ÁC LINH QUỐC GIA

Dịch:Hạ Tuyết | Biên: Hàn Phong Vũ

Diêu Trí thức trắng cả một đêm với Tưởng Tiểu Ba, lúc này gã không còn thấy khó chịu trước cái mùi xác thối tản ra trên người Tưởng Tiểu Ba, vẫn một mực ôm thật chặt cô trong lòng, cùng Tưởng Tiểu Ba nhớ lại thời gian tám năm bọn họ nắm tay trải qua.

Mỗi một chuyện, dù lớn dù nhỏ, hiện tại nhớ lại đều rất rõ ràng.

Trong khoảng thời gian tám năm này, bọn họ từ ngây ngô dần đi về hướng trưởng thành. Gã bao dung tính cách trẻ con tùy hứng của Tưởng Tiểu Ba, còn cô lại giống hệt một thiên sứ, lúc nào cũng ở bên cạnh cổ vũ gã, thông cảm cho gã.

Hơn 4 giờ sáng, bầu trời đã hơi sáng, Tưởng Tiểu Ba lại lần nữa ngủ thiếp đi.

Diêu Trí buông cô ra, bản thân không chút buồn ngủ, lại xuống khỏi giường đi ra ngoài phòng khác, ngồi trên ghế sô pha hút thuốc một mình.

Đêm nay gã đã suy nghĩ rất nhiều chuyện, từng nghĩ tới thất vọng rời đi, cũng kiên định phải tìm được cách.

Hắn sợ chết, vì hiện tại chẳng ai biết cuối cùng Tưởng Tiểu Ba sẽ biến thành cái bộ dáng gì, là biến thành một thi thể, hay một cương thi?

Nếu bị lây nhiễm, thì kết cục tương lai của hắn có thể cũng vậy hay không?

Những chuyện này Diêu Trí không cách nào không nghĩ tới, gã cũng không thể khống chế đầu óc khỏi suy nghĩ lung tung.

Nhưng cuối cùng, Diêu Trí vẫn lựa chọn ở lại bên cạnh Tưởng Tiểu Ba, cùng cô trải qua chuyện khó khăn trước mắt này.

Gã cũng không có vĩ đại đến mức, có thể coi thường sự sống chết, mà là tình cảm tám năm, mà là con người Tưởng Tiểu Ba, khiến gã cảm thấy cô so với mạng sống của bản thân gã còn quan trọng hơn.

Cho nên, gã hiểu rõ, gã phải ở lại bảo vệ người phụ nữ của mình!

Cách đều do con người suy nghĩ ra, chỉ cần gã và Tưởng Tiểu Ba không buông bỏ hy vọng, thì nhất định có cách giải quyết.

Bệnh viện trung tâm thành phố Đồng Lưu, tuy cũng là bệnh viện uy tín nhất. Nhưng nếu đem so với toàn quốc, thì hoàn toàn không coi là gì, nên nếu ở đây không thể tìm ra nguyên nhân, không có nghĩa là các thành phố khác cũng không tìm ra.

Một lát nữa, gã sẽ tới công ty xin nghỉ vài ngày, nếu được sếp phê duyệt, chờ sau khi xử lý xong chuyện của Tưởng Tiểu Ba rồi, lúc trở lại nhất định sẽ tận tâm tận lực mà làm việc. Còn như sếp không cho, gã sẽ trực tiếp đề xuất từ chức. Công việc dù tốt đến đâu đi nữa, so với an nguy của Tưởng Tiểu Ba, đều không đáng một xu.

Ấn đầu lọc vào gạt tàn, Diêu Trí đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, sau đó quay lại phòng ngủ, nhẹ nhàng vén váy ngủ của Tưởng Tiểu Ba lên.

Thi ban màu đỏ tía lúc này rậm rạp trên bắp chân vốn trắng noãn của Tưởng Tiểu Ba, so với hôm qua hắn thấy, hiện tại càng nổi lên rõ ràng hơn.

Cho dù bây giờ bản thân Tưởng Tiểu Ba vẫn chưa phát hiện chuyện thi ban nổi lên này, nhưng dựa theo tốc độ tăng trưởng của số thi ban này, có lẽ không bao lâu, Tưởng Tiểu Ba sẽ phát hiện ra, thậm chí rất khó nói thi ban này có thể lan tới khuôn mặt hay không.

Diêu Trí đứng bên mép giường, tim như bị đao cứa vào, trong ánh mắt nhìn Tưởng Tiểu Ba còn lóe ra vệt nước mắt.

Để lại một tờ giấy cho Tưởng Tiểu Ba, hôn một cái trên gò má cô, Diêu Trí lại cầm túi công văm rời khỏi nhà.

Bắt một chiếc xe taxi, Diêu Trí muốn nhanh chóng thu xếp xong công việc để còn trở về nhà. Nhưng lúc này đang là thời gian cao điểm trên đường lại chặn mất, khiến gã hận không thể đập nát toàn bộ xe cộ chặn phía trước.

Mãi tới gần một tiếng sau, Diêu Trí mới vội vàng tới công ty.

Vừa vào, gã cũng không có đi tới nơi mình làm việc, mà trực tiếp đi một vòng tìm lãnh đạo, thấy lãnh đạo còn chưa tới, gã lại tới bộ phận nhân sự xin một mẫu đơn từ chức, làm cong biện pháp chuẩn bị.

Lúc gã điền vào đơn xin từ chức, vài người đồng nghiệp trong văn phòng cũng vừa tới, lúc gã điền xong đơn từ chức ngẩng đầu lên, phát hiện trong phòng ngoại trừ Trương Bân ngồi đối diện gã, mọi người hầu như đều đã tới đủ.

“Lãnh đạo tới chưa?”

Lúc này Diêu Trí hỏi thăm nữ đồng nghiệp ngồi bên cạnh.

“Tới rồi, lúc tôi đi vào lãnh đạo đi ngay sau lưng tôi.”

“Cám ơn.”

Diêu Trí đứng dậy, bước nhanh ra khỏi văn phòng, đi tới phòng làm việc của lãnh đạo.

Đi tới cạnh cửa phòng làm việc, Diêu Trí nhẹ nhàng gõ lên cửa một cái, giọng một người đàn ông trung niên trầm thấp vọng ra:

“Mời vào.”

Diêu Trí đẩy cửa đi vào, nói với lãnh đạo đang bận rộn sau bàn làm việc:

“Lãnh đạo, mấy ngày sắp tới tôi muốn xin nghỉ phép!”

Diêu Trí không nói lời nào thừa thãi, vào thẳng vấn đề với lãnh đạo thấp lùn trước mặt gã.

“Lý do nghỉ phép của anh đâu?”

Người trung niên thấp lùn không nhìn gã, vẫn tiếp tục sắp xếp hồ sơ và từng tờ biên lai trên bàn làm việc.

“Bạn gái của tôi ngã bệnh, tôi muốn dẫn cô ấy đi khám bệnh.”

“Chỉ có như vậy?” Người trung niên thấp lùn nghe tới đây, rốt cuộc ngẩng đầu lên nhìn Diêu Trí một cái, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

“Không phải việc nhỏ, bạn gái của tôi ngã bệnh, tôi muốn dẫn cô ấy đi khám bệnh!”

Diêu Trí nhấn mạnh, lại lặp lại thêm lần nữa.

Thấy sắc mặt khó coi của Diêu Trí, người trung niên thấp lùn cũng không nói thêm gì, chỉ gật đầu một cái không sao cả, lại hỏi:

“Nghỉ mấy ngày?”

“Một tuần.”

“Cái gì, một tuần? Diêu Trí, anh đang giỡn với tôi hay sao?”

Diêu Trí không nói gì, nhưng hai nắm tay siết càng lúc càng chặt.

“Gần đây cấp trên vừa giao xuống thêm hai nhiệm vụ, phương án hoạt động lần trước anh làm rất bình thường, lần này cấp trên lại muốn chặt chẽ hơn, anh nhất định phải làm tốt trăm phần trăm.

Giả như tôi phê duyệt cho anh, nhiều nhất chỉ có ba ngày, có điều nếu anh nghỉ ba ngày này, sợ là lúc anh quay lại làm việc thì phải làm thêm giờ mỗi ngày.”

“Tôi muốn xin nghỉ phép ít nhất một tuần.” Diêu Trí gần như muốn hét lên.

“Tôi nói không được. Cấp trên yêu cầu gấp như vậy, có thể phê duyệt cho anh ba ngày đã là cực hạn của tôi. Hơn nữa, bệnh cái gì phải mất cả một tuần lễ? Việc làm không xong, tôi cũng không cách nào ăn nói với cấp trên.”

“Được thôi, tôi từ chức!”

Diêu Trí trực tiếp ném đơn từ chức lên bàn làm việc của người trung niên thấp lùn.

Cho đến lúc này, người trung niên thấp lùn mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, nếu ông ta không phê duyệt cho Diêu Trí nghỉ phép, như vậy Diêu Trí sẽ nghỉ việc.

“Diêu Trí, công ty có chế độ của công ty, sổ tay nhân viên chắc anh cũng đã xem qua. Muốn từ chức, ít nhất phải nộp đơn trước một tháng. Anh đột nhiên đem đơn từ chức ném lên bản tôi như vậy, tôi không cách nào ký được.”

“Tôi thật là có việc gấp, nếu như chỉ là cảm mạo nóng sốt, ông cho tôi sẽ tới tìm ông sao?”

“Tôi hiểu anh muốn nói gì, thật sự Diêu Trí, tôi cũng có thể nhìn ra anh đang rất gấp, nhưng công ty không phải của tôi, nếu tôi phê duyệt cho cậu nghỉ một tuần, đến lúc đó công việc chưa xong, cấp trên truy cứu, tôi nhất định sẽ bị đuổi việc.

Tôi cũng là làm công cho người ta, bản kế hoạch anh làm lần trước cấp trên không hài lòng, tôi cũng đã bị cảnh cáo một lần.

Cậu nghĩ đi, chẳng tốt chút nào phải không? Chỉ cần cậu hoàn thành xong việc lần này, tôi ngay lập tức phê duyệt cho anh nghỉ phép, nhưng nếu anh muốn nghỉ ngay lúc này, nhiều lắm chỉ có thể nghỉ hai ba ngày!”

“Được, tôi sẽ lập tức chuẩn bị…”

Diêu Trí một bên gật đầu đáp ứng, bên kia đi tới bên cạnh người trung niên thấp lùn. Tiếp theo tức giận ngẩng đầu, hung hăng nện một quyền lên mặt người trung niên thấp lùn:

“Tôi chuẩn bị cho ông... ăn đòn!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi