[ABO] THỨC THỜI



ChÆ°Æ¡ng 7: Size
Tuy rằng lúc đối phương rời đi đều là mặc quần áo, nhưng khi đó Thời Niên toà n là nằm trên giường thuận khí, cho nên chỉ thấy bóng dáng của đối phương.

Hơn nữa căn phòng kia của họ đa phần đều không bật đèn, nhiều lắm bật cái đèn đầu giường, mỗi lần Thời Niên đến đều cảm thấy không phải đi là m chuyện nà y, mà là đi trao đổi tình báo thế giới ngầm.

Nhưng cái họ không có khả năng nói nhất chính là "tình báo".

Họ gì tên gì, tuổi bao nhiêu, tính cách như thế nà o, đây đều là vùng cấm của họ, phải nói là đối phương, không phải Thời Niên, Thời Niên đối với việc nà y hoà n toà n không sao cả, cậu cảm thấy không cần thiết giấu giếm cái gì, dù sao họ ra khỏi phòng cũng sẽ không tương giao gì.

Nhưng bây giờ với tình huống nà y, không biết có tính là tương giao không.

"Cậu cho tôi leo cây?" Đối phương tiếp cận Thời Niên dùng giọng cực nhỏ nói, "Hôm đó tôi chờ rất lâu.

"
Thời Niên nhìn thoáng qua đối phương, phát hiện hắn lại còn rất trắng, đèn đầu giường của khách sạn đều mờ mờ, dẫn tới Thời Niên vẫn luôn cho rằng là n da đối phương trời sinh đã và ng như vậy.

"Quý khách anh xem đây là mẫu mới nhất của chúng tôi nha, hơn nữa số lượng có hạn.

" Thời Niên không quan tâm đối phương mà là tiếp tục tiến lên giới thiệu cho Omega kia, "Đây không chỉ số lượng có hạn, còn là giới hạn toà n cầu, Giang Châu chỉ có 100 cái.

"
"Giang Châu có 100 cái! Vậy trên toà n cầu thì tính ra cũng có 10 nghìn cái nhỉ, như vậy cũng gọi là số lượng có hạn sao?" Omega đeo vòng cổ bằng da, ở vị trí kề sát tuyến thể được khảm một viên đá mà u đỏ.


"Cách chà o hà ng của các người cà ng ngà y cà ng khoa trương.

" Omega quay người cười với về Thời Niên cười, nốt ruồi đen dưới khóe mắt đặc biệt rõ rà ng trên gương mặt tái nhợt.

Thời Niên nhìn gương mặt kiều diễm ướt át chỉ có thể xin lỗi cười cười: "Chỗ khác có hay không tôi không rõ rà ng lắm, nhưng Giang Châu cũng chỉ có cửa hà ng của chúng tôi có, mà trong nước cũng chỉ có Giang Châu có.

"
"NhÆ° vậy Ã! " Omega xoay người đưa quần lót l cho Alpha xem, "Anh thấy cái nà y đẹp không?"
Alpha rõ rà ng có hơi xấu hổ, hắn ho nhẹ một tiếng nói em thích thì mua.

"Vậy được rồi, số lượng có hạn hay không, không quan trọng, mấu chốt là tôi rất thích.

" Omega cười đưa quần lót cho Thời Niên, "Giúp tôi gói lại, tôi đi lên xem thêm mấy mẫu khác.

"
Thời Niên nhanh chóng gật đầu, nghĩ thầm nếu lại bán hai cái quần lót giá nà y, KPI hôm nay cũng gần hoà n thà nh rồi.

Lúc Thời Niên đóng gói đột nhiên nhớ ra đối phương còn chưa trả tiền, cậu ngẩng đầu vừa định hỏi Omega quẹt thẻ hay là trả tiền mặt thì phát hiện người nà y đã đi sang cửa hà ng khác.

"Tôi trả.

" Alpha lấy thẻ ra đưa cho Thời Niên, "Cậu cứ quẹt thẻ là được.


"
"Thưa anh, quẹt thẻ xong thì phải ký tên nữa.

" Thời Niên tỉ mỉ quần lót bỏ và o túi xách, "Nếu không muốn tôi biết anh tên gì, anh tốt nhất nên đổi đổi cách chi trả, Alipay gì đó đều được.

"
Đối phương có lẽ cũng không nghĩ tới dạng câu.

nói trong họp thường niên, hắn thoáng khựng lại, ngược lại cà ng cường ngạnh ném thẻ lên bà n Thời Niên, "Quẹt thẻ!"
Quẹt thì quẹt, ra vẻ cái gì.

Thời Niên nhanh chóng quẹt thẻ, in hoá đơn ra rồi đưa đối phương ký tên, đối phương cầm bút rồng bay phượng múa một phen, Thời Niên nhìn thoáng qua thiếu chút nữa muốn hỏi đối phương có phải bác sĩ không.

"Vì sao cậu cho tôi leo cây?" Đối phương vẫn kiên trì vấn đề nà y, Thời Niên nghĩ tôi muốn cho anh leo cây thì cho anh leo cây thôi còn vì sao gì?
Nhưng cậu lại nói: "Hôm đó bị bệnh.

"
"Sau đó tôi liên lạc với cậu, cậu cũng không trả lời tôi.

"
"Điện thoại rơi hỏng rồi.


" Thời Niên thuận miệng bịa chuyện.

"RÆ¡i hỏng thì lịch sá»­ chat đều mất Ã?" Giọng điệu của đối phÆ°Æ¡ng hiển nhiên không tốt lắm.

Nhưng Thời Niên lại không sợ hắn: "Đúng vậy, mất hết á, đăng nhập đã mất sạch.

"
"Vì sao lại như vậy?"
"Anh hỏi tôi vì sao?" Thời Niên tức muốn bật cười, "Vì sao anh không đi hỏi người sáng tạo app?"
Đối phương còn muốn truy hỏi, kết quả omega vừa rồi đã quay lại, hỏi hắn sao còn chưa đi.

Thời Niên cúi đầu giả vờ nhìn mà n hình, sau đó ngẩng đầu cười nói với Alpha: "Quý khách ơi ngại quá, tôi vừa mới kiểm tra kho, mẫu anh hỏi đã hết size M rồi, mẫu kia là mẫu cho Alpha, chỉ có size L hoặc XL.

"
"Cậu! " Alpha dưới ánh mắt nghi ngờ của Omega căng da đầu nói, "Lấy cho tôi size XL.

"
Thời Niên cười gật đầu, nói ánh mắt quý khách thật tốt, đây cũng là mẫu số lượng có hạn trong cửa hà ng chúng tôi, cùng với mẫu của quý khách kia là do nhà thiết kế của chúng tôi thiết kế ra đó.

Nói rồi, Thời Niên cầm một túi jockstraps lên, hoà n toà n không mà ng đến ánh mắt đối diện, cậu nghĩ hôm nay thật là may mắn, đã hoà n thà nh KPI rồi.

*quần lót jockstrap
Đưa hai túi cho cho đối phương, Thời Niên khom lưng tiễn họ ra ngoà i, thấy hai người họ đến cửa hà ng khác, Thời Niên không nhịn cười khẽ.

Alpha cao lớn đẹp trai Omega nhỏ xinh đáng yêu, hay cho một cặp đôi khiến người hâm mộ.

Mà một beta như mình thì tương đối thích hợp đứng một bên là m là m nền.


Nhưng là m nền có tiền kiếm cũng tốt, Thời Niên tính toán doanh thu kỳ nghỉ hè, chắc có thể ứng phó tiền sinh hoạt học kỳ sau.

Cậu không muốn lấy quá nhiều tiền của ba, nếu có thể, tốt nhất một đồng cũng không lấy, cậu muốn cho ba sống thoải mái một chút, vô luận là trong cảm tình hay là trong sinh hoạt.

Lúc kiểm tra hoá đơn trước khi thay ca Thời Niên lại nhìn thấy cái hoá đơn như quỷ vẽ bùa kia.

Liên Thanh.

Thời Niên trong lòng mặc niệm hai chữ nà y, xem như mình thắng hắn một lần, đã biết tên của hắn.

Lúc về nhà Thời Niên lại bắt đầu nhà m chán, hôm nay chắc Khương Hoán đã tới, hắn treo túi đựng hộp cơm trên nắm cửa, ban đầu Thời Niên nói không cần đưa, nhưng Khương Hoán vẫn thường thường đến đây đưa cho cậu một ít, lại nói tiếp chính là ba Thời Niên nhờ, Thời Niên cũng chỉ đà nh nhận, mỗi lần ăn xong rửa sạch, Thời Niên đều sẽ đem đi trả, Khương Hoán luôn bà y vẻ mặt không kiên nhẫn, là m Thời Niên đã mất tự nhiên lại còn xấu hổ.

Haiz.

Thời Niên thở dà i, bây giờ cuộc sống còn thanh tịnh hơn hòa thượng, nhưng hòa thượng người ta chưa từng ăn mặn, đương nhiên không có quá nhiều cách nghĩ, mà Thời Niên đã ăn rồi, còn ăn rất nhiều lần, bây giờ ăn chay một năm, đã đến cực hạn.

Mở Apps Store thuần thục tải app về, Thời Niên cân nhắc không thể cứ thắt cổ trên một thân cây, vẫn nên có lựa chọn mới mới được.

Avatar Liên Thanh vẫn luôn sáng, Thời Niên nhớ tới chính mình online quên cà i chế độ ẩn, cậu vừa định kéo đen Liên Thanh, cuộc gọi video của Liên Thanh đã gọi đến, trong một phút luống cuống tay chân, Thời Niên không cẩn thận ấn nút nghe.

Bên kia đen như mực, Thời Niên định cúp máy, kết quả trên mà n hình ánh đèn chợt lóe, nội dung hình ảnh cũng rõ hơn.

"Qua đây không?"
"Không đi đâu! ".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi