[ABO] SAU KHI KẾT HÔN TÔI THẬT THƠM

Editor: Lạc Y Y

Mặc dù không phải pheromone Giang Thành thích, nhưng nó vẫn rất ảnh hưởng đến hắn. Hắn trực tiếp dùng dây buộc áo choàng tắm trói Nguyễn Văn lại, cũng không để ý cậu ta có cởi trần hay không mà trực tiếp quăng người ra ngoài.

Hắn khó chịu ngồi trên sàn chần chừ gọi điện cho Từ An, song Từ An lại không nhấc máy, nhưng hắn không từ bỏ chuyển sang gửi tin nhắn cho anh, nói cho anh biết hiện giờ hắn khó chịu nhường nào.

Giang Thành khó chịu cười thành tiếng, miễn cưỡng đứng dậy nằm lại trên giường. Từ An ơi Từ An, trái tim anh thật là sắc đá đấy.

Đợi đến ngày hôm sau nhân viên của tổ chương trình phát hiện ra Nguyễn Văn, trực tiếp đánh thức cậu ta dậy đuổi khỏi ký túc xá.



Hôm nay là sân khấu đầu tiên có khán giả nên ai cũng không kìm được sự phấn khích, chuyên viên trang điểm đã trang điểm cẩn thận cho mọi người.


Tất cả mọi người đều đã ngồi ở khu vực chờ cho thí sinh, họ có thể nhìn thấy từng khán giả chen chúc nhau đi vào, lấp đầy hết chỗ ngồi dưới kia.

Tô Nguyên với đôi mắt sắc bén nhìn thấy Lục Cẩn cũng đến, còn ngồi trên khán đài.

Khi từng nhóm thí sinh bước ra sân khấu biểu diễn, trên sân khấu sẽ vang lên tiếng hò reo, phấn khích như muốn để tất cả mọi người đều nghe thấy giọng nói của mình gọi tên thần tượng mà họ yêu thích.

Đây là lần đầu tiên Tô Nguyên đứng trên sân khấu có nhiều khán giả như vậy, cậu vô cùng hồi hộp mà cứ mãi uống nước.

Liễu Cam vươn tay ngăn cậu lại, "Tô Nguyên, cậu mà uống như thế nữa thì không sợ một lát nữa lúc lên sân khấu sẽ mắc tiểu sao?"

"...." Tô Nguyên ngừng trong chốc lát nói: "Cậu đừng nói, bây giờ tôi có cảm giác rồi, tôi đi vệ sinh trước đây."


Sau khi ngừng uống nước, Tô Nguyên lại bắt đầu điên cuồng chạy vào nhà vệ sinh.

Cũng may phần trình diễn của Tô Nguyên không quá muộn, qua một lúc thì đã đến lượt cậu rồi.

Tô Nguyên vừa bước lên sân khấu, ngay lập tức như biến thành một người khác, dáng vẻ tự tin hoàn toàn không nhìn ra lúc ở phía sau sân khấu cậu khẩn trương đến nhường nào, nếu không phải khán giả có thể nhìn thấy tình hình phía sau hậu trường, chắc thật sự bị Tô Nguyên lừa rồi.

Tất cả thành viên đều phát huy rất ổn định, ca khúc do Tô Nguyên cải biên trở nên đặc sắc hơn. Mặc dù hai nhóm cùng hát chung một ca khúc, nhưng sự chênh lệch giữa hai nhóm là quá rõ ràng.

Lục Cẩn nhìn người đang tỏa sáng trên sân khân không chớp mắt, khóe miệng không ngừng nhếch lên, trong lòng thật sự yêu thích vô cùng, hận không thể mang người trên sân khấu về nhà nhốt lại, để mình từ từ thưởng thức.


Trong tay khán giả có máy bỏ phiếu, có thể trực tiếp chọn ra thành viên ưu tú nhất trong nhóm.

Vương Khải trực tiếp tuyên bố đội chiến thắng là đội của Tô Nguyên, tiếp theo công bố thành viên với số lượng bình chọn cao nhất là Lương Nhâm Thần, tổng cộng giành được 167 phiếu.

Mà Tô Nguyên xếp sau Lương Nhâm Thần, cậu giành được 165 phiếu.

Mọi người đều đang reo hò, số phiếu của đội bọn họ vượt xa những nhóm khác.

Sau khi kết thúc đợt công diễn đầu tiên, xếp hạng của mọi người lại một lần nữa thay đổi.

Vì đội của Tô Nguyên cao nhất trong sáu đội nên tất cả đều vào lớp A. Tuy nhiên, sau khi công bố tin vui, Giang Thành lại công bố thêm một tin chẳng lành.

"Học ca khúc chủ đề , thời gian học giới hạn cho các bạn lớp A chỉ có ba ngày, các bạn thí sinh, hãy cố gắng lên nhé!"
Vương Khải: "Ba ngày sau, huấn luyện viên sẽ tiến hành đánh giá thí sinh, sau khi đánh giá, ban huấn luyện sẽ trực tiếp chọn ra thí sinh biểu diễn xuất sắc nhất dựa trên phần trình diễn của ca khúc chủ đề và được tiến vào lớp A. Nếu vẫn tiếp tục ở lại lớp F, bạn sẽ bị loại. .. "

Thí sinh ở lớp F đứng ở cuối hàng đang bàn luận xôn xao. Thực lực của bọn họ là yếu nhất. Thời gian ba ngày để học ca khúc chủ đề, lại còn vừa hát vừa nhảy, có thể bọn họ sẽ không hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đây cũng là hy vọng cuối cùng của họ. Nếu không có cách tiến vào lớp B, thì điều chờ đợi họ là bị loại và rời khỏi sân khấu này.

Triệu Lê Lê mở màn hình lớn của phòng huấn luyện, trên màn hình là ca khúc chủ đề do Triệu Lê Lê phụ trách vũ đạo.

Sắc mặt của Liễu Cam không được tốt nói: "Ôi mẹ ơi, động tác của vũ đạo này cũng nhiều quá rồi đi, chắc chắn tôi không học được rồi."
Tô Nguyên ở bên cạnh sắc mặt cũng chẳng tốt hơn là bao, gặp phải điểm yếu của cậu mà tổ chương trình chỉ cho thời gian ba ngày. Cậu thật sự không chắc mình có thể hoàn thành nó hay không.

Lúc này, ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía Lương Nhâm Thần, đây là một thiên tài vũ đạo nha, để cậu ấy dạy, nhất định có thể thu được kết quả hơn cả mong đợi!

Trong phút chốc, Lương Nhâm Thần cũng không biết vì sao mình lại trở thành người được săn đón. Cậu cảm thấy ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn mình đều thay đổi.

Kết thúc video, Vương Khải nói tiếp: "Có bất kỳ vấn đề gì đều có thể đến tìm huấn luyện viên, hôm nay mọi người có thể sớm quay về nghỉ ngơi, ngày mai hy vọng mọi người cố gắng!"

"Cảm ơn huấn luyện viên."

Mọi người nói xong thì rời đi, bởi vì biết ngày mai tàn khốc thế nào và trái tim của bọn họ mệt mỏi ra sao.
Tô Nguyên kéo nhóm nhỏ của mình đến phòng huấn luyện, tuy nói ngày mai huấn luyện sẽ bắt đầu, nhưng trước tiên vẫn phải lên kế hoạch.

"Ngày mai chúng ta học vũ đạo trước, Lương Nhâm Thần và Đoàn Gia sẽ làm thầy dạy vũ đạo cho chúng ta, dù sao thì nhạc nghe nhiều cũng sẽ biết hát, sáng ngày mai chúng ta có thể cùng nhau học thuộc lời, như thế có thể nhớ lâu hơn."

"Mọi người thấy như vậy được không? Còn có ý kiến gì khác không?"

Mọi người đều tán thành ý kiến của Tô Nguyên.

"Được, thế cứ quyết định vậy đi, ngày mai 5 giờ rưỡi sáng, chúng ta tập hợp ở đây."

Xác nhận xong, mọi người mới về phòng chuẩn bị nghỉ ngơi cho đã, sau đó nỗ lực đối diện với phần đánh giá ca khúc chủ đề trong mấy ngày này.

Lục Cẩn cũng biết mấy ngày nay Tô Nguyên khá mệt mỏi, trực tiếp ôm người lên giường, xoa bóp cẩn thận để thư giãn cơ bắp.
"Tôi đã xem sân khấu hôm nay của em."

"Tôi biết." Tô Nguyên nhắm mắt nói: "Lúc tôi ở sau sân khấu đã nhìn thấy anh rồi. Anh ngồi ngay chỗ khán đài, tay còn cầm đồ tiếp ứng cho tôi nữa, sao nào, biểu hiện hôm nay của tôi rất tốt đúng không?"

"Rất tuyệt, tôi rất thích." Nói rồi cúi đầu hôn lên lưng của Tô Nguyên, "Tiểu Nguyên Bảo, thời kỳ phát tình của em sắp đến rồi phải không?"

Lưng của Tô Nguyên nháy mắt trở nên cứng đờ.

"Hôm nay tôi thấy dáng vẻ của anh không được thích hợp cho lắm, chắc là vì vậy rồi." Lục Cẩn dịu dàng xoa bóp lưng cho Tô Nguyên: "Đừng căng thẳng như thế, tôi chỉ muốn nói với em là tôi mang thuốc ức chế đến rồi, chỉ là nhắc nhở em đừng quên uống thôi, dù sao nơi này cũng nhiều Alpha như vậy, vẫn nên cẩn thận chút thì hơn."

Tô Nguyên cũng không ngờ rằng Lục Cẩn sẽ nói như vậy, nhất thời có hơi ngây người: "Anh... không phải anh nói là..."
Lục Cẩn cười cười: "Nhưng Tiểu Nguyên Bảo của tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà. Tôi hy vọng Tiểu Nguyên Bảo có thể cam tâm tình nguyện giao bản thân mình cho tôi, chứ không phải giống như lúc này, ngoài mặt thì không sao, nhưng thật ra trong lòng rất kháng cự, Tiểu Nguyên Bảo à, tôi không muốn ép em, vậy nên em cũng mau mau yêu tôi đi."

"Tôi..." Tô Nguyên cũng không hiểu tình cảm mình dành cho Lục Cẩn là gì, rốt cuộc là thích hay chỉ vì hợp đồng buộc phải ở bên nhau?

---00---('▽'ʃ❤️ƪ)

Uiii, tui xót Lục Cẩn xỉu luôn, người gì mà vừa dịu dàng, vừa chăm bẵm lại còn cưng Tô Nguyên như thế nữa, huhu? 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi