Lời này của mẹ là sao? Vì cậu không phải con trai ruột của bố mẹ nên mẹ mới không để tâm tuổi tác của bản thân mà muốn sinh lần hai sao?
Cậu là ai? Bố mẹ ruột của cậu ở đâu?
Lý Mộc Tháp lặng lẽ lui về sau mấy bước, xoay người trốn vào góc phòng phía sau phòng giặt quần áo trên tầng thượng.
Cậu thấy trong lòng vô cùng khó chịu, hít thở cũng trúc trắc, nhưng cậu không muốn nói chuyện, không muốn cho bất kỳ ai biết cậu ở đâu.
Đêm thu quang đãng, Lý Mộc Tháp che ngực, vẻ mặt thống khổ co rúc trong góc phòng trên tầng thượng.
Từng giọt nước mắt to bằng hạt đậu chảy xuống từ hốc mắt cậu, rơi trên tay đen gầy bé nhỏ.
Cậu là ai? Rốt cuộc cậu là aï?
Bảo sao mẹ đã hơn bốn mươi tuổi, lúc biết bản thân còn có thể sinh con lại phấn khởi như vậy.
Bố cũng thế, vô cùng vui vẻ Cậu còn tưởng họ sợ cậu cô đơn, muốn một cô con gái nhẹ nhàng đáng yêu chứ!
Hóa ra không phải vậy, họ muốn có một đứa con của mình.
Lý Mộc Tháp cậu hoàn toàn không có quan hệ máu mủ với họ.
Lừa dối, bố mẹ vẫn luôn lừa dối mình.
Lý Mộc Tháp rốt cục nhịn không được che miệng lại nức nở.
Cậu cảm giác ngực mình như bị tảng đá ngàn cân đè nặng, sắp không thở được.
Rốt cục, cậu cũng không nhịn được n trực tiếp đứng dậy, nhanh chóng chạy xuống lầu.
Lúc này, đã là chín giờ tối Đám bé trai Mạc Minh Húc nghĩ cậu đã quay lên tầng thượng, lúc này đều đang tụ tập ở phòng Long Thiên, xem Tử Tín vẽ bản vẽ phòng thí nghiệm.
Để có thể sớm nghiên cứu ra thuốc giải, cứu Hữu Sinh, mấy cậu bé đã quyết định đêm nay sẽ vẽ xong bản vẽ phòng thí nghiệm, mai sẽ để ông nội tìm người thi công, mua các loại máy móc cần thiết.
Lục Khải Dã bị bố gọi vào thư phòng đàm luận mấy phút, lúc này đang ở trong phòng của bà Lục kể khổ với mẹ và bà nội!
Bố Lục cho anh biết, nhà họ Lục có thể bỏ qua quá khứ của Lưu Cửu Nhạ, thế nhưng, bảo anh phải làm việc cho tốt, xây dựng sự nghiệp.
Không được để mất mặt xấu hổ ở bên ngoài.
Lại nghĩ, anh đi làm còn không bằng cả cháu mình, điều này khiến Lục Khải Dã rất thương tâm.
Anh âm thầm thề, dù thế nào cũng nhất định phải ngăn cản chị Bình, ký hợp đồng thành công với Mạc Tử Lý, để tất cả moi người phải nhìn anh bằng ánh mắt khác.
Bà Lục và mẹ Lục không có hứng thú với những thứ anh nói, chỉ hy vọng anh cùng Lưu Cửu Nhạ yên lành sống qua ngày.
Bố Lục vì đã hứa với các cháu sẽ đem phòng kho ở sân sau chuyển thành phòng thí nghiệm nên lúc này đang kiểm tra tình hình ở phía sau, dặn chú Lưu quản gia mai tìm người thanh lý đồ lặt vặt trong kho hàng!
‘Vậy nên, khi Lý Mộc Tháp từ trên tầng đi xuống, không gặp bất cứ người nào của nhà họ Lục.
Đả kích to lớn khiến tâm tình cậu tan vỡ, một thân một mình mở cửa chạy không mục đích ra khỏi biệt thự nhà họ Lục.
Cậu không biết mình muốn đi đâu?
Lý Mộc Tháp vẫn luôn được vợ chồng Triệu Hồng che chở yêu thương, lúc này cảm thấy bố mẹ lừa dối mình, có con ruột sẽ không còn quan tâm cậu, cậu rất đau lòng, rất khó chịu.
Không để tâm thân thể khó chịu, cứ thế chạy về phía trước.
Rất nhanh, cậu liền ra tới đường chính phía bên ngoài.
Khu biệt thự này tương đối hẻo lánh, đường chính lúc này đã không còn xe cộ gì.
Cậu cảm giá tại hít thở rất khó khăn, F ách khó chịu.
Vậy nên, cậu đứng ở ven đường thở dốc từng cơn Chậm rãi, cậu vịn một cây to ven đường, ngồi xuống đất.
Dựa lưng vào cây to, cậu nhìn xuyên qua khe hở của cành lá, vậy mà thấy một ngôi sao.
Cậu sờ vào thuốc trong túi, đây là vì mẹ, Minh Húc và bà cố sợ mình gặp chuyện không may, nên vấn luôn dặn cậu mang theo thuốc cấp cứu bên mình Nhớ tới mẹ Triệu Hồng, nước mắt cậu lại chảy ra..