ÁC LINH QUỐC GIA

Dịch:Hàn Phong Vũ | Anh Túc team​

Trạng thái quỷ anh, ác linh thể chất, đồng thời còn sử dụng cả hai không có chút bất dồng nào, phải biết Hạ Thiên Kỳ vẫn chưa dung hợp quỷ vương tàn chi, bằng không nếu ác linh thể chất tiến hóa tới quỷ vương thể chất, có thể có được năng lực dung hợp với tất cả quỷ vật, vậy thì rất khó nói thực lực của hắn sẽ tăng vọt lên tới mức nào.

Có lẽ sẽ trực tiếp phá tan cực hạn của lệ quỷ, thật sự bước vào cấp ác quỷ, thậm chí còn cao hơn.

Mộc Tử Hi đây là rất tự tin bản thân sớm muộn gì cũng có thể tấn chức quản lý cấp cao, sở dĩ hắn kết thân với mấy người Hạ Thiên Kỳ, suy nghĩ ban đầu đều là gửi hy vọng vào có thể giành được không gian sinh tồn lớn hơn ở đệ nhị vực.

Ngô Địch có quỷ vương thể chất, thực lực càng đã tiến vào cấp ác quỷ, thế nhưng sau khi vào đệ nhị vực lại bị thương nặng trở về, suýt nữa đã bị giết chết.

Rốt cuộc Ngô Địch gặp cái quái gì ở đệ nhị vực, mấy thứ này Ngô Địch cũng chưa từng nói cho Mộc Tử Hi biết, chỉ nhắc nhở hắn nói, đệ nhị vực là một nơi mà đến quản lý cấp cao cũng khó mà sinh tồn.

Lúc đó hắn nghe xong, trong lòng vô cùng kinh hoàng, vì phàm là người có thể trở thành quản lý cấp cao, tối thiểu cũng có thực lực cấp ác quỷ, nhưng dù vậy cũng rất khó sinh tồn được, đây chẳng phải nói không cần tới đệ tam vực không rõ kia, chỉ ở đệ nhị vực thôi cũng gặp được quỷ vương.

Hoặc là một số thứ gì đó còn mạnh hơn so với ác quỷ.

Chỉ là ngẫm lại một chút, hắn đã cảm giác rợn cả tóc gáy, cảm giác vô lực tràn đầy tuyệt vọng.

"Mộc Tử Hi, ông còn ở đó YY cái gì đấy? Nhanh ôm theo nữ sinh kia của ông, chúng ta rút."

Lúc này Hạ Thiên Kỳ đã khôi phục trạng thái bình thường, nhìn về phía Mộc Tử Hi đang nhíu chặt hai đầu chân mày hô một tiếng.

"Biết rồi, vừa nãy không phải chúng tôi cũng chờ cậu sao, lần này cậu còn cấp bách cái gì."

Mộc Tử Hi liếc Hạ Thiên Kỳ một cái trắng mắt, đi qua ôm nữ sinh kia vào lòng, sau đó ba người lần lượt ra khỏi trường học.

Mà sau khi bọn họ ra khỏi trường học không lâu, trường cao trung khép kín toàn bộ lớn nhất thành phố Quản này dần biến mất trong một mảnh ánh sáng vàng.

Như những gì Lương Nhược Vân nói với bọn họ trước đó, nơi này đã hoàn toàn bị phong ấn.

Nếu không thì trong trường học nhiều oan hồn như vậy, mặc dù sau này có xí nghiệp lần nữa giành được nơi này, cũng khó tránh khỏi nổi khổ bị quỷ vật gặm nhấm.

Vứt bỏ hết đồ đạc trong balo trên người, điều này cũng khiến Hạ Thiên Kỳ cảm thấy về sau này nếu có bỏ đồ vào túi, thì tuyệt đối không cất vào balo, may mà hắn chưa bao giờ có thói quen cất đồ tương đối quan trọng vào balo, nếu không chuyến này hắn có thể thật sự thua thiệt.

Một cho điểm cấp hoàn mỹ, có thể đổi ba cho điểm cấp ưu tú, nói cách khác lần này quay về, hắn có thể hoàn đổi tổng cộng chín chai nước thuốc.

So với cho điểm cấp hoàn mỹ, phần thưởng 10 điểm vinh dự lại có vẻ có chút đáng thương, dù sao gia tăng số quỷ khí kia, nghiêm chỉnh mà nói thì, sau khi nuốt nhiều quỷ vật như vậy, hắn đã có chút chướng mắt chút điểm tặng thêm này.

Thế nhưng hữu sinh vu vô, hắn còn không biết nếu hắn cường hóa (Lệ quỷ cường hóa) lên tới cấp 10 sẽ xảy ra cái gì.

Đi một đoạn đường rất dài, bọn họ mới bắt một chiếc xe taxi, điều này cũng khiến bọn họ có chút nghi ngờ, có phải Lương Nhược Vân cũng như bọn họ hay không.

Mấy người chen trong xe, quay lại chỗ ở của bọn họ trong trung tâm thành phố Quản lúc tới nơi.

Bao gồm cả Lãnh Nguyệt, quần áo tất cả mọi người đều rách rưới, nên bọn họ cũng không gấp rút tìm khách sạn nghỉ ngơi, mà là tìm một cửa hàng tổng hợp mua một bộ quần áo mới, sau đó lại ăn chút thức ăn, lúc này mới tìm một khách sạn vào nghỉ.

Trong ba người, ngoài Mộc Tử Hi, Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt đều thuê một phòng riêng, chỉ có Mộc Tử Hi là ở chung với nữ sinh kia, điều này cũng khiến Hạ Thiên Kỳ nghi ngờ, có phải Mộc Tử Hi sẽ thật sự xuống tay với nữ sinh kia hay không.

Có điều nghĩ tới Mộc Tử Hi cũng không phải một tên hái hoa đại tặc*, hắn cũng không hỏi nhiều cái gì, trái lại là Lãnh Nguyệt, sau khi nhận thẻ mở cửa phòng, mặt anh ta đen lại nhìn Mộc Tử Hi cảnh cáo:

*Hái hoa đại tặc: nôm na là người thích chọc gái.

"Cô ấy vẫn chỉ là học sinh."

Lãnh Nguyệt vừa nói ra câu này, Hạ Thiên Kỳ và Mộc Tử Hi đều ngây ngẩn cả người, sau đó lại người đều không nhịn được bật cười:

"Lãnh thần, không nhìn ra mà, anh còn là một tay lão luyện, chuyện ở phương diện này cũng hiểu sao?"

"Còn phải hỏi sao, vừa nhìn cậu ta là đã thấy không thiếu lời hẹn rồi."

Lãnh Nguyệt bị Hạ Thiên Kỳ và Mộc Tử Hi lần lượt trêu chọc một phen, bị tức giận đến mức đen mặt bước nhanh đi vào trong thang máy.

Thấy vậy, Hạ Thiên Kỳ cười cười, rồi cũng cùng Mộc Tử Hi đi tới trước cửa thang máy, chờ thang máy vừa đi lên xuống lại.

"Nữ sinh này anh định làm sao đây?"

"Cái gì mà làn sao? Lấy tư cách anh cả của cô bé, ân nhân cứu mạng của cô bé, đương nhiên là xử lý ổn thỏa, tắm rửa cho cô bé trước, thay lại một bộ quần áo sạch, sau đó liên lạc cho người nhà cô bé."

"Anh có dám bỉ ổi thêm một chút nữa không, người ta tắm rửa phải dùng tới anh? Tôi thấy anh đâu chính là muốn lợi dụng."

"Thế giới của Mộc thiếu há là loại người phàm phu tục tử có thể hiểu? Đừng có nghĩ tôi xấu xa như cậu."

Hai người đấu khẩu một hồi, thang máy cũng đi từ trên xuống, cả hai đi vào trong thang máy chọn tầng, một người lên lầu năm, một người lên lầu sáu.

Dùng thẻ mở cửa phòng đập lên cửa phòng khách sạn, đợi sau khi đóng cửa lại, Hạ Thiên Kỳ lại nhảy thẳng lên giường, thậm chí giày cũng không cởi.

Lần này thật sự khiến hắn mệt muốn chết, hai ngày gần như không chợp mắt, đồng thời không chỉ một lần gặp nguy cơ bỏ mạng.

Có điều nếu tách nguy cơ ra xem xét, thì trong nguy cơ có thời cơ, mỗi thứ chiếm một nửa. Nếu không phải sự kiện đoàn thể lần này, bọn họ không mất đi năng lực, hắn còn không biết năng lực quỷ anh trong thân thể cuối cùng lại mạnh mẽ như vậy, đồng thời hoàn toàn không có loại ý niệm chia cắt hai loại trạng thái.

Mà đám quỷ vật sinh ra trong lời nguyền kia cũng khiến hắn lấy được một bộ quỷ giáp phòng thân mạnh mẽ, mặc dù cũng không hoàn hảo, nhưng lại cho hắn thấy được một phương hướng.

Đồng thời quan trọng nhất là, trải qua sự kiện lần này, thực lực của hắn được nâng cao rất nhiều, trước kia thực lực của hắn chỉ ở mặt bằng chung của cấp lệ quỷ, nhưng bây giờ, nói không khoa trương chút nào, hắn đã đứng trên mặt bằng hàng đầu.

Mặc dù không biết tới năm tháng nào mới có thể đột phá cấp ác quỷ, thế nhưng qua việc trải qua sự kiện lần này, không thể nghi ngờ là đã bước ra một bước dài.

Những gì còn lại cứ giao cho thời gian, đồng thời hắn có thể cảm giác được đại khái, thời gian này chắc chắn sẽ không quá dài.

Mặc kệ thế nào, trước khi sát hạch quản lý cấp cao, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp khiến thực lực của mình bước vào cấp ác quỷ, mặc dù không đạt tới được, cũng phải vô cùng gần mới được, chỉ có như vậy mới có thể nâng xác suất thông qua sát hạch quản lý cấp cao của hắn cao hơn một chút.

Thời điểm sát hạch quản lý cấp cao càng ngày càng gần, vấn đề trận pháp trong gia đình hắn cũng là việc vô cùng cấp bách, cũng là chuyện cấp bách mà hắn phải nghĩ biện pháp xử lý.

Đoạn thời gian gần nhất hắn không quay về, cũng không gọi điện thoại cho cha hắn, trong lòng hắn vẫn luôn lo lắng chuyện này, định sau khi ngủ một giấc dài tỉnh lại, sẽ gọi điện thoại cho cha hắn hỏi thăm tình hình một chút.

Ông nội hắn nói sắp tới hắn không cần quay về, thế nhưng nếu trong nhà thật sự xảy ra chuyện, sao hắn có thể không quay về, dù sao nơi đó là nhà của hắn, cha mẹ hắn đều ở nơi này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi