Lô hàng kia của tập đoàn nhà họ Lục rất nhanh sau đó được hải quan gở bỏ niêm phong, chuẩn bị vận chuyển đến nhà xưởng.
Long Uy trở lại lại cuộc họp báo trên tầng hai của khách sạn Nguyệt Tú, cuộc họp báo đã kết thúc tốt đẹp và các phóng viên đã giải tán hết Chỉ có Lục Khải Vũ vẫn còn chờ anh ta.
“Vừa nấy anh đuổi theo ai vậy?” Lục Khải Vũ hỏi anh ta Long Uy nhìn anh ta một cái, thở dài: “Chị của tôi! Mọi chuyện lần này rất có khả năng là do chính chị ấy gây ra?”
“Chị ta muốn huỷ hoại tập đoàn Long Uy hay là tập đoàn nhà họ Lục đây?”
Năm năm đã trôi qua, Long Minh Huệ vậy mà vẫn còn sống, hơn nữa vừa ra tay, trực tiếp nhằm vào tập đoàn Long Uy và tập đoàn nhà họ Lục, điều này khiến cho Lục Khải Vũ không thể không vắt óc suy nghĩ hết lần này đến làn khác.
Long Uy lắc lắc đầu: “Không biết.
Tôi cũng không biết là rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra cả? Mấy năm đó tôi ở nước ngoài, trong nước xảy ra những chuyện gì, tôi cũng không rõ lắm”
“Chuyện Long Minh Huệ đã từng mắc bệnh trầm cảm nhảy lầu tự sát, anh có biết không?” Lục Khải Vũ nghĩ một lúc rồi hỏi.
“Bệnh trầm cảm? Tự sát?”
Long Uy vô cùng khiếp sợ, chưa từng có ai nói với hẳn rằng chị của anh ta mắc bệnh trầm cảm cả.
Năm đó, sau khi về nước, người hầu trong nhà đều đã được thay đối mới hoàn toàn, từ trước đên nay không ai kể cho anh ta chuyện của chị anh ta cả.
Mà anh ta, cũng vẫn luôn cho rằng chị là bởi vì ngoài ý muốn nên mới bỏ mạng.
Chẳng lẽ nào, mọi chuyện năm đó đều không hề giống như những gì nó biểu hiện ra hay sao?
Nghĩ đến đây, Long Uy trực tiếp xoay người đi ra ngoài “Anh đi đâu vậy?” Lục Khải Vũ ở phía sau anh ta hỏi.
“Đến nhà anh, ông Sở ở khu chung cư Ánh Sao, tôi đến tìm ông ấy hỏi rõ sự tình năm đó”
Về nước mấy năm nay, chị vẫn luôn là nỗi đau trong long anh ta, anh ta chưa bao giờ nhắc đến chị trước mặt ông Sở, mà ông Sở cũng chưa bao giờ chủ động nhắc đến Long Minh Huệ.
“Tôi trở về cùng với anh!”
Nghĩ đến người vợ ngày hôm qua mệt đến hôn mê bất tỉnh, Lục Khải Vũ quyết định hôm nay về nhà sớm một chút để bên cạnh chăm sóc cô ấy.
Mặt khác, chờ đến khi Tử Tín tan học, anh muốn hỏi con trai một câu, xem thử xem có cách nào cứu Hữu Sinh hay không.
Hai người đàn ông nhanh chóng lái xe đến khu chung cư Ánh Sao.
Vợ của Dương Ngọc Cương đã được anh sắp xếp người đưa về nhà trước rồi, tuy rằng Dương Ngọc Cương cũng là nạn nhân của vụ buôn lậu này nhưng ông cũng đã vi phạm pháp luật và bị cảnh sát hải quan bắt đi theo quy định của pháp luật.
Mạc Hân Hy cùng Liễu Thanh Y, còn có Tô Cẩm đều ở phòng 1601.
Tô Cẩm lấy một đống tài liệu của Dạ Đại ra nhờ bọn họ bàn luận, xem thử xem cái nào tốt hơn.
‘Vợ Dương Ngọc Cương đưa Hữu Sinh lên chơi trò chơi ở khu vui chơi trên tầng hai.
Nhìn thấy hai người bọn họ tiến vào, vợ Dương Ngọc Cương trực tiếp lao từ trên tầng hai xuống dưới “Bụp” một tiếng quỳ gối xuống trước mặt Long Uy.
“Chủ tịch Long, cầu xin anh, cầu xin anh hãy cứu lấy Hữu Sinh, cứu lấy Hữu Sinh nhà chúng tôi với!”
Nói xong lại bất ngờ vang lên tiếng dập đầu “Bộp bộp”.