Dịch: Hàn Phong Vũ
Ác quỷ đánh tính toán, lúc này Hạ Thiên Kỳ cũng không rõ ràng lắm, vì lúc này toàn bộ sức chú ý của hắn đều tập trung trên chống lại phản ứng cắn trả của khí huyết sát.
Nói là chống lại, nhưng kỳ thực hắn cũng không có sức chống chịu.
Thân thể hắn lúc này nóng rực như nham thạch đổ lên người, lúc này như băng lạnh tẩy hồn.
Từ miệng mũi, thậm chí trong lỗ chân lông toàn thần không ngừng có máu đen thấm ra, da của Hạ Thiên Kỳ bị vô số oan hồn trong thân thể muốn vùng vãy chui ra ngoài, không ngừng kéo căng hoàn toàn biến dạng, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ cả người mà chết.
Tiếng gào thét đau đớn của Hạ Thiên Kỳ càng ngày càng lớn, ánh sáng tím trong mắt con ác quỷ núp trong màn sương mù kia sáng lên, liên tục cân nhắc cảm thấy lúc này chính là cơ tốt nhất cắn nuốt hết Hạ Thiên Kỳ.
Vì vậy nó không do dự nữa, lúc này lại thấy sương mù trên đỉnh đầu đột nhiên tập trung hóa thành một hình người, ngay sau đó, bộ mặt ác quỷ từ trên nhìn xuống dưới kia đột nhiên biến mất, tiếp theo hóa thành quỷ khí nhè nhẹ đục ngầu hoàn toàn bao phủ sương mù hình người kia.
Theo quỷ khí bao bọc, hình người vốn không thấy ngũ quan bắt đầu lộ ra bộ mặt ác quỷ, tiếp theo một đôi mắt hung ác nhắm ngay Hạ Thiên Kỳ phía dưới, bóng dáng đột ngột biến mất khỏi phía trên, lúc xuất hiện lần nữa, ác quỷ đã đứng ở vị trí cách Hạ Thiên Kỳ không xa.
"Chờ ta nuốt trọn ngươi, sau đó sẽ từ từ hành hạ ngươi!"
Ác quỷ lạnh lẽo nói xong, hai cánh tay giương lên, vô số sát khí hóa thành trăm ngàn con dơi màu đen lại rời thân thể mà ra, thân thể ác quỷ thoáng chốc trở nên trong suốt, sau đó biến thành từng vệt sáng màu đỏ, cũng đồng thời theo đó xông về phía Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn khọng biết ngay khi hắn đang muốn hóa giải phản ứng cắn trả của khí huyết sát, ác quỷ đã không kiềm chế được muốn ra tay với hắn.
Bầy giờ màu đen do sát khí hóa thành bị quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ chống lại bên ngoài, có điều mấy con dơi này hiển nhiên có tác dụng khác, chỉ thấy bọn chúng rốt cuộc nhao nhao mở miệng phun ra dịch dính như máu xung quanh, dịch dính rơi trên quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ nhất thời sinh ra sương mù có tính ăn mòn, nhìn qua giống như da của Hạ Thiên Kỳ bị mục nát.
Vô số con dơi đen, lần lượt nhắm tới tiến hành ăn mòn quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ từng chút một, không bao lâu lắm, quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ lại xảy ra cắt đứt, tiếp theo vỡ tan thành từng mảnh.
Theo sau, bầy dơi màu đen do sát khí ngưng tụ thành này xông lên như ong vỡ tổ, cùng lúc này số oan hồn đang hành hạ trong người Hạ Thiên Kỳ nội ứng ngoài hợp, như bầy kiến cắn xé thân thể Hạ Thiên Kỳ.
Toàn thân Hạ Thiên Kỳ tê dại, bị bầy dơi màu đen cưỡng ép nâng tới giữa không trung, sau đó, một số vệt đỏ do ác quỷ hóa thành bao trùm trên đó, cuối cùng không ngừng thông qua từng lỗ chân lông khắp nơi trên người Hạ Thiên Kỳ đi vào trong thân thể của hắn.
"A!"
Hạ Thiên Kỳ không khỏi lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, cùng lúc đó, bầy dơi màu đen kia lại cũng hóa thành dịch thể, lại cũng muốn bao trùm lên người của Hạ Thiên Kỳ.
Có điều vào lúc này, vết tròn màu đen trên trán Hạ Thiên Kỳ lần nữa nhảy lên, ngay sau đó cánh cổng lớn thần bí kia lại xuất hiện, hút toàn bộ bầy dơi màu đen bao trùm trên người hắn.
Mất đi trói buộc của bầy dơi đen, thân thể Hạ Thiên Kỳ tức khắc rơi xuống, mà hắn vốn là thế suy sức yếu, lại hấp thu lượng lớn sát khí, thân thể tức khắc không chịu nổi, bắt đầu phồng lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Mà trong thân thể của hắn, vô số oan hồn vẫn liều mạng vùng vẫy, sau khi chui vào thân thể của hắn, ác quỷ lại hóa thân thành một con rắn dài màu đỏ bắt đầu nuốt chửng oan hồn giãy giụa trong thân thể hắn, trong đôi mắt lúc nào cũng phát ra tia sáng yêu dị, dần dần ăn mòn thần kinh Hạ Thiên Kỳ vốn đã mỏng manh không chịu nổi.
Mắt thấy thân thể Hạ Thiên Kỳ ngày càng phồng lên, hình xăm quỷ anh khắc trên lưng hắn lần nữa sáng lên, đồng thời từ vị trí trên ngực hắn, trong ấn ký vòng tròn kia cũng phát ra một dòng nước ấm êm dịu, không ngừng khích lệ, khiến thần trí Hạ Thiên Kỳ vốn rơi vào trong đau đớn lấy được khôi phục ngắn ngủi.
Biết rõ nếu không tìm được cách gì tốt để giải quyết khủng hoảng trong cơ thể, lúc này cho dù hắn có không vì phản ứng cắn trả mà cả người nổ tung mà chết, cuối cùng cũng sẽ bị con ác quỷ chui vào trong thân thể hắn cắn nuốt sạch sẽ.
Trong tuyệt vọng, vẻ hung ác trong mắt Hạ Thiên Kỳ càng ngày càng đậm, trong lòng đưa ra một quyết định điên cuồng.
Dù sao tình hình đã nguy cơ tới cực điểm rồi, không bằng thử chữa ngựa chết thành ngựa sống một lần.
"Huyết sát kiếm!"
Hạ Thiên Kỳ điên cuồng hét lên một tiếng trong lòng, quỷ binh như huyết mạch tương liên với hắn trong nháy mắt được hắn nắm trong tay, tiếp theo hắn cầm huyết sát kiếm hung hăng đâm thẳng vào bụng mình không chút nghĩ ngợi.
"Phập!"
Một kiếm này, hắn không lưu tình chút nào, trực tiếp xuyên qua bụng của hắn, một lượng lớn máu tươi tràn ra từ vết thương.
Hạ Thiên Kỳ đau đớn kêu một tiếng, thân thể phồng lên lảo đảo một hồi, nặng nề ngồi trên mặt đất.
Lúc trước, huyết sát kiếm biểu hiện ra khát vọng với khí huyết sát, mà lúc này, vấn đề lớn nhất khiến hắn rơi vào tuyệt cảnh, cũng chính là tới từ số khí huyết sát trên người quỷ ảnh kia.
Nên lúc này hắn mới có thể ôm ý nghĩ liều mạng đánh một trận, muốn xem một chút liệu mình có thể dùng huyết sát kiếm hút hết mấy thứ bẩn thỉu chết tiệt kia ra ngoài hay không.
Huyết sát kiếm vừa mới đi vào cơ thể, Hạ Thiên Kỳ lại nghe được thân kiếm vang lên một chuỗi tiếng vang nhè nhẹ, tiếp theo, toàn thân hắn lại đau đớn không thể khống chế mà run lên cầm cập.
Loại đau này có thể nói là hắn chưa bao giờ trải qua, đau tận xương cốt, giống như có một cây đao, đang không ngừng róc mạnh máu thịt và xương cốt của hắn từng chút, từng chút một.
Huyết sát kiếm bắt đầu chấn động kịch liệt, mỗi một lần chấn động kịch liệt đều sẽ khiến thương tích của Hạ Thiên Kỳ trở nên lớn hơn, máu càng khó ngừng chảy.
Hạ Thiên Kỳ không biết mình có thể kiên trì bao lâu, thế nhưng đồng thời hắn chịu nhịn đau đớn, cũng có thể cảm giác được khí huyết sát trong cơ thể mình đang bị quỷ binh của hắn hấp thu điên cuồng.
Các oan hồn không cách nào thoát đi, đều bị huyết sát kiếm hấp thu, trong quá trình, huyết sát kiếm cũng từ cái chấn động ban đầu trở nên huyết quang lan tràn, rốt cuộc lần nữa xảy ra biến hóa kinh người.
Thân kiếm trở nên dài hơn, đồng thời trên hình dáng cũng có biến hóa rất lớn, sau đó chợt bắt đầu chậm rãi uốn lượn.
"A!"
Loại biến hóa này của huyết sát kiếm, không những ảnh hưởng khá lớn với những oan hồn sát khí đang giãy giụa rtong cơ thể của hắn, với hắn mà nói cũng giống như vậy, vì hắn cảm thấy vết thương của mình trở nên lớn hơn, sâu hơn, cảm giác kia giống như đang bị mổ bụng.
Hạ Thiên Kỳ nhanh chóng không thể kiên trì nổi nữa, đồng thời khi thân thể căng tròn của hắn dần dần khôi phục lại như thường, ánh mắt của hắn cũng trở nên càng ngày càng rã rời.
"A!"
Ngay khi Hạ Thiên Kỳ khó mà chống đỡ, trong thân thể hắn đột nhiên vang lên hai tiếng gào thét thê lương tới cực điểm. Tiếp theo, lại thấy chất khí màu đỏ máu nhè nhẹ chui ra từ lỗ chân lông trên người hắn, tiếp theo hóa thành khuôn mặt ác quỷ hư ảo, đỏ mắt oán độc nhìn chằm chằm Hạ Thiên Kỳ, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
Mắt thấy con ác quỷ kia lại chui ra khỏi thân thể của hắn, đôi mắt vô thần của Hạ Thiên Kỳ không khỏi ngẩng ngơ, không biết chút gì về chuyện ác quỷ tiến vào thân thể mình.
Có điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, chính là dáng vẻ suy yếu lúc này của ác quỷ, đôi mắt vốn màu tím, lúc này đã thối lui hóa thành màu đỏ như máu.
Mất đi đôi mắt tím, lại chứng mình hiện tại nó đã từ cấp ác quỷ giáng xuống tới lệ quỷ, cái cẩn thận ẩn núp nhiều năm qua bị hủy hoại trong chốc lát.
Thân thể hư ảo của quỷ vật dần trở nên thực thể hóa, tiếp theo lộ ra hai cái quỷ trảo, đột nhiên chộp thẳng tới bộ mặt Hạ Thiên Kỳ, muốn lợi dụng lúc này Hạ Thiên Kỳ suy yếu hoàn toàn đánh chết hắn.