9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn Long Bách, chỉ có Long Thiên là mím môi, không nói lời nào.

Cậu bé hiểu rất rõ Long Bách, tên nhóc này chắc chắn đang muốn hỏi thăm tin tức từ cô giáo.

Quả nhiên, vài phút sau, cậu đã thành công tìm được lý do để mượn điện thoại di động của cô giáo Lý.

.

Truyện Khác
Sau đó ngay lúc nhận điện thoại, cậu cố ý làm đổ nước canh lên người cô giáo, rồi tranh thủ nhân lúc cô giáo Lý vào phòng tắm xử lý quần áo, Long Thiên bước nhanh đến chỗ anh trai, hai người nhanh chóng kiểm tra các tin tức trên website một lượt.

tìm hiểu mọi thứ cho rõ ràng.


Khi cô giáo Lý quay lại, Long Thiên đã trở lại vị trí ban đầu và đang thản nhiên ăn như không có chuyện gì Long Bách ngoan ngoãn trả lại điện thoại cho cô giáo Lý: “Cảm ơn cô, em đã gọi điện được cho mẹ rồi.

Mẹ đã uống thuốc và không còn sốt nữa”
Lý do hai đứa vừa dùng để mượn điện thoại của cô giáo là mẹ bị sốt cao, ở nhà một mình không có ai chăm sóc khiến họ lo lắng.

Cô giáo Lý hài lòng xoa cái đầu nhỏ của cậu: “Thật là một cậu bé hiếu thảo và ngoan ngoãn!”
Mấy người Mạc Minh Húc ở bên cạnh không khỏi co giật khóe miệng.

Sau khi ăn trưa, mọi người trở lại lớp học, vì mới bắt đầu đi học nên cô giáo không giao bài tập về nhà mà yêu cầu mọi người ngồi trong lớp xem phim hoạt hình Long Thiên nghiêng người đến gần Mạc Minh Húc: “Chỗ anh cả của tôi bên kia đã xảy ra chuyện, cậu có thể đi ra ngoài một chuyến với tôi không?”
Mạc Minh Húc tò mò hỏi: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
“Chuyện này nói đến cũng liên quan đến nhà họ Lục của cậu.

Lô hàng mà tập đoàn Long Uy chịu trách nhiệm áp giải cho nhà họ.

Lục đã bị người đổ tội là bí mật tàng trữ súng ống đạn dược.

Hiện tại hải quan và cảnh sát đang điều tra, nhưng nghỉ phạm quan trọng nhất là Dương Ngọc Cương lại vừa bị mất lái khi điều khiển xe, rơi xuống sông Bạch Mã.

Dương Ngọc Cương hiện không rõ sống chết.

Vợ anh ta đang dẫn người đến gây rối trước cổng tập đoàn Long Uy!” Long Thiên tóm tắt mọi chuyện một cách ngắn gọn với Mạc Minh Húc.


Cậu muốn tôi giúp đỡ chuyện gì?”
“Chắc chắn có email giữa Dương Ngọc.

Cương và những người kia ở trong máy tính của ông ta.

Tôi muốn nhờ cậu đột nhập vào đó và điều tra ra kẻ đã xúi giục ông ta”
Mạc Minh Húc vỗ ngực: “Cái này không thành vấn đề, quan trọng là bây giờ chúng ta ra ngoài băng cách nào?”
Những vấn đề của hacker tạm thời không thể làm khó cậu, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, bọn họ muốn trốn ra ngoài kiểu gì? Cũng không thể trốn học trong ngày đầu tiên đi học được.

Long Thiên nhìn cậu một cái thật sâu: “Cậu dám trốn học không?”
Mạc Minh Húc sửng sốt một chút, nhớ tới thân phận anh cả của mình, liền nghiến răng nghiến lợi: “Không phải chỉ là trốn học thôi sao? Có cái gì không dám chứ”
“Làm tốt lắm, xứng đáng là anh cả của chúng ta!” Long Thiên vỗ vai tán thưởng.

Sau đó quay đầu lại vẫy tay gọi Long Bách ba cái đầu nhỏ cùng nhau chụm vào thì thầm to nhỏ.


Năm phút sau, Long Bách đột nhiên đứng lên, khom lưng, che bụng, vẻ mặt thống khổ nói: “Cô ơi, bụng em đau quá, em muốn đi nhà vệ sinh”
Cô giáo Lý bước tới với vẻ mặt quan tâm: “Có chuyện gì? Em có sao không?”
Long Bách xua tay: “Không sao, khôn, sao, có lẽ là ăn đồ không sạch sẽ nên bị tiêu chảy ạ”
“Vậy em mau đi đi!”
Long Thiên đột nhiên đứng lên: “Cô giáo, bạn ấy không thoải mái, để em đi cùng bạn ấy ạt Cô giáo Lý gật đầu.

Long Thiên đỡ Long Bách đang trông vô cùng đau khổ bước ra khỏi phòng học, khi đi ngang qua cửa sổ liền nháy mắt với Mạc Minh Húc.

Ba phút sau, Mạc Minh Húc cũng khom lưng, ôm bụng như Long Bách, vẻ mặt vô cùng đau khổ: “Cô giáo, bụng của em cũng đau, em muốn đi toilet”
Cô giáo Lý cau mày, chẳng lẽ trưa nay thức ăn trong nhà ăn có vấn đề sao?
“Cô giáo, không ổn rồi, con đi ra quần mất” Mạc Minh Húc nhăn mặt, cao giọng nói..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi