9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mẹ Lục nhanh chóng làm theo lời của Lục Khải Dã nói: “Không có gì không hay, chúng ta đều là người một nhà, con nghe lời, mau về phòng năm đi!”
Lục Vũ Tháp ngoan ngoãn đi tới, nắm lấy tay cô: “Mẹ, con dìu mẹ vào phòng ngủ.”
Thấy mọi người đều nói như vậy, Mạc Hân Hy xấu hổ không nói nên lời, chỉ có thể để Vũ Tháp dìu cô vào phòng năm xuống.

Lục Khải Vũ đi theo cô, nhìn cô nằm xuống rồi nói với con trai mình: “Vũ Tháp, chăm sóc mẹ của con thật tốt”“
Sau đó, anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ và bước ra ngoài, ra hiệu cho bố Lục và mẹ Lục ngồi xuống ghế sofa.

“Bố, mẹ, lát nữa hai người đưa Vũ Tháp trở về nhà cũ trước đi ạ! Mấy ngày nay Tử Tín đang nghiên cứu thuốc giải cho Hữu Sinh ở nhà cũ, cần có người chăm sóc”
“Ngoài ra, bố mẹ nuôi của Vũ Tháp sắp chuyển đi.

Con đã xử lý rồi, để họ chuyển đến ngôi nhà có ba phòng ngủ gần bệnh viện phụ sản của nhà chúng ta.

Tên của nhà có ba phòng ngủ đã được đổi thành tên của Khải Dã và Cửu Nhạ rồi ạ”
“Như này bố mẹ của Cửu Nhạ cũng sẽ chuyển đến, chị em Triệu Hồng sẽ chăm sóc lẫn nhau khi họ sống cùng nhau”
“Nó rất gần bờ sông Bạch Mã, con đã bàn với một quây bán đồ ăn ở đó cho nhà Cửu Nhạ kinh doanh.


Như vậy họ cũng coi như là có một khoản thu nhập cố định.

Bố mẹ thấy thế nào?”
Bố Lục và mẹ Lục vốn dĩ cũng định thảo luận với con trai về việc vợ chồng Triệu Hồng chuyển ra ngoài sống! Không ngờ con trai của họ đều bị xử lý xong rồi, khiến bọn họ có chút vui mừng khôn xiết.

“Chuyện, chuyện này, bố mẹ Lưu Cửu Nhạ có bằng lòng dọn đến không?” Mẹ Lục vẫn có chút lo lắng.

“Con vừa hỏi Khải Dã rồi, căn nhà thuộc về Khải Dã.

Tất nhiên là họ đã đồng ý chuyển đến, mẹ không cần phải lo lắng về điều này nữa đâu”
“Lát nữa để Vũ Tháp quay về nói chuyện lại với họ.

Ngoài ra, nếu Vũ Tháp muốn gặp họ, có thể bảo tài xế đưa thằng bé đến đó bất cứ lúc nào cũng được”
Đối với vợ chồng Triệu Hồng, trong lòng họ luôn có lòng biết ơn, sự tận tâm và chân thành của họ đối với Vũ Tháp còn mạnh hơn gấp nhiều lần so với cha mẹ ruột, ban đầu anh muốn tặng cho họ một căn nhà 3 phòng ngủ, nhưng bọn họ nói thế nào cũng không nhận.


Anh cứ luôn tự trách, hiện tại, chỉ có thể làm như này trước.

Sau này khi có cơ hội, anh sẽ lại trả ơn cho cặp vợ chồng tốt bụng này.


“Tập đoàn Lục thị có lẽ là ở gần đây, nhưng rốt cuộc là đi bên trái hay bên phải?” Đôi mắt đẹp của cậu bé nheo lại.

Vươn đưa tay ra ngăn cản một người cô đang đi ngang qua: “Hi! Chị gái xinh đẹp này? Xin hỏi tập đoàn Lục thị đi như thế nào ạ?”
Bà cô đã gần năm mươi tuổi không thể ngậm được cái miệng sung sướng khi nghe một đứa nhỏ gọi mình là chị.

Rất nhiệt tình và trực tiếp dẫn cậu bé đến cửa tập đoàn Lục thị.

“Đây, đây là trụ sở của tập đoàn Lục thị.

Một đứa nhỏ như cháu đến đây tìm bố mẹ à?” Bà cô lúc này nhìn cậu bé rất vừa mắt, ân cần hỏi.

Mạc Vũ Lý gật đầu: “Đúng vậy, bố cháu làm việc ở đây, cháu phải đi tìm bố cháu đây, cảm ơn chị gái xinh đẹp.”
Vừa nói cậu bé vừa vẫy tay với bà cô rồi chạy nhanh vào tòa nhà của tập đoàn Lục thị..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi