ÁC LINH QUỐC GIA

Dịch: Hàn Phong Vũ​

"Không được cử động, giơ hai tay lên!"

"Nhanh lên khống chế hắn! Hành động nhanh lên!"

Thấy Hạ Thiên Kỳ vẫn ngồi tại chỗ ngẩn người ra, các cảnh sát vũ trang luôn vây xung quanh rốt cuộc bắt đầu tiến lên rất nhanh, muốn một lần hành động khống chế quái nhân trong mắt bọn họ kia.

Hiện tại Hạ Thiên Kỳ tâm phiền ý loạn, trong óc tràn đầy nghi ngờ liên quan tới gia đình hắn, nên hoàn toàn mặc kệ đám cảnh sát này, bóng dáng tại chỗ đột nhiên trở nên hư huyễn, một cái chớp mắt tiếp theo, cả người hắn đã biến mất trong vòng vây cảnh sát.

"Người... Người không thấy đâu!"

"Trời, tôi không nằm mơ chứ!"

"Đây rốt cuộc là người hay thần..."

Bất kể là cảnh sát hay phóng viên, hay hoặc là quần chúng ngắm nhìn ở đằng xa, đều biểu hiện vô cùng khiếp sợ khi Hạ Thiên Kỳ đột nhiên biến mất, không thể tin được một màn bọn họ vừa nhìn thấy.

Nhưng khi bọn họ hồi tưởng lại bàn tay lớn màu vàng xuất hiện trên quỷ lầu trước đó, hồi tưởng lại quỷ lầu đột nhiên biến mất sau khi sụp đổ, lại có một suy nghĩ cổ quái rằng, hắn đột nhiên biến mất cơ bản là chuyện bình thường.

Trước đó Hạ Thiên Kỳ còn không có cảm giác gì, thế nhưng khi hắn sử dụng thuấn di muốn rời khỏi vòng vây của cảnh sát, hắn lại phát hiện khoảng cách thuấn đi của mình rốt cuộc xa hơn không dưới 10 lần so với trước đó.

Nói không khoa trương chút nào, bây giờ hắn chỉ cần một ý niệm trong đầu, là có thể xuất hiện ở một nơi ngoài trăm thước.

Hắn vốn cho là mình phải thuấn di ít nhất mười mấy lần mới có thể hoàn toàn rời khỏi tầm mắt của tất cả mọi người, kết quả hắn chỉ thuấn di vẻn vẹn hai lần, cả người đã đi tới phía sau đám người.

Tất cả mọi người đang nhìn chăm chú cảnh sát vây quanh đi về phía trước, nên cũng không có ai để ý hắn đột nhiên xuất hiện, ngược lại Hạ Thiên Kỳ cũng mừng là như vậy, tránh cho dẫn tới một số phiền toái hoàn toàn không cần thiết.

Lần nữa sử dụng thuấn di đi tới chỗ cách đoàn người xa hơn, Hạ Thiên Kỳ nhìn nhìn về phương hướng vốn là thuộc về nhà hắn, lại phát hiện nơi ấy đã không còn lại chút vết tích nào.

Cha hắn mất tích, ông nội bị kẹt ở đệ tam vực, mẹ hắn gặp phải phong ấn, ngôi nhà hắn sinh sống hơn hai mươi năm bị phá hủy... Nhà của hắn không còn nữa.

Trước kia mặc kệ thế nào, trước sau hắn vẫn nhớ kỹ ở thành phố Bắc An có một nhà, nơi đó là gốc gác của hắn, thế nhưng bây giờ, ngôi nhà này lại hoàn toàn chia năm xẻ bảy, không còn sót lại chút gì.

Tim của hắn trống rỗng vô cùng, tựa như một con diều đứt dây, chỉ có thể theo gió bay đi, đợi đến khi rơi xuống đất lại sớm hóa thành di hài.

Vốn tưởng rằng bí ẩn của gia đình hắn đã được giải đáp, thế nhưng bây giờ nhìn lại, không những không được giải đáp, đồng thời mức độ phức tạp trong đó còn phài vượt xa cả tưởng tượng của hắn.

Kể từ khi biết được tác dụng của trận pháp trong nhà, hắn vẫn cho là xuất phát từ bảo vệ mẹ của hắn, là ông nội hắn vì cha hắn thi triển bản lĩnh nghịch thiên, khiến mẹ của hắn vẫn tồn tại, khiến cái nhà này vẫn có thể duy trì thêm như cũ.

Sau khi biết được chân tướng sau này, hắn chỉ cảm thấy khổ tâm của ông nội hắn, sự không dễ dàng của cha hắn, đồng thời cảm thấy đau lòng với cảnh ngộ mẹ hắn như một con rối.

Một lòng nghĩ, đợi đến một ngày kia mình trở nên lớn mạnh, điều kiện tiên quyết không làm hại mẹ của hắn, trả lại tự do cho mẹ hắn, để cho linh hồn của mẹ hắn có thể được giải thoát.

Thế nhưng lúc hắn thật sự đối mặt với chuyện này, hắn lại phát hiện chuyện vốn không tốt đẹp như những gì hắn tưởng tượng.

Hắn sợ mẹ của hắn sẽ biến mất không thấy, càng sợ mẹ của hắn sẽ chịu ảnh hưởng bởi sát khí và quỷ khí của trận pháp mà biến thành ác quỷ. Mang tình cảm vào, làm hắn khi xử lý chuyện này hoàn toàn đánh mất lý trí, hắn có thể dùng lý trì di quan sát phán đoán một việc, đi đối đãi với một người xa lạ, nhưng lại không cách nào vì lý trí chính xác, mà không có ràng buộc về tình cảm để đi tổn thương cha mẹ bạn bè của hắn.

Không cần biết sau khi gia nhập vào Minh Phủ, hắn trải qua bao nhiêu khảo nghiệm tàn khốc, gặp được bao nhiêu cái chết của người vô tội, tim của hắn trở nên có cứng rắn đến mức nào, thế nhưng với cha mẹ, mảnh khu vực kia vẫn rất mềm mại, là yếu ớt.

Lỹ lẽ thì ai cũng hiểu, trong lòng hắn cũng rõ ràng người chết không thể sống lại, mẹ hắn đã không còn nữa, cho dù bị vòng tròn kia phong ấn trong cơ thể hắn, thì cũng chỉ là một quỷ hồn không có lý trí mà thôi.

Nếu đã là một người chết, làm sao nói bảo vệ với không bảo vệ? Mất đi với không mất đi chứ?

Cho nên nhìn từ góc độ lý trí, cách làm trước đó của hắn cơ bản là không có chút ý nghĩa nào.

Nhưng là về tình cảm, cho dù mẹ hắn đã không còn, thế nhưng bà vẫn có thể thấy hình thức của quỷ hồn tồn tại, hắn nhìn thấy, cảm nhận được, vì vậy bà chính là tồn tại, hắn hoàn toàn không thể nào làm như không thấy.

Chớ nói chi trên thế gian này loại tồn tại như Minh Phủ còn có, đã vượt quá logic thực tế, hắn cần gì phải đi lấy logic thực tế, xem những chuyện này không phải thực tế?

Ngay cả chính bản thân cũng không phù hợp logic.

Bí ẩn trong nhà thật sự quá mức phức tạp, bây giờ hắn đã không biết rõ, trận pháp ông nội hắn bố trí trong nhà rốt cuộc để làm gì.

Rốt cuộc là vì không đành lòng nhìn cha hắn và hắn thương tâm, mà muốn hành động nghịch thiên giữ lại mẹ hắn mà bố trí, hay là nói trận pháp này, chính là đặc biệt bố trí để phong khốn mẹ của hắn.

Kỳ thực liên quan tới tất cả chuyện này cũng không có đưa ra kết luận, chỉ là ý muốn lúc đầu của hắn cũng không muốn chấp nhận, cảm thấy cái này hoàn toàn không có chút lý do nào.

Nếu phong ấn này là vì cưỡng ép giữ lại mẹ hắn và hắn bên cạnh bọn họ, vậy thì một khi trận pháp sụp đổ, mẹ hắn chắc chắn sẽ hồn phi phách tán, tuyệt đối không trơ trọi tồn tại.

Nhưng trên thực tế sau khi trận pháp sụp đổ, mẹ hắn vẫn ở trong quỷ lầu không cách nào rời đi.

Đồng thời khi hắn khôi phục thanh tỉnh, còn có một vòng tròn phong ấn ẩn náu hạ xuống, mục đích rất rõ ràng chính là đối phó mẹ hắn.

Về phần chỗ mẹ hắn, cũng tồn tại rất nhiều bí ẩn.

Hai mươi năm trước mẹ hắn là một giáo viên trung học, là một người bình thường rất điển hình. Nhưng nhìn bà lúc đó có thể tùy tiện giải quyết ác quỷ phân thân của con búp bê kia, đồng thời trong ngôn ngữ cũng tiết lộ ta một chút chuyện biết được rất tường tận, thân phận của mẹ hắn tuyệt đối cũng không tầm thường.

Nhưng cho dù thân phận của mẹ hắn không bình thường, cũng không phải người bình thường, thế nhưng không cần biết người người mạnh mẽ bao nhiêu, chết vẫn là chết, tuyệt đối không thể còn lấy hình thức quỷ hồn tồn tại.

Bằng không sư phụ của Sở Mộng Kỳ, sư phụ của Lãnh Nguyệt, những người mạnh mẽ như vậy nhất định cũng sẽ lấy hình thức quỷ hồn tồn tại được, nhưng hiển nhiên chưa từng.

Nhưng tất cả mọi thứ lại xảy ra ở mẹ của hắn, trên người một người hắn vẫn cho là bình thường đến không thể bình thường hơn.

Nếu lý giải đơn thuần thành, là ông nội hắn thi triển ra thủ đoạn nghịch thiên, bày trận pháp mới có thể khiến mẹ hắn có thể lấy hình thái quỷ hồn sống sót tiếp, vậy thì như những gì hắn nghĩ trước đó, một khi tác dụng của trận pháp biến mất, lẽ ra mẹ hắn nên biến mất mới đúng.

Nhưng kết quả lại không có, không những như vậy, cuối cùng còn xuất hiện một cái vòng tròn lần nữa phong ấn quỷ hồn vừa mới thanh tỉnh của mẹ hắn.

Nếu nghĩ như vậy, năm đó ông nội hắn bố trí phong ấn ở nhà, múc đích có khả năng nhất không phải là thi triển thủ đoạn nghịch thiên giữ lại mẹ hắn, mà cơ bản là muốn phong ấn mẹ hắn bên trong.

Nhưng mà, vì sao ông nội hắn phải làm như vậy?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi