ÁI PHI CỦA TRẪM CHỈ MUỐN ĂN DƯA

Yến Xu sửng sốt, nàng chỉ muốn bình yên ngâm suối nước nóng thôi chứ đâu có muốn tới làm sủng phi yêu nghiệt gì đó đâu.

Hành cung này vẫn còn nhiều khu trống mà, mắc gì nàng phải ngâm chung với hắn?

Vì thế nàng lập tức từ chối khéo: “Thần thiếp không dám, thần thiếp chỉ cần đổi một nơi khác là được rồi ạ, như Ngọc Lan Đường chẳng hạn, thần thiếp thấy nơi đó cũng không tồi…”

Còn chưa dứt lời, Yến Xu lại thấy hắn nở nụ cười: “Trẫm đã ân chuẩn cho nàng thì nàng có cái gì mà không dám? Nơi này là ao đầu tiên mà suối nước nóng chảy vào, bảo đảm nóng hơn các ao khác đấy.”

“…”

Nhìn nụ cười của hắn, không biết vì sao Yến Xu lại có một dự cảm không lành.

Thế là nàng lại bảo: “Đa tạ ý tốt của bệ hạ, có điều thần thiếp cũng sợ nóng nữa, thôi thần thiếp vẫn nên về thì hơn…”

Mẹ nó, cùng lắm thì bà đây không ngâm suối nước nóng, chứ nếu ở lại nàng cứ có cảm giác như dê sắp vào miệng cọp ấy.

Nào biết còn không kịp dời bước, nàng đã bị hắn túm lấy cánh tay, Vũ Văn Lan cười nói: “Ban nãy thì sợ lạnh, bây giờ thì sợ nóng, sao nàng thất thường thế?”

Dứt câu, hắn không chờ nàng phân bua đã kéo nàng tới bên cạnh ao nước nóng.

Lúc này Phú Hải cũng đang đứng ở bên cạnh, cho nên ông ấy đã thấy toàn bộ cảnh liếc mắt đưa tình của đế vương và phi tần, trên mặt ông ấy đầy ắp ý cười ——

Chậc chậc, hai vị này v3 vãn đánh yêu cũng thú vị ghê chớ, quả thật là ‘chỉ nguyện làm uyên ương không muốn làm tiên’ mà.

Vừa mới bùi ngùi xong, ông ấy chợt thấy quân vương đi vòng trở về rồi ra lệnh cho ám vệ trong sảnh: “Ban nãy ai ra tay với vườn Thanh Lâm thì để người đó tự nếm quả đắng của chính mình đi.”

Ám vệ bẩm vâng.

~~

Tuy Yến Xu cũng không hiểu mô tê gì, nhưng nàng không chống cự được sự cám dỗ của suối nước nóng, cho nên cuối cùng vẫn xuống ao nước nóng của hoàng đế.


Khụ, dù sao người nào đó cũng có làm được gì nàng đâu mà phải sợ.

Huống hồ sau khi dẫn nàng tới đây xong thì hắn cũng đã đi ra ngoài rồi, không ngâm mình thì chẳng phải là uổng phí còn gì!

Suối nước nóng ở đây vừa trong vắt lại vừa ấm áp, nàng thử xuống ngâm mình, cả người lập tức trở nên thoải mái vô cùng, bởi thế nàng nằm xoài trong ao một lát, đương nhiên còn không quên dùng nước suối để đắp mặt.

Trong lúc Yến Xu đang hưởng thụ, người đàn ông nọ lại đột nhiên trở về, hắn đứng bên cạnh ao rũ mắt nhìn nàng.

“Bệ hạ…”

Nàng hoảng sợ, theo bản năng dùng hai tay che ngực ——

Chậc, tuy nàng có mặc loại quần áo chuyên dụng để ngâm suối nước nóng, nhưng loại vải may thứ này vừa mỏng lại vừa xuyên thấu, một khi dính nước thì đúng là kiểu ‘có che cũng như không’.

Nào biết người nọ lại nhướng mày cười: “Che cái gì mà che, nàng làm như Trẫm chưa thấy qua không bằng.”

Yến Xu: “…”

Gò má của nàng đỏ bừng lên, trong lòng rầm rì:【 Đồ lưu manh…】

Nhưng ngay sau đó, nàng thấy hắn cũng cởi xiêm y và đi vào trong ao.

Trong phút chốc, Yến Xu xem đến mê mẩn ——

Ái chà chà, cơ ngực này…

Cánh tay này…

Đường cong cơ bắp này…

Chẹp chẹp.

Tuy rằng cả hai đã cùng chung chăn gối rất nhiều lần, nhưng khi đó hắn luôn mặc áo ngủ, mà bây giờ thì chỉ xuyên mỗi một cái quần đùi…

Trong lúc Yến Xu đang âm thầm thèm nhỏ dãi thì lại thấy hắn tiến dần về phía nàng, trước khi nàng kịp hoàn hồn, hắn đã nâng mặt nàng lên và hôn nhẹ lên môi nàng một cái.

Hắn nghe hiểu được, từ “lưu manh” này có nghĩa gần giống với từ “háo sắc”.

Nếu đã bị nói như thế mà hắn còn không làm gì thì chẳng phải là uổng phí hay sao.

Yến Xu: “…”

Thôi thôi, nể tình hắn cũng cho nàng ngắm, nàng không so đo với hắn.

Thế là hai người bắt đầu ngâm suối nước nóng chung với nhau.

Vũ Văn Lan rất ít khi cho bản thân được nghỉ ngơi, lần này là cơ hội thả lỏng hiếm thấy, cho nên hắn quyết định tựa lưng vào thành bể ở bậc thang để nhắm mắt thư giãn.

Yến Xu cũng ngả người dựa trong chốc lát, nàng cảm thấy sức nổi của nước ao không nhỏ, thế là thử khoát khoát nước.

Chu choa, cái ao này đâu chỉ để ngâm mình, có thể xem nó như là một cái bể bơi luôn rồi!

Nghe thấy tiếng nước, Vũ Văn Lan mở mắt nhìn nàng, hỏi: “Nàng biết bơi à?”


Yến Xu cười hì hì: “Thưa không biết ạ.”

Nói xong nàng hỏi ngược lại hắn: “Thế bệ hạ có biết bơi không?”

Vũ Văn Lan nhướng mày: “Đương nhiên là biết rồi.”

Nói xong bắt đầu bơi lội trong bể.

Khỏi phải nói, động tác của hắn thong dong nhẹ nhàng cực kỳ, cánh tay rắn chắc lộ trên mặt nước khiến người xem vui tai vui mắt.

Bơi một lát, hắn lại lội về tới bên cạnh Yến Xu, có ý muốn dạy nàng bơi lội.

“Nàng hít một hơi vào trước đi, sau đó thả lỏng tay chân và thử làm bản thân nổi trên mặt nước…”

Yến Xu làm theo lời hắn, nhưng nàng vẫn có hơi căng thẳng, thế là dùng một tay nắm chặt cánh tay hắn không dám buông ra.

Vũ Văn Lan cười cười, lại nói: “Trẫm sẽ đỡ nàng mà, không cần lo lắng.”

Nói xong lập tức đỡ lấy eo Yến Xu, ai biết lại vô tình chạm phải phần thịt dễ bị nhột của nàng.

Yến Xu không nhịn được, thế là bật cười khanh khách…

Hai người nửa chơi nửa học, tính ra cũng khá là thú vị.

Không biết qua bao lâu, hai người bỗng nghe Phú Hải đứng bên ngoài bẩm báo: “Bẩm bệ hạ, Ninh phi nương nương đã xảy ra chuyện rồi ạ…”

Yến Xu khựng lại: “Ninh phi đã xảy ra chuyện ư?”

Vũ Văn Lan dừng ý cười trên môi, hắn nói: “Vừa hay chúng ta cũng ngâm xong rồi, đi xem thử đi.”

Nói xong lập tức bước ra khỏi ao nước nóng với nàng.

~~

Chờ hai người tới vườn Hương Vân mà Ninh phi ở, chỉ thấy Ninh phi đang nằm ở trên giường khóc thét.

Vũ Văn Lan không tiến lên, chỉ có Yến Xu lấy hết can đảm thử đi đến trước giường ngó một cái.


Những phần da thịt ở tay chân và khuôn mặt của Ninh phi lúc này xuất hiện rất nhiều vết bỏng đỏ hồng, hai mắt nàng ta nhắm nghiền, có vẻ như là vì không thể mở ra được.

Vũ Văn Lan hỏi thăm vị ngự y đi theo lần này: “Ninh phi bị sao thế?”

Ngự y nói: “Khởi bẩm bệ hạ, hình như Ninh phi nương nương đã bị bỏng bởi một chất độc nào đó ạ.”

“Chất độc?”

Vũ Văn Lan nhướng mày, hắn nhìn quanh phòng một lượt, phát hiện trong mắt của cung nữ thân tín của Ninh phi có chút hoảng loạn.

Hắn có ý sâu xa hỏi dò: “Vì sao trong nước suối lại có chất độc?”

Vũ Văn Lan vừa dứt lời, bên cạnh lập tức vang lên một giọng nói hùa theo: “Đúng đó, những người khác ai cũng ngâm hết mà có bị gì đâu, sao đến lượt Ninh phi thì lại trúng độc?”

Người nọ đúng là Chu phi vừa chạy tới xem kịch vui.

Trong lòng của nàng ta đang nghĩ:【 Đừng nói là con tiện nhân Lý Yến Xu này hạ độc đó nha? Tốt quá! Hy vọng bệ hạ có thể điều tra ra được, sau đó để ả ta và Ninh phi cùng chết, đến lúc đó là bổn cung có thể làm ngư ông hưởng lợi rồi. 】

Vũ Văn Lan không buồn để ý đến nàng ta, chỉ nhìn về phía Yến Xu.

Hắn nghe được nàng đang tấm tắc:【 Vụ này lạ à nha, rốt cuộc là ai hạ độc Ninh phi nhỉ? 】

—— Yến Xu biết Ninh phi muốn giở trò trong nước suối của mình, cho nên ban nãy mới nhanh chân đi tìm Vũ Văn Lan xin đổi một chỗ khác.

Về phần nước ở ao cũ bị nhiễm độc, nàng định bụng chờ mình ngâm thỏa thích rồi lại tính tiếp.

Nào biết nàng còn chưa ngâm xong thì Ninh phi đã trúng độc trước rồi?

Rốt cuộc là sao thế này?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi