lắng mà!” Nói dứt lời, cậu bé lại bắt chước dáng vẻ cạn lời không biết nên nói gì của người lớn, sau đó chậm rãi lắc lắc đầu như một ông cụ non
Lý Duy Lộc cũng vừa hay mua thức ăn về đến nơi, anh ấy vỗ nhẹ lên đầu Minh Húc mấy cái rồi nói: “Nhóc con ranh ma này, bắt chước cũng giống thật đấy!”
“Anh Lý, tài liệu mà em bảo anh điều tra, anh đã tra đến đâu rồi?”
Lý Duy Lộc phân loại rau củ thịt cá rồi cất vào tủ lạnh, sau đó đặt giấy bút và máy tính lên giường cho cô: “Anh đã gửi vào mail cho em rồi đó, em xem thử đi.”
Mạc Hân Hy vội vàng mở hộp thư
Ngày hôm ấy, sau khi trở về từ bệnh viện, cô đã thông báo cho Lý Duy Lộc, bảo anh ấy tìm người đi điều tra bố mẹ nuôi của Tư Nhã. Bọn họ dám ngược đãi con bé, nếu như không dạy cho bọn họ một bài học thì cô không thể nuốt trôi được cục tức này
Rất nhanh sau đó, màn hình máy tính đã hiển thị những thông tin chi tiết về bố mẹ nuôi của Tư Nhã
Bố nuôi Tư Nhã tên là Trương Đình, sống tại một vùng quê nhỏ ở Hà Thành, vợ anh ta là Tôn Di, hai người ở cùng quê với nhau. Sau khi học hết cấp hai, Trường Đình luôn chơi bời lêu lổng, phiêu bạt khắp nơi lừa đảo gạt tiền
Sau khi kết hôn, anh ta tới Hà Thành để nhờ vả cô ruột của mình
Cô của Trương Đình là một bà cô lớn tuổi neo đơn, không con không cháu, Trương Đình dùng lời lẽ ngon ngọt để dụ dỗ và lừa gạt bà ấy, nói rằng muốn được làm con trai của bà, chăm sóc bà lúc tuổi già sức yếu. Người phụ nữ lớn tuổi chẳng mấy chốc đã tin lời anh ta, nào ngờ sau khi hai vợ chồng họ lừa được bà ấy lập di chúc, thái độ đã hoàn toàn thay đổi. Chẳng bao lâu sau, người cô ấy đã bị hai người họ giày vò cho tới chết
Hiện giờ hai vợ chồng Trương Đình đang sống trong một căn hộ rộng hơn ba mươi mét vuông, đó chính là căn nhà của cô ruột Trương Đình
Vì không thể sinh con cho nên bảy năm trước hai bọn họ đã bỏ ra mười bảy triệu để mua Tư Nhã từ tay những kẻ buôn người.
Thế nhưng sau khi mua về, cơ thể Tư Nhã lại vô cùng yếu ớt, sức đề kháng kém, cứ dăm bữa nửa tháng lại phải vào bệnh viện, khiến bọn họ phải tiêu tốn rất nhiều tiền, trong lòng hai vợ chồng họ căm giận cô vùng.
Cứ mỗi lần Tư Nhã đổ bệnh, bọn họ lại lấy cô bé ra để trút giận. Thế nhưng cũng may là còn có cô của Trương Đình, lần nào bà ấy cũng đứng ra che chắn và bảo vệ cho bé con, bà đã dùng chính tiền lương hưu của mình để chữa bệnh cho Tư Nhã nên cô bé mới may mắn qua khỏi
Chỉ có điều, người cô thiện lương tốt bụng này, sau một lần bị trúng gió, bà đã bị đôi vợ chồng khốn nạn kia ngược đãi đến chết, thời gian chỉ chưa đầy một tháng. Khi ấy Tư Nhã chỉ vừa mới lên năm, cô bé đã tận mắt chứng kiến tất cả mọi chuyện
Kể từ đó trở đi, Tư Nhã rất hiếm khi nói chuyện. Sau khi cô mất, vợ chồng Trương Đình mất đi nguồn trợ cấp vốn có, thể là bọn họ bèn dẫn Tư Nhã đi bán hàng rong bên lề đường. Nhưng lần nào cũng đều là đứa trẻ năm tuổi như Tư Nhã phải lo liệu tất cả mọi việc, từ trông hàng đến bán hàng, hai vợ chồng bọn họ chỉ đặt đồ xuống rồi lại đi tìm chỗ ăn chơi, không đoái hoài gì tới việc mua bán, bất kể xuân hạ hay thu đông
Nếu như công việc buôn bán không tốt, hoặc là trả lại nhầm tiền, hoặc là làm mất đồ, Tư Nhã sẽ phải nếm đủ những trận đòn đánh đập dã man. Cô bé Tư Nhã tội nghiệp đáng thương hầu như chưa bao giờ được ăn một bữa no kể từ khi lên năm tuổi
Sau khi đọc xong, Mạc Hân Hy dùng lực đóng sầm laptop, cô nhằm måt lại, lúc này trong lòng chỉ toàn là thống khổ
Tất cả những đau khổ mà con gái cô từng phải chịu đựng, người làm mẹ như cô nhất định sẽ thay con đòi lại gấp mười lần
“Anh Lý, phiền anh hãy giúp em tìm hết những bằng chứng lừa đảo chiếm đoạt tài sản của hai vợ chồng Trương Đình trong những năm qua.”
“Em muốn trả thù thay cho Tư Nhã sao?”
Mạc Hân Hy gật đầu một cách nặng nề
“Được, giờ anh sẽ sai người đi làm ngay”
Vũ Tuệ chạy đến bên giường, cô bé dùng bàn tay bé nhỏ xoa xoa mặt Mạc Hân Hy: “Mẹ ơi, chúng ta đã tìm được chị rồi, tại sao mẹ vẫn không vui vậy ạ?”