AI CHỜ AI GIỮA ĐÊM ĐÔNG LẠNH GIÁ



Vẫn là nhà hàng đó, nhưng cảm giác lại khác với lần trước, hôm trước buổi tối nên rất yên tĩnh, mà lúc này là giữa trưa nên có vẻ ồn ào náo nhiệt hơn.
Mà tâm trạng của Đào Lộ cũng khác hẳn, cô nghĩ là mình nên dứt khoát từ chối Quản Sĩ Huân, thứ nhất là vì cô không muốn hắn phí thời gian cho cô, thứ hai là cơn ghen của Trầm Úy Vũ ngày một lớn, mỗi lần cô đều bị anh ăn mệt muốn chết!
Cô nuốt miếng thịt bò xuống, nhấp một ngụm nước chanh, nhìn lên thấy hắn vẫn như cũ tươi cười nhìn cô.Giống hệt với lần trước, như thể nhìn cô ăn là hắn cũng no vậy.
“Trưởng phòng Quản, anh mau ăn đi, tôi mà về muộn là sẽ bị tổng giám đốc phạt đó!” Đào Lộ nhắc nhở hắn, hắn có thể đi làm muộn nhưng cô thì không.
“Khó có dịp tổng giám đốc đồng ý để em đi anh cơm với anh, anh đương nhiên phải quang minh chính đại nhìn ngắm người đẹp một lần mới được.” Quản Sĩ Huân trêu ghẹo nói, sau đó mới bắt đầu cầm dao cắt thịt bò.
“Đây sẽ là lần cuối cùng!” Đào Lộ mỉm cười nói ra lời hứa mà mình đã nói với Trầm Úy Vũ.

Quản Sĩ Huân cũng không quá kinh ngạc, nhưng vẫn ra vẻ vô cùng tiếc nuối nói: “Hả…Sao lại như vậy…Bỗng dưng lại tuyên bố knock-out anh! Anh không thể so được với tổng giám đốc ư?”
Người này rất có thiên phú làm diễn viên đó!
Tuy rằng thoạt nhìn hắn có vẻ như đang rất tiếc nuối, không cam lòng, nhưng ánh mắt lại trái ngược hẳn, dường như đã biết trước là sẽ có kết quả như vậy.
Biết thế mà sao vẫn còn muốn theo đuổi cô chứ? Thật kỳ lạ.
Đào Lộ lấy tay chống má, im lặng một lúc mới đáp lại: “Bởi vì tôi xác định người tôi yêu là anh ấy, hai anh đều có những ưu điểm, tựa như mặt trời và mặt trăng vậy, sao có thể đem ra so sánh được chứ? Nhưng mà có vẻ trưởng phòng Quản không mấy buồn khi bị tôi từ chối nhỉ.”
Quản Sĩ Huân có chút kinh ngạc nhìn Đào Lộ, hắn cứ nghĩ là cô sẽ kể ra một số ưu điểm của Trầm Úy Vũ, có thể còn ca tụng nữa, giống như đám phụ nữ trong công ty vậy, lúc nào cũng tung hô anh ta lên tận trời xanh, hắn đã nghe đến phát chán rồi!
“Ha ha ~ Bị em phát hiện rồi, đúng là một cô gái thông minh.” Hắn thẳng thắn thừa nhận, tiếp tục cúi xuống ăn, chờ cô hỏi tiếp, bởi vì hắn biết chắc là cô sẽ nói ra suy nghĩ của mình.
“Nếu anh đã sớm biết là sẽ bị tôi từ chối, vậy tại sao còn cố chấp theo đuổi tôi?” Đào Lộ hoang mang hỏi, không lẽ Quản Sĩ Huân thích cái cảm giác bị người ta từ chối sao? Hắn không biến thái đến vậy chứ?
Xiên lên một miếng thịt, hắn chậm rãi nói: “Lần đầu tiên gặp em anh đã thích em rồi, nhưng sau đó cũng biết là mình không có khả năng, mà thái độ của tổng giám đốc lại rất thú vị, anh chưa từng trông thấy sếp có nhiều biểu hiện như vậy, có thể khiến sếp tức giận cũng vui lắm, ha ha ~”
Thì ra là anh ta chỉ muốn trêu tức Trầm Úy Vũ thôi, thật đúng là, chuyện này không thể nói cho anh biết, nếu không nhất định anh sẽ phát điên mất!
“Mà…Chuyện em thật sự muốn hỏi chắc không phải là chuyện đó đúng không?” Quản Sĩ Huân tươi cười hỏi, hắn rất thích nói ra hiểu biết và kinh nghiệm của mình với người khác, có thể điều Đào Lộ muốn hỏi anh có thể giúp được.

Cô nghe xong thì sửng sốt, mạnh dạn gật đầu, buông dao dĩa trong tay xuống rồi hỏi: “Đàn ông có phải luôn thích một người phụ nữ thành thật hay không? Kiểu như không hề có bí mật gì ý!”
“Trên cơ bản thì đúng như vậy…Nhất là khi cô ấy là bạn gái của mình.” Hắn tao nhã nhai thức ăn, bắt đầu làm quân sư.
“Vậy nếu…Có bí mật…Nhưng hiện giờ không thể nói ra, nhưng cuối cùng rồi anh ấy cũng sẽ biết, thì phải làm gì mới tốt đây? Bí mật đó…Có thể sẽ khiến anh ấy hận tôi.” Cô nhíu mày nói.
Quản Sĩ Huân nhếch miệng nói: “Vậy thì khiến cho anh ta khăng khăng một mực yêu thương em, yêu đến mức quên cả hận thù, như vậy cuối cùng dù cho anh ta có biết được bí mật đó, thì vẫn sẽ không thể rời khỏi em ~”
Rất nhiều người nói rằng đàn ông là loài động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, nhưng bọn họ lại không hề nghĩ rằng thật ra đàn ông cũng là loài động vật biết suy nghĩ!
Nếu một người đàn ông thật sự yêu một cô gái đến thê thảm, thì dù cho cô gái ấy có thế nào đi nữa, thì anh ta vẫn sẽ đặt trong lòng bàn tay mà nâng niu, chỉ cần phụ nữ thật lòng với đàn ông, thì đàn ông cũng sẽ đáp lại y như vậy.
Cho nên, ai dám nói đàn ông đều là kẻ bạc tình chứ? Đó là vì anh ta chưa gặp được người mà mình thật sự yêu thương thôi!

Đào Lộ nghĩ một lúc rồi lại đưa ra giả thiết: “Vậy nếu…Anh ấy vừa yêu lại vừa hận, không khống chế được tâm trạng thì sao?”
“Ừm ~ Vậy thì tìm cách để khống chế được tâm trạng của anh ta là ổn thôi ~ Tiểu Lộ, em phải hiểu được đạo lý lạt mềm buộc chặt, như vậy cuối cùng rồi anh ta cũng sẽ quay về bên em thôi.” Quản Sĩ Huân mang tâm trạng như đang xem kịch vui, lớn mật đưa ra lời khuyên, không sợ sẽ bị người nào đó biết được rồi đánh chết.
“Nếu như cần sự giúp đỡ, thì anh là một sự lựa chọn không tồi đâu, ha ha ~” Hắn bổ sung thêm, nghĩ đến việc có thể chỉnh người kia, mỹ thực trong miệng lại càng thêm đậm đà hương vị.
Khẽ nở nụ cười với hắn, Đào Lộ vui vẻ gật đầu, tiếp tục dùng cơm với Quản Sĩ Huân.
Xem ra cô đã tìm được một vị quân sư khác rồi, dù sao chuyện này cũng không nên nói cho chị dâu biết, mà Quản Sĩ Huân cũng không tồi, hắn nguyện ý giúp đỡ cô, đây đương nhiên là một chuyện không thể nào tốt hơn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi