Sáng sớm ngày hôm sau, bởi vì là cuối tuần, lúc hai vợ chồng thức dậy người nhà họ Lục vẫn còn đang say giấc!
Nếu như bố Lục biết răng vì sự do dự nhất thời của mình mà quyền nuôi dưỡng cháu nội cứ như vậy rơi vào tay người khác, đại khái sẽ trực tiếp tức giận đến hộc máu!
Khi vợ chồng Lý Minh đi đến cổng khu biệt thự, Đại Long Vương đã đợi sẵn trên xe ô tô Nửa giờ sau, bọn họ đi vào một tiệm ăn sáng được trang trí xa hoa.
Đại Long Vương đưa họ vào một phòng bao.
Long Anh Vũ đang ngồi trong đó tao nhã uống điểm tâm sáng, nhìn thấy hai người, liền đặt chén trà xuống.
“Anh Lý, mời ngồi!” Anh ta nhàn nhạt nói.
Đại Long Vương giúp bọn họ kéo ghế ra.
Hai vợ chồng Lý Minh có chút thụ sủng nhược kinh: “Không cần, không cần, chúng tôi đứng là được rồi.
Anh Long có gì thì xin cứ hãy nói thẳng!”
Khí chất của Long Anh Vũ khiến bọn họ vừa gặp đã thấy sợ.
Cách bài trí xa hoa tráng lệ của căn phòng bao này vừa nhìn là biết nơi này chỉ có kẻ có tiền mới dám tiêu phí.
Trên mặt Long Anh Vũ lộ ra ý cười nhạt: “Điểm tâm sáng ở quán này nổi danh nhất ở Hà Thành, hai người cũng nếm thử xem!”
Nói xong, anh ta chậm rãi đứng lên, đích thân đỡ Lý Minh để cho anh ta ngồi xuống.
Lý Minh hoảng sợ và không thể từ chối thêm nữa, chỉ có thể cùng vợ ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Đại Long Vương, chuẩn bị bữa sáng!”
Long Anh Vũ liếc mắt nhìn Đại Long Vương một cái rồi phân phó nói.
Đại Long Vương lui ra ngoài, nhưng chỉ trong chốc lát sau, người phục vụ đã mang đến các loại điểm tâm đầy phong phú, dậy lên mùi thơm nức nở.
“Tôi nghe Mộc Tháp nói rằng chị Lý vừa mới mang thai, nên cố ý để họ nấu một ít cháo thịt nạc dễ tiêu.
Chị nếm thử một chút xem có hợp khẩu vị không” Anh ta tri kỷ giải thích.
Cả đời này vợ chồng Lý Minh cũng chưa bao giờ ăn qua bữa sáng phong phú như vậy, lúc này hai người vẫn có chút bối rối.
“Anh Long, có gì xin cứ nói thẳng đi!
Chúng tôi không đói!” Hai người bọn họ không đoán ra được tình huống nên thật sự không thể yên lòng.
“Ăn cơm trước đi, cơm nước xong chúng ta sẽ bàn chính sự sau.
Dù sao hôm nay cũng là chủ nhật, chúng ta có thời gian” Long Anh Vũ tựa hồ không có sốt ruột lắm.
Hai vợ chồng không còn cách nào khác đành phải cúi đầu cẩn thận ăn một ít Khoảng 7 giờ 30 phút, rốt cục họ cũng đã ăn no rồi, người phục vụ dọn hết phần thức ăn thừa ra lại mang lên cho bọn họ một ấm trà Long Tỉnh hảo hạng.
Sau khi Đại Long Vương rót cho mỗi người bọn họ một tách trà, thì liền lui ra ngoài.
“Vợ của anh được mấy tháng rồi, đã đi khám thai chưa?” Long Anh Vũ liếc mắt nhìn Triệu Hồng một cái rồi hỏi.
“Mới hơn một tháng thôi, còn chưa tới bệnh viện” Lý Minh không biết anh ta nói như vậy là có ý gì, chỉ có thể nói ra sự thật “Một người bạn cùng lớp của tôi làm việc trong Bệnh viện Phụ sản và Trẻ sơ sinh ở Hà Thành.
Không bằng như này, sau khi chúng ta bàn chuyện xong xuôi thì đưa vợ anh đi kiểm tra một chút, nhân tiện lấy thẻ khám thai luôn.
Ở tuổi này của cô ấy cần hết sức cẩn thận”
Thái độ của Long Anh Vũ đối với họ vô cùng tốt, Đối mặt với Long Anh Vũ như vậy, trong lòng hai vợ chồng càng ngày càng thêm lo sợ.
“Anh Long, không cần đâu, chúng tôi tự mình kiểm tra là được, thật sự không dám làm phiền anh!” Lý Minh khéo léo từ chối, kéo vợ đứng lên.
“Anh Lý, hôm qua Đại Long Vương đã nói cho anh rồi, anh có mang theo hộ khẩu không?” Long Anh Vũ thấy bọn họ có chút sốt ruột, lúc này mới nói vào vấn đề chính.
Lý Minh nhíu mày: “Cậu Long có chuyện gì mời nói thẳng!”
Long Anh Vũ này cứ quanh co tới lui, cục là muốn làm cái gì?.