"Anh đến làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi, cả cô ta nữa" Vương Lệ Thành nắm chặc tay lại thành quyền.
Điện thoại của anh chợt vang lên, Vương Lệ Thành nhìn vào dòng chữ quen thuộc, nỏ nụ cười dịu dàng, chỉ khi ở bên cạnh người này anh mới trở nên dịu dàng như vậy thôi.
"Lệ Thành"
Giọng nói ngọt ngào vang lên, lúc này thật sự muốn ôm lấy cô, đã mấy năm rồi cuối cùng cũng gần đến ngày họ gặp lại nhau, đợi cô học xong Vương Lệ Thành phải giải quyết hai người này xong để mọi chuyện trở lại như trước đây.
"Sao thế? Học mệt không? Nhớ anh không?"
"Nhớ muốn chết đây này, hôm trước anh bị sao vậy thấy sắc mặt anh không ổn" Nhật Liên lo lắng hỏi.
"Không sao em đừng lo do công việc nhiều quá nên hơi chóng mặt, mà nghe giọng em anh khoẻ hẳn rồi"
"Giỏi nịn ghê ấy, mà nè đợt này em với chú về chung luôn anh phải đón nồng hậu đấy"
"Ba về với em à?" Vương Lệ Thành mừng rỡ.
"Đúng rồi, xem anh vui như vậy kìa, chú sẽ tác hợp cho tụi mình đó, em đợi màn cầu hôn lãng mạn từ anh, yêu anh, thôi em ngủ đây"
Nhật Liên hôn vào màn hình điện thoại hạnh phúc thầm mong cho thời gian trôi qua mau, nhanh đến kì thi tốt nghiệp đại học của cô xong lúc đó cô có thể về bên Vương Lệ Thành cùng anh bù đắp lại sau những ngày xa cách.
Vương Lệ Thành ngắt máy rồi đi vào bên trong bệnh viện, anh nhìn thấy Triệu Gia Thông đang đi phía trước, khỏi tốn công đi tìm, Vương Lệ Thành đi theo phía sau Triệu Gia Thông đến phòng bệnh của Giai Hạ.
Triệu Gia Thông mang đồ ăn vào cho Giai Hạ không hay Vương Lệ Thành đi theo mình phía sau.
"Hạ Hạ, tôi mua đồ ăn cho cô này" Triệu Gia Thông vui vẻ đi vào.
"Ơ! Bạn trai của cậu đến kìa!!" Phương Phương reo lên khi nhìn thấy Vương Lệ Thành đi theo phía sau Triệu Gia Thông.
"Xin lỗi tôi đến trễ, kẹt xe quá" Vương Lệ Thành bịa đại một lý do, vẻ mặt của Triệu Gia Thông trở nên khó coi khi nghe Phương Phương nói từ bạn trai mà người đó lại là Vương Lệ Thành, từ khi nào chứ? Rõ là hôm đó cô phũ nhận quan hệ của họ cơ mà.
"Hạ Hạ, cô không sao chứ?" Vương Lệ Thành đi đến ngồi cạnh bên Giai Hạ ra vẻ quan tâm cô nhưng vẫn không giấu được biểu hiện vô cảm qua đôi mắt của anh.
"Em không sao"
"Hôm nay mọi người về đi, để tôi ở lại chăm sóc cô ấy" Vương Lệ Thành nắm lấy tay cô ra vẻ rất tình tứ, Giai Hạ biết rõ sự gượng gạo của anh thể hiện qua ánh mắt nhưng cô không nói gì cả.
"Đúng rồi, bạn trai nên ở lại chăm sóc bạn gái" Phương Phương liền hiểu chuyện vỗ vỗ vai anh và quay sang nháy mắt với Giai Hạ.
"Hai người đang hẹn hò sao? Hôm trước cô ấy nói không có bạn trai mà, không!! Tôi sẽ ở lại chăm sóc cô ấy" Triệu Gia Thông ngồi phía đối diện nắm lấy tay Giai Hạ.
"Bây giờ không phải lúc tranh giành đâu!!" Phương Phương chán nản nói.
"Cậu không lo về ngủ sớm mai cậu còn diễn sao? Bỏ tương lai vì cô ấy à? Mà cô ấy là bạn gái tôi không cần cậu phải quan tâm" Vương Lệ Thành lườm Triệu Gia Thông, nếu anh ở lại nhất định sẽ cản trở Vương Lệ Thành.
"Triệu Gia Thông cậu về đi, có Thành Thành ở lại rồi nên không sao đâu, hẹn mai gặp" Giai Hạ lúc này cũng lên tiếng.
Mọi người nhìn cô rồi sau đó cũng yên tâm để Vương Lệ Thành ở lại chăm sóc cho cô, nhưng chỉ có Triệu Gia Thông vẫn còn luyến tiếc nhìn lại, không tin được rằng họ đang hẹn hò với nhau.
"Hạ Hạ có gì phải gọi cho tôi đấy" Triệu Gia Thông bước ra tới cửa không quên quay đầu và căn dặn cô.
"Tôi biết rồi" Giai Hạ vẫy tay.
.