9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Mẹ Lục nghĩ một lát, cảm thấy mấy đưa nhỏ này nói cũng có lý, tuy rằng không tình nguyện lắm, nhưng vẫn đưa bọn họ về nhà.

Lúc này, vợ của Dương Ngọc Cương vừa mới dẫn Hữu Sinh và Tô Cẩm đi dọn dẹp căn hộ 1602.

Chỉ có một mình Liễu Thanh Y ở nhà.

Sau khi Long Bách lên lầu 16, không nói câu gì, về thẳng nhà mình, tháo giày xong, lập tức nhảy lên trên giường, dùng chăn mỏng trùm lên đầu mình, không để ý tới ai.

Mạc Minh Húc không yên tâm, chuẩn bị đi tới khuyên nhủ cậu bé, Long Thiên lại vẫy vẫy tay: “Cậu về đi, bà nội bên kia vẫn cần phải giải thích nữa! Long Bách đã có tôi ở đây rồi!”

“Được” Nghe cậu bé nói vậy, Mạc Minh Húc yên tâm hơn, hôm nay cậu bé đã được nhìn thấy tài ăn nói và năng lực của Long Thiên, có cậu bé khuyên bảo Long Bách, nhất định sẽ không có vấn đề gì Cậu bé quay về căn họp số 1601, liếc mắt một cái là nhìn thấy bà nội đang kéo cánh tay nhỏ của Tử Tín hỏi đông hỏi tây.

Tử Tín không chê phiền phức kiên nhẫn giải thích.

Sau khi mẹ Lục nghe xong, cực kỳ vui sướng bật khóc, ôm Tử Tín vừa cười, vừa khóc.

“Tử Tín, cho bà nội nhìn một chút, cháu trai bảo bối của bà nội, cháu trai thiên tài!” Nói xong, bà ta không nhịn được hôn mạnh mấy cái ở trên mặt Lư Tử Tín.

Mạc Minh Húc có chút đồng tình nhìn Lư Tử Tín, nhớ trước đây cậu bé cũng bị bà nội và cụ bà ôm hôn đến nước miếng đây mặt, đến bây giờ khi nhớ tới cậu bé cũng không nhịn được nổi da gài Dù sao bọn họ cũng là đàn ông, động một chút là bị người khác ôm hôn, thật sự quá khó có thể tiếp nhận nổi.

Lúc này Liễu Thanh Y cũng kinh ngạc, mẹ chồng của Mạc Hân Hy cũng quá nhiệt tình rồi! Cho dù là biết Lư Tử Tín là cháu trai của bọn họ, cũng không cần phải kích động như vậy chứ!
Chẳng lẽ bà ta không sợ cháu trai lớn của mình sẽ tức giận ghen ghét sao?
Nghĩ đến đây, cô ấy nhìn nhìn sang Mạc Minh Húc, phát hiện ra cậu bé này lại không có một chút tức giận giận, ngược lại còn đồng tình nhìn Lư Tử Tín.

Cô ấy có chút không hiểu, mấy đứa con trai này của Mạc Hân Hy, tuy rãng chỉ số thông minh siêu cao, nhưng mà EQ lại là kiểu một lời khó nói hết.

Đúng lúc này, bố Lục mở cửa đi vào.


“Nếu biết trước như vậy tôi đã không đưa bà đi cùng, bà có biết tôi phí bao nhiêu sức lực mới làm hiệu trưởng nguôi giận không?
Bà.” Ông ấy còn chưa nói xong, thì nhìn thấy vợ mình đang ôm đứa cháu trai thiên tài của nhà họ Lư, giống như một kẻ ngốc, cười đến không khép miệng lại được.

Ông ta đầy nghi hoặc nhìn về phía Mạc Minh Húc: “Đại Bảo, bà nội cháu uống lộn thuốc sao?”
Mẹ Lục kéo Lư Tử Tín đi đến trước mặt ông ấy, trừng mắt nhìn ông ấy một cái: “Ông mới uống lộn thuốc ấy!”
Sau khi nói xong, lại vui vẻ rạo rực chỉ vào.

Lư Tử Tín giới thiệu với ông ấy: “Bảo bối Tử Tín, đây là ông nội ruột của cháu, tuy rằng đầu óc không tốt lắm, nhưng cam đoan với cháu ông ấy không phải ông nội giải”
Nghe bà ta nói xong, khuôn mặt Mạc Minh Húc tối sầm xuống.

Ba bé gái cười khúc khích.


Liễu Thanh Y cũng không nhịn được bật cười.

Mẹ chồng Mạc Hân Hy thật là thú vị!
Hiện giờ bố Lục không có sức so đo với bà ta nhiều như vậy, đại não ông ấy bị một câu “Ông nội ruột” kia của vợ làm cho mơ màng, nửa ngày sau mới không thể tin nổi hỏi: “Lời này của bà là có ý gì? Không phải cậu bé là cháu trai nhà họ Lư sao? Sao lại biến thành cháu trai của chúng ta?”
Trên mặt mẹ Lục vẫn treo ý cười: “Tử Tín là cháu thứ ba của nhà họ Lục chúng ta, là cháu nội ruột của ông, tình huống cụ thể thì chờ con trai ông trở lại đã, ông đi hỏi nó đi!”
Bố Lục lùi về phía sau một bước, nhìn Lư Tử Tín từ trên xuống dưới: “Bà, bà nói Tử Tín là cháu trai thứ ba của nhà chúng ta, là cháu nội ruột của tôi, đây là sự thật sao?”
Quả thực ông ấy không thể tin vào lỗ tai mình, mới vừa rồi chỉ cần vừa gặp nhau là Lư Văn Tài đã không ngừng khoe khoang cháu trai thiên tài của ông ta ở trước mặt ông ấy, cố ý chọc giận ông ấy! Âm ï cả nửa ngày, đứa cháu trai thiên tài kia lại là con cháu của nhà họ Lục, trên người chảy chính là máu thịt nhà họ Lục bọn họ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi