9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Bởi vì Ngũ Bảo Vũ Bách thích hồ lý tinh cho nên những người làm anh trai như bọn họ sẽ chuyên môn lên mạng góp nhặt những tư liệu liên quan đến hồ lý tính, quan sát hầu hết tất cả video của cậu.

Làm một người con trai chuyên môn nghiên cứu khoa học tự nhiên Tử Tín cũng không có một chút cảm giác gì với cậu bé hồ ly tinh này.

Cậu thật sự cũng không rõ vì sao Ngũ Bảo lại si mê cậu ấy như vậy.

“Cậu, cậu nói cái gì? Dáng vẻ kệch cỡm, vũ đạo quá lộn xộn? Cậu…”
Mạc Vũ Lý thật sự muốn giận đến điên lên, khi cậu bé vừa mới bắt lấy tay của Tử Tín chuẩn bị tự giới thiệu bản thân.

Mà Hoàng Ánh Tuyết vẫn đứng ở một bên đột nhiên kinh ngạc đẩy Mạc Vũ Lý ra, kéo cánh tay của Tử Tín lại.


“Con, là con sao Tử Tín?”
Một lần cuối cùng cô ấy nhìn thấy Tử Tín là lúc cậu bé mới ba tuổi, lúc đó mẹ Lăng Tuyết của Tử Tín vẫn còn sống, các cô là bạn thân, cô ấy đã cố ý chạy ra nước ngoài để đi mừng sinh nhật ba tuổi của Tử Tín.

Mặc dù thời gian đã qua gần bốn năm, thế nhưng mà khuôn mặt nhỏ dầy nét đẹp trai lại lạnh lùng của Tử Tín vẫn còn lờ mờ những nét của năm đó, vì vậy mà cô ấy đã nhanh chóng nhận ra cậu bé.

“Cô, cô là…
Tử Tín cũng đã không đi học lại được một tuần, hơn nữa lần gặp mặt cuối cùng của cậu và Hoàng Ánh Tuyết cũng là lúc cậu bé mới ba tuổi, khi đó cậu bé vẫn còn nhỏ, mà bốn năm qua cậu bé sống cũng không tốt.

Cho nên cậu bé sớm quên đi bộ dạng của Hoàng Ánh Tuyết.

“Tử Tín, cô là dì Hoàng Ánh Tuyết! Con không nhớ dì hay sao?”
“Dì Hoàng Ánh Tuyết?” Lời nói này của Hoàng Ánh Tuyết khiến cho bên trong cái đầu nhỏ của Tử Tiến xuất hiện một bóng ngừơi mơ hồ.

Dì đó chính là bạn của mẹ cậu, đối xử với cậu bé cực kì tốt, mỗi lần đến sinh nhật của cậu bé, dì kia đều sẽ bay đến nước ngoài tổ chức cùng với bọn họ.

“Cô chính là dì Hoàng Ánh Tuyết sao?” Bộ dạng của Hoàng Ánh Tuyết cũng đã dần dần rõ ràng ở trong đầu của Tử Tín, trên khuôn mặt nhỏ của cậu bé cũng hiện lên sự kinh ngạc và vui mừng.

“Bảo bối Tử Tín, dì rốt cuộc cũng đã nhìn thấy con” Hoàng Ánh Tuyết kích động một tay bế Tử Tín lên, hôn lên khuôn mặt nhỏ của cậu bé một chút.

Đã cách nhiều năm như vậy mà vẫn có thể gặp được Hoàng Ánh Tuyết, Tử Tín cực kì vui mừng, thế nhưng mà cậu bé cũng đã lớn như vậy, đột nhiên bị người khác bế lên, cậu bé vẫn còn có một chút ngượng ngùng.


“Dì, dì mau để cháu xuống đi, rất nhiều người vẫn ở đây mà!”
Mạc Vũ Lý đứng ở một bên, nhìn thấy người mợ xinh đẹp đột nhiên nhiệt tình với một cậu bé khác như vậy, trong lòng cậu có chút chua chua.

Cậu đi qua, giữ chặt lấy cánh tay của Hoàng Ánh Tuyết: “Mợ, cậu ấy là ai vậy 2”
Cậu bé này bảo vũ đạo của mình không đáng một đồng, còn vừa nhìn thấy mặt đã muốn cướp đi người mợ xinh đẹp của mình, cậu bé rất không thích.

Hoàng Ánh Tuyết nhanh tay kéo hai bạn nhỏ đến cùng một chỗ, giới thiệu đối phương cho nhau.

“Tử Tín, đây chính là cháu trai của chồng trước của dì, Mạc Vũ, không đúng chính là bạn nhỏ Mạc Huyễn Tinh” Vì để tránh những phiền toái không cần thiết, Hoàng Ánh Tuyết quyết định giấu giếm thân phận của Mạc Vũ Lý đến cùng.

Sau khi giới thiệu xong Mạc Vũ Lý, cô ấy bắt đầu giới thiệu về Tử Tín.

“Cậu nhóc này chính là con trai của một người bạn thân mà mợ thường hay nói với con đó, đoạn thời gian trước, thần đồng nhỏ đã làm oanh động giới y học giới toàn cầu, bạn nhỏ Lư Tử Tín”
Chỉ là khi cô ấy vừa nói xong, Lục Tử Tín đã cau mày lại uốn nắn: “Dì Hoàng Ánh Tuyết, con đã không phải là người nhà họ Lư, con đã tìm được tìm được bố mẹ ruột rồi, bây giờ con chính là người nhà họ Lục.


Tên con là Lục Tử Tín”
Sau khi cậu bé giới thiệu, Hoàng Ánh Tuyết nhanh chóng hiểu ra.

Cô ấy vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tử Tín, vẻ mặt nhân hậu cùng vui mừng: “Tử Tín, vậy thì chúc mừng con nha.

Tìm được bố mẹ rồi chắc rất vui vẻ!”
Tử Tín vẫn không nói gì, mà gương mặt của Mạc Vũ Lý đứng bên cạnh đã nhăn lại.

“Cái gì mà nhà họ Lư, nhà họ Lục, Tử Tín, Tử Tín? Mọi người đang nói cái gì vậy? Con nghe không hiểu cái gì cơ?”
Bây giờ cậu bé vẫn còn chưa biết thân phận của Tử Tín hơn nữa cô giáo của cậu cũng đã từng giảng về mấy từ Hán ngữ, cái gì mà Lư với Lục, Tử Tín với Tử Tín cái gì, những từ đó căn bản là không giống nhau, cho nên cậu bé nghe thấy Hoàng Ánh Tuyết nói như vậy giống như lạc vào một đám sương mù vậy..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi