ÁCH, CÔNG CHÚA ĐIỆN HẠ


Một bữa cơm, Giang Cửu quả nhiên cảm thấy đau dạ dày.

Tuy là đầu bếp Dực Vương phủ tay nghề cũng không kém so với ngự trù, nhưng Giang Cửu vẫn quyết định, sau này không muốn đến thử nữa.

Ngoài mặt Giang Cửu vô tâm vô phế chỉ muốn ăn, đến cùng cũng không phải là một người ngu đến mức không có thuốc chữa.

Sau khi ngồi trên bàn ăn, bất quá nói vài ba câu, Giang Cửu liền nghe được Dực Vương điện hạ ý trong lời ngoài, ý tứ lôi kéo không hề che dấu.

Nghe được cũng nghe, bất quá Giang Cửu biểu thị: Lý tưởng của nàng là làm thuần thần, đảng phái gì gì đó, nàng một chút cũng không có hứng thú.

Dù sao từ cổ chí kim, so với việc bè đảng với Vương đảng hoàng tử đảng, thì làm thuần thần có khả năng chết yên bình lớn nhất.

Bất quá đáng tiếc duy nhất chính là Giang Cửu dường như xuyên việt không đúng thời điểm, mở ra một tiểu hoàng đế còn tự mình chấp chính, thật sự muốn làm thuần thần, kỳ thực cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Bởi vì phải làm thuần thần, vậy đại biểu nàng hiểu rõ đế đảng.

.

Đọc truyện hay, truy cập ngay ++ Т RUМTRUYEИ.


V N ++
Một bàn mỹ vị, Giang Cửu ăn trong miệng cũng có vị như nhai sáp nến, đây là lần đầu tiên Giang Cửu cô phụ mỹ thực như vậy.

Bất quá một bữa cơm xuống, nàng nhưng lại suy nghĩ minh bạch một việc.

Đại trưởng công chúa điện hạ hoàn mỹ trong truyền thuyết kia tuy là chưa chính thức gặp qua nàng, bất quá đến giờ phút này, Giang Cửu đã có thể xác định các nàng đã gặp qua.

Chỉ là suy nghĩ một chút tám chữ khen tặng ngày đó, Giang Cửu lại cảm thấy trong miệng có chút phát khổ.

Làm ứng với thì ứng với, ứng với vì mới là.

Tám chữ thật đơn giản, ý tứ cũng rõ ràng.

Nếu như trước đây không gặp Dực Vương trước, Giang Cửu còn không suy nghĩ cẩn thận thâm ý trong đó, nhưng hôm nay...!Đồng ý Dực Vương điện hạ chiêu mộ, còn không đi làm chuyện hắn phân phó sao? Công Chúa điện hạ, ngài đây là muốn ta bằng mặt không bằng lòng, hay là để cho ta qua đây làm nằm vùng a?!
Trò chơi cao đoan như vậy, vi thần chơi không nổi a!!!
Trong lòng đã ngửa mặt lên trời thét dài, nhưng Giang Cửu biểu hiện ra ngoại trừ bày ra dáng vẻ ngơ ngác, bề ngoài dẫn kinh cư điển cùng Dực Vương điện hạ giả ngây giả dại, tạm thời cũng không tìm được phản ứng tốt hơn.

Nàng cũng không muốn cứ như vậy nghe theo công chúa điện hạ nói, đi làm nằm vùng chết tiệt gì đó, cũng không muốn chân chính nương nhờ dưới trướng của Dực Vương rõ ràng không phải tốt lành này.

Đương nhiên, mới vừa làm quan cứ như vậy vô duyên vô cớ đắc tội, mang lại cho bản thân những chuyện phiền phức, chỉ cần Giang Cửu không ngốc cũng sẽ không làm.


Cũng may Dực Vương không hoài nghi gì, chỉ coi Giang Cửu mấy năm nay vùi đầu đọc sách đều đọc đến choáng váng.

Vì vậy hận hận ở trong lòng mắng vài câu "Con mọt sách", nhưng lại ở trong lòng đem Giang Cửu buông xuống vài phần -- tuy là Đại trưởng công chúa dường như coi trọng Giang Cửu, nhưng con mọt sách này, thủ hạ nhân tài rất nhiều Dực Vương điện hạ thật đúng là không quá để mắt.

Tâm tính quyết định thái độ.

Sau khi Dực Vương đem Giang Cửu xem nhẹ, đối với chiêu mộ nàng đã không hề nôn nóng như vậy nữa, vì vậy một bên thăm dò vừa quan sát đến khi kết thúc bữa ăn khiến người ta đau dạ dày, sau đó Dực Vương điện hạ đúng là không còn làm khó dễ Giang Cửu liền phất tay thả người.

Đến khi Giang Cửu từ Dực Vương trong phủ đi ra, bất động thanh sắc thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy xiêm y sau lưng tựa hồ cũng ướt một tầng.

Quay đầu nhìn đại môn Dực Vương phủ uy nghiêm đại khí, lúc này chỉ cảm thấy đây là con quái thú cắn người khác miệng to như chậu máu.

Giang Cửu ở trong lòng âm thầm lắc đầu, lúc quay đầu mặt không đổi sắc, chỉ là tốc độ dưới chân tăng nhanh vài phần.

*****************************************************************
"Điện hạ, hôm nay Dực Vương điện hạ triệu Giang thị độc đến Dực Vương Phủ gặp." Ám vệ toàn thân áo đen mặt không thay đổi khom người đứng ở một bên bẩm báo, giọng nói là trước sau như một không thay đổi.

"Ah, ta xem ra tam ca đây là không chờ được nữa rồi." Khóe miệng treo lên một tia cười giễu cợt, trên mặt của Sở Thiều nhìn không ra cảm xúc gì.


Suy nghĩ một chút, vẫn hỏi: "Giang Cửu là đáp lại ra sao? "
Ám vệ sắc mặt không thay đổi, trong mắt lại thật nhanh lóe lên mỉm cười.

Mở miệng lần nữa trả lời, thanh âm của hắn bình tĩnh như cũ không gợn sóng: "Giang thị độc giả ngây giả dại, lừa gạt qua.

"
Sở Thiều nghe vậy lập tức quay đầu nhìn về phía ám vệ, trong mắt rõ ràng có thêm vài phần bất ngờ.

Phải biết rằng, Dực Vương mặc dù có chút tự cao tự đại, nhưng hắn vẫn là một người thông minh, cũng có chút bản lĩnh.

Nếu muốn tùy tiện đem hắn lừa gạt, cũng không phải là chuyện dễ dàng a.

Vì vậy mang theo đầy bụng kinh ngạc và nghi hoặc, Sở Thiều khó được hỏi kỹ nói: "Giang Cửu làm cái gì? Ngươi tinh tế nói đến.

"
Ám vệ trả lời "Dạ", sau đó nói: "Hôm nay Giang thị độc mới ra hoàng cung, đã bị thị vệ Dực Vương mời đi Dực Vương phủ.

Bất quá Dực Vương điện hạ cố ý để Giang thị độc chờ rất lâu, sau đó mượn cớ nhận lỗi mời Giang thị độc dùng chung bữa tối.

Trong bữa tiệc Dực Vương biểu lộ ý lôi kéo, bất quá ta thấy Giang thị độc tựa hồ không để ý Dực Vương lôi kéo, vẫn giống như túi sách giả ngây giả dại.

Cuối cùng Dực Vương có lẽ cũng không kiên nhẫn rồi, cuối cùng dễ dàng bỏ qua nàng."
Đương nhiên, ám vệ cũng không phải không biết xấu hổ nói Giang Cửu lúc đợi người, làm chuyện mất mặt nhìn chằm chằm điểm tâm trên bàn chảy nước miếng.


Cũng không có nói cho Công Chúa điện hạ, Giang Cửu nếu nói trích dẫn kinh thư hay giả ngây giả dại, cũng là ba câu không thể rời bỏ ăn, thẳng đến khi nghe được Dực Vương điện hạ bắt đầu chướng mắt kẻ tham ăn này rồi, nàng mới có thể dễ dàng bình yên thoát thân như vậy.

Bởi vì ám vệ không có đem những chi tiết này nói rõ, Đại trưởng công chúa điện hạ trong lúc nhất thời vẫn có chút nghĩ không ra.

Theo lý thuyết đồng bào ca ca của nàng cũng không phải hiền lành gì, bên người tiên đế lúc trước cũng từng có thị độc cùng sư phụ trung thành, có thể cũng bởi vì không có năng lực bị hắn chiêu mộ đi, cuối cùng chưa từng có được kết quả gì tốt.

Nguyên nhân chính là như vậy, Sở Thiều mới phải sớm nhắc nhở Giang Cửu "Đương ứng tác ứng", chỉ sợ nàng một bước không cẩn thận theo gót những thị độc cùng sư phó lúc trước.

Có thể hôm nay Giang Cửu bị Dực Vương theo dõi, hơn nữa cũng chưa từng đáp ứng Dực Vương lôi kéo, nàng lại là như thế nào có thể dễ dàng từ Dực Vương phủ thoát thân đây? Công Chúa điện hạ trong lúc nhất thời trăm triệu không hiểu được.

Cũng may Sở Thiều cũng không phải là một người thích để tâm vào chuyện vụn vặt, trong chốc lát không nghĩ ra nàng liền dứt khoát không thèm nghĩ nữa.

Nói đến người ở trong quan trường này lăn lộn, lại có mấy người không thể tự bảo vệ đâu? Cho dù Giang Cửu luôn là một bộ dáng thuần lương, có thể nhiều năm như vậy, người thâm tàng bất lộ Sở Thiều cũng thấy nhiều, vì vậy cũng không lưu tâm.

Chỉ là trải qua chuyện này, nàng một Đại trưởng công chúa nếu vẫn không có biểu thị gì, tựa hồ cũng có chút không nói được.

Nguyên bản Sở Thiều cũng không định sớm như vậy liền triệu kiến Giang Cửu, sợ cho nàng rước lấy nhiều để ý cùng phiền phức.

Nhưng bây giờ xem ra, nàng tựa hồ phải sớm cho tiểu Giang đại nhân này một câu trả lời hợp lý rồi.

"Ngày mai liền đem người gọi đến gặp một chút a!." Lúc ra hiệu cho ám vệ lui, Đại trưởng công chúa điện hạ rốt cục cũng quyết định cùng tiểu Giang đại nhân lần đầu tiên chính thức gặp mặt..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi