Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Mạc Hân Hy lập tức tràn đầy sự đồng tình.
Mạc Vũ Lý rất tò mò, rốt cuộc là mọi người nhận được tin nhắn gì, mới có thể đột nhiên kích động như vậy.
Thế nhưng, điện thoại của Hoàng Ánh Tuyết và Khúc Lăng Cường bên cạnh cậu vừa nãy cũng không nhận được bất kỳ thông tin nào cả.
“Vì sao hai người lại không nhận được thông tin gì cả!”
Cậu nghiêng cái đầu nhỏ, nghĩ nghĩ, rất nhanh đã bừng tỉnh, chợt nghĩ ra: “À, trong điện thoại di động của người phụ nữ trên đài kia hẳn là sớm đã sớm có số điện thoại của những khách mời này, ban nãy cô ta chỉ là phát tin nhắn cho cả tập thể mà thôi.
Chỉ là hai người không có trong danh bạ của cô ta!”
Từ đó có thể thấy, vớ kịch náo loạn ngày hôm nay là có người đặc biệt thiết kế để nhằm vào Lục Khải Vũ!
Người này là ai đây?
Cái đầu nhỏ của cậu uốn qua uốn lại, xem xét bốn phía.
Sau đó, rốt cục phát hiện một người đàn ông ở bên cạnh cũng vừa nhận được tin nhắn ngắn.
Cậu tranh thủ thời gian duỗi cổ nhìn sang.
“Mẹ kiếp, nóng bỏng như vậy sao?”
Nhìn thấy trên hình ảnh có một người phụ nữ hình như không mặc quần áo năm ở trên thân Lục Khải Vũ, Mạc Vũ Lý nhịn không được nói tục.
Người đàn ông cầm điện thoại, ngẩng đầu nhìn cậu một chút, nhanh chóng thu điện thoại vào: “Thằng nhóc con này, nhìn cái gì vậy?”
Mạc Vũ Lý lườm anh ta một cái, sau đó trở lạ Thế nhưng, không biết vì sao, trong lòng của cậu lại không cảm thấy Vui vẻ.
vị trí cũ, ngồi xuống.
Mấy người Lục Minh Húc luôn ỷ vào có nhiều người mà bắt nạt cậu, cậu quả thật muốn nhìn bọn họ xấu mặt.
Thế nhưng, nếu như bố của bọn họ thật sự là loại người như vậy, vậy thì kỳ thật bọn họ cũng thật đáng thương.
Nhất là ba em gái nhỏ đáng yêu, có người bố như vậy, về sau bọn họ làm sao có thể ngẩng đầu lên trước mặt của bạn học, của thầy cô được chứ!
Mấy em gái đó thật đúng là đáng thương.
Còn có dì ở trên đài kia, nhìn dì ấy rất thân thiện, dì cũng quá đáng thương rồi.
Chồng mình lại là một người đàn ông cặn bã như vậy.
Mẹ Mai đắc ý đưa điện thoại di động giơ lên trước mặt Mạc Hân Hy: “Cô Lục, nhìn thấy không? Đây chính là chứng cứ.
Sau đêm đó con gái của tôi đã mang thai con của chồng cô!”
Mạc Hân Hy chỉ nhìn thoáng qua, liền biết ảnh chụp bên trong điện thoại di động của bà ta chính là tấm ảnh mà sáng sớm hôm nay cô đã nhận được.
Cô đến gần Mẹ Mai, khóe miệng cô mặc dù cong lên một nụ cười yếu ớt, nhưng ánh mắt lại cực kỳ cứng rắn: “Tôi rất tò mò, trong điện thoại di động của bà vì sao lại có nhiều số điện thoại của khách mời như vậy, còn có thể ở trong thời gian ngắn nhất mà phát bức ảnh này cho tất cả mọi người?”
“Cái này, cái này…”
Không chỉ là Mẹ Mai, đến cả Đào Lệ Mẫn ngồi ở dưới khán đài cũng cảm thấy rất giật mình đối với hành vi của Mạc Hân Hy.
Dưới tình huống bình thường, là một người vợ nhận được tin tức đó, nhân chứng vật chứng đều có đủ, không phải nên là đầu tiên khóc ầm lên, còn đánh chửi chồng của mình sao? Vì sao phản ứng của Mạc Hân Hy lại tỉnh táo đến như vậy.
Chỉ là Mẹ Mai dù sao cũng là một người phụ nữ chợ búa, bà ta chỉ sửng sốt một chút sau đó liền không thèm nói lý nữa: “Cái này thì cô không cần phải biết, lúc ấy là có những người chính nghĩa có lương tâm kia đã giúp tôi.
Chính là để vạch trần gương mặt thật của chồng cô”
chụp bên trong điện thoại di động một chút.
Trên tấm hình kia, lúc ấy chồng của tôi đã bị thôi miên”
“Còn có, hiện tại y học rất phát triển, nếu như cô Mai nhận định đứa trẻ chính là của chồng tôi, như vậy bây giờ chúng ta có thể đi bệnh viện làm giám định kiểm tra thân nhân với thai nhi, tin tưởng rằng chân tướng sế nhanh chóng được làm rõ”.