ÁI TÌNH CHƯA DỨT

Mưa càng lúc càng lớn, từng hạt mưa to bằng hạt đậu đập lên cửa sổ sát đất, phát ra những tiếng độp độp vang dội.

Nhưng mà bên trong căn phòng kia, Hàn Giang Khuyết đang cùng Văn Kha quấn lấy nhau, dường như lại không hề nghe thấy bất cứ tiếng động nào, hai người ôm lấy nhau trao cho đối phương những nụ hôn, lăn qua lộn lại vài vòng trên giường.

Văn Kha tính tình điềm đạm hướng nội, thế nhưng vào khoảnh khắc này lại chưa bao giờ nhiệt tình đến thế, anh luôn muốn đặt Hàn Giang Khuyết nằm dưới thân mình cùng hắn hôn môi, răng môi cuồng nhiệt quấn quýt đến mức khiến cho hô hấp cũng trở nên không thông thuận. Thân thể ra rất nhiều mồ hôi, bởi vậy nên da thịt mới càng thêm trắng mịn mềm mại tựa như cây cối được tưới ướt đẫm.

Hàn Giang Khuyết ôm lấy người ấy, vẫn không quên thỉnh thoảng phải kéo chăn lên che lại sau lưng cho Văn Kha.

Omega đến kỳ phát tình rất nhạy cảm đối với sự thay đổi của nhiệt độ, cho dù trong phòng đã mở điều hòa, nhưng hắn cũng vẫn thấy lo lo, anh cứ để thân trần như vậy rồi lại chảy mồ hôi như thế sẽ rất dễ bị cảm.

Hắn vốn chẳng để ý đến chuyện Văn Kha đang đè trên người mình, mà ngược lại, thật ra tư thế này hình như còn tiện hơn rất nhiều.

Hàn Giang Khuyết vừa có thể hôn, vừa có thể sờ soạng cái mông của người ấy.

Nơi đó rất tròn cũng rất mẩy, nếu như phải vận dụng trí tưởng tượng cằn cỗi của bản thân, hắn sẽ nói Văn Kha tựa ánh trăng bàng bạc—— là ánh trăng rằm.

"Cậu toàn, toàn sờ vào chỗ đấy thôi à..."

Trong ánh mắt Văn Kha chất chứa nét ngại ngùng nhàn nhạt, muốn thúc giục, nhưng làm thế nào cũng không nói ra lời được mà chỉ đành thở dốc.

"Cậu chỉ, chỉ sờ vào mỗi chỗ đấy thôi ư..."

Âm thanh thở dốc kia, nghe vào tai lại càng trở nên khẩn thiết.

Hàn Giang Khuyết lúc này mới hiểu ra mà lật ngược người lại, đè Văn Kha nằm dưới thân mình.

Đầu Omega của hắn thật sự rất nhỏ nhắn bị chiếc bóng của người nằm phía trên bao phủ lấy toàn bộ, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy rõ mồn một tất cả các phản ứng đáng yêu.

Hai viên ngọc đo đỏ trên lồng ngực trắng nõn, bởi vì khao khát mà âm thầm đứng thẳng, "anh chàng bé nhỏ" giữa hai chân cũng đã khẽ ngóc đầu dậy ẩm ướt đến mức gợi tình.

Hàn Giang Khuyết lại có hứng thú với trò dùng ngón tay đè "cậu chàng" màu hồng nhạt kia xuống, rồi sẽ buông tay ra để thứ đồ chơi kia "bật ngược" trở lại, nhưng mới vừa lặp lại động tác này ba, bốn lần mà Văn Kha đã chịu không nổi.

Khi dục vọng sắp đạt đến cao trào muốn được giải phóng, mà lại bị người kia đùa giỡn kiểu này, Văn Kha liền cảm thấy Hàn Giang Khuyết đúng là vừa đáng yêu mà cũng có chỗ khiến mình muốn tức điên lên.

Không biết là vì sao, rõ ràng là một Alpha đã trưởng thành thế nhưng khi Hàn Giang Khuyết đối diện với anh, lại vẫn giống như một cậu bé con lần đầu tiên được đến công viên giải trí vậy. Hắn đối với mỗi một bộ phận trên người Văn Kha đều cực kỳ hứng thú, còn hận không thể khám phá từng chỗ một.

Văn Kha cảm thấy có hơi ấm ức mà lườm Hàn Giang Khuyết một cái, chỉ là đôi mắt ướt nhẹp kia có lườm người cũng không có tý uy hiếp nào cả.

Anh vừa cong chân lên giấu "cậu bé" của mình đi, vừa kéo chặt tay Hàn Giang Khuyết lại, không để cho người kia tiếp tục chơi đùa nữa.

Hàn Giang Khuyết cúi đầu xuống, nở một nụ cười.

Mặt mày người này trời sinh đã có vẻ mạnh mẽ lạnh lùng, thế nhưng lúc này đây, khi đôi mắt hơi khẽ cong vút lên lại hiện ra vài phần bướng bỉnh.

Hắn nắm chặt lấy cổ chân mảnh khảnh của Văn Kha, tuy rằng tạo thành giãy dụa yếu ớt nhưng vẫn có thể mở rộng hai chân trắng trẻo của Omega ra được.

Mông của Văn Kha được nâng lên, bộ vị bí mật nhất cũng thuận theo tư thế đó mà lộ ra.

Thân thể bị cưỡng ép mở rộng, mang theo một sự ám chỉ kinh người.

Văn Kha có hơi xấu hổ mà nhắm mắt lại, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bản thân đang cực kỳ hưng phấn.

Hàn Giang Khuyết vuốt ve lối vào nho nhỏ, mềm mại kia, nơi đó thật ra đã sớm bị dịch thể dính nhớt làm ướt rồi.

Hắn khẽ dùng lực, từ từ duỗi ngón tay giữa ra rồi đút vào.

"Ưm..."

Văn Kha không khỏi thốt lên một tiếng rên rỉ mềm nhũn.

Omega vào kỳ phát tình sẽ tự phân bố ra chất nhờn đủ để khiến nơi chật hẹp kia trơn trượt, Văn Kha không có bất kỳ khó chịu nào, mà chỉ cảm thấy khi ngón tay thon dài của Hàn Giang Khuyết ra vào, cảm giác khô nóng của thân thể như được vơi đi ba phần, rồi lại lập tức cháy lên thành bảy phần.

Hắn cúi đầu xuống nhìn anh, có cảm giác như ngón tay của mình bị nơi đó hút lấy, vừa nóng vừa chặt, cơ thắt co lại như là lời mời gọi mà cũng như là đang kháng cự.

"Văn Kha..."

Dục vọng trong đôi mắt đen như mực của Alpha sâu lắng, không thể nào tự kiềm chế được, hắn lại đút thêm một ngón tay vào, gần như vận dụng toàn bộ sự kiên trì mới có thể chậm rãi mở rộng nơi kia, đợi đến khi hai ngón tay ở bên trong rút ra rút vào thoải mái rồi, tiếng rên rỉ liên miên của Văn Kha đã không còn cách nào khống chế được nữa.

Trước khi chưa chạm vào nơi này, Hàn Giang Khuyết vẫn còn tâm tư nghĩ đến cái mông của Văn Kha, nghĩ đến muốn sờ vào đầu ngực của anh, nghĩ đến muốn chạm vào nơi nào đó một chút.

Nhưng sau khi đã thật sự chạm được vào nơi này, hắn chỉ còn dư lại một suy nghĩ——

Muốn vào trong cơ thể của Văn Kha.

Hắn chưa từng có khát vọng nào mãnh liệt như vậy.

Dục vọng như ngọn lửa lan ra đồng cỏ, đột nhiên bùng lên muốn thiêu rụi hết tất cả tinh thần và trí tuệ.

Alpha trong chớp mắt, chưa bao giờ vội vàng đến thế.

Hắn nhấc cao phần eo của Văn Kha đặt lên trên gối, hai cánh mông trắng như tuyết nhất thời lộ ra hoàn toàn.

Hai chân của anh bị đè sang hai bên, để rồi Hàn Giang Khuyết nắm chặt lấy thứ đó của mình kề sát lối vào màu hồng nhạt đang co rúm lại kia——

"Hàn..."

Văn Kha không nghe theo mà chống cùi chỏ xuống giường đỡ lấy người mình, cho dù thân thể có khát vọng đến thế nào đi chăng nữa thì khi nhìn thấy một thứ khủng bố hung hăng như vậy đặt ở vị trí bí mật, sẽ vẫn cảm thấy rất căng thẳng.

Thật sự có thể vào được sao.

Văn Kha thầm nghĩ còn có chút run sợ.

Mà Hàn Giang Khuyết lúc này đã không thể kiềm chế được nữa, cái mông trắng như tuyết của Văn Kha đang dán vào háng của chính mình.

Dục vọng là dải ngân hà phủ khắp cả bầu trời, mà hắn lại đang đụng vào một vầng trăng tròn như thể nghênh đón toàn bộ cảnh sắc lộng lẫy của vũ trụ.

Hàn Giang Khuyết ấn vào chân của Văn Kha, cắm vào từng tý từng tý một.

Lưỡi dao bằng thịt nóng bỏng thẳng tắp chen vào lỗ nhỏ chật hẹp kia, cơ vòng đột nhiên bị giãn ra, với kích thước như thế cho dù là Omega đã được bôi trơn đầy đủ cũng khó thể chịu đựng được.

Văn Kha ôm lấy chân muốn rút về phía sau, nhưng lại bị chiếc đệm nâng mông mình lên cản lại không sao trốn được, chỉ có thể bị người kia tiếp tục vô tình đâm ra rút vào: "Hàn Giang Khuyết, hức... đau, đau lắm... lớn quá."

Hàn Giang Khuyết hít một hơi thật sâu, phía dưới được hành lang vừa nóng vừa chặt bao lấy tựa như bị mút vào, khoái cảm như sóng biển trước nay chưa từng xảy ra quăng hắn lên đầu ngọn sóng cao vút.

Hắn vụng về vuốt ve hai má Văn Kha, nhưng làm thế nào cũng không thể lảng tránh được suy nghĩ mâu thuẫn lại xấu xa xuất phát từ nội tâm.

Hàn Giang Khuyết thích nghe tiếng kêu đau khi Omega bị mình cắm vào, đau lòng là thật, nhưng khoái cảm cũng là thật, giao chồng lên nhau tạo thành khoái cảm tột cùng.

Hắn nắm lấy vòng eo mong manh của Văn Kha, rút ra "thứ vũ khí" kia rồi lại cắm vào thật sâu——

Anh đã được người kia hoàn toàn lấp đầy.

"A, ưm...!"

Hai chân Omega đang run lên, thứ đồ chơi kia quá to quá dài, khi đâm vào toàn bộ dường như còn chọc đến mô thịt mềm của khoang sinh sản, khoái cảm quá mãnh liệt khiến cho anh trong lúc nhất thời dường như không thể phân biệt nổi, là sung sướng hay là đau đớn, chỉ còn lại phản ứng bản năng của cơ thể.

Thể chất của Omega thích hợp với việc bị cắm vào, đặc biệt là đến từ sự chinh phạt của Alpha, thời điểm mới tiến vào bên trong còn cảm thấy kích thước như vậy quá lớn rồi, thế nhưng lại có thể vừa vặn khiến cơ thể đói khát kêu gào được thỏa mãn.

Văn Kha ôm lấy hai chân mình rồi mở rộng ra theo bản năng, xấu hổ thật đấy nhưng lại càng khiến Hàn Giang Khuyết có thể cắm sâu vào thân thể mình hơn, tiếng kêu rên của anh cũng càng trở nên mềm nhũn: "Hàn, Hàn Giang Khuyết... A, chỗ đó..."

Apha trẻ tuổi dường như trời sinh đã biết làm gì để trêu chọc Omega của mình.

Hắn nâng cao eo lên, lại một lần đẩy đưa phần đầu rùa căng phồng cắm chính xác vào mô thịt bên trong cơ thể Văn Kha, để rồi sau đó là nghiền nát nơi ấy, dùng sức mà đâm vào khiến hắn có cảm giác như đang khiến những mô thịt vốn đóng chặt đó sẽ mở ra một khe hở.

Hàn Giang Khuyết nhìn vào Văn Kha.

Đó thật sự là một hình ảnh khiến người u mê.

Khóe môi mềm mại của Omega khẽ giương lên, trên môi châu thấm ra mồ hôi hột óng ánh.

Hơi nước lan đến nốt ruồi nơi khóe mắt, khiến ánh mắt người ấy vừa ướt át lại quyến rũ, khoái cảm phản chiếu trong đôi con ngươi giống như động vật——

Ngón chân Văn Kha bởi vì kích thích quá mức mạnh mẽ mà cuộn lại, đến ánh mắt cũng trở nên rã rời.

Hàn Giang Khuyết nhấc đôi chân thon dài của anh lên, hắn vốn muốn gác trên vai nhưng khi cúi đầu xuống lại không nhịn được mà ngậm vào ngón chân đang co lại.

Ngón chân trắng nõn, bụng thịt no đủ, đến mồ hôi cũng cảm thấy thật ngọt.

Hắn không kiềm nổi mà ngậm lấy, khẽ liếm, rồi lại nhẹ nhàng cắn vào.

"Ư...!"

Tiếng kêu của Văn Kha lập tức tăng cao, "cậu bé" dưới háng cũng đứng thẳng dậy.

Dáng vẻ Hàn Giang Khuyết thật sự là quá hấp dẫn, mồ hôi rịn vào những sợi tóc màu đen trước trán, một đôi mắt đen nháy đang chăm chú nhìn anh, đôi môi mỏng ngậm lấy ngón chân Văn Kha, trong ánh mắt là yêu thương đong đầy.

Người ấy giống như một chú hươu cao cổ con phát ra những âm thanh rầm rì bằng chất giọng bé con của mình: "Hàn Giang Khuyết, không, không muốn..."

Không phải thật sự không muốn, chỉ là...

Đã tan chảy trong sự thương yêu sâu sắc này.

Hàn Giang Khuyết cảm thấy mỗi một ngón chân của người ấy cũng đều rất đáng yêu.

Hắn bị người ấy trêu chọc đến mức không khống chế được bản thân, động tác đưa đẩy càng lúc càng nhanh, chốc chốc lại chọc vào mô thịt bên trong cơ thể Văn Kha.

Đó là bản năng sinh sản bẩm sinh của Alpha—— phá tan nơi đã đóng chặt trong cơ thể Omega, sau đó vô tình chiếm hữu lấy nơi đó.

Văn Kha che mặt mình lại nức nở một tiếng.

Hàn Giang Khuyết nâng khuôn mặt của người ấy lên, rồi nằm sấp xuống hôn vào nơi đó, hỏi han: "Văn Kha, có đau không?"

"Đau..." Văn Kha nước mắt lưng tròng gật đầu.

Omega biết mình muốn được mở ra, khoang sinh sản của anh đang đau đớn dữ dội mà trong lòng cũng đang run rẩy.

Nhưng, trong cơn đau đồng thời cũng thật sự cảm thấy sung sướng.

Đôi chân anh mềm mại gác lên vai Hàn Giang Khuyết, bị đâm vào đến thở không ra hơi mà phía dưới cũng bởi khoái cảm mà chảy ra rất nhiều chất nhờn.

Hàn Giang Khuyết thỉnh thoảng sẽ an ủi bằng cách hôn vào khuôn mặt và đôi môi anh.

Mà Văn Kha cũng giống như con thú nhỏ tiến sát lại gần, dùng sức hít hà mùi vị tuyến thể trên cổ hắn, tin tức tố mùi whisky nồng đậm bao quanh lấy anh khiến bản thân cực kỳ hưng phấn, bên dưới cũng thấm ướt một mảng giữa vùng bụng của hai người.

Hàn Giang Khuyết không thể tiếp tục chờ đợi, hắn đẩy một chân Văn Kha ra, sau đó lại đưa thứ nóng bỏng mới rút ra được một nửa, một lần nữa cắm sâu vào bên trong.

Mông của Văn Kha tựa như lơ lửng giữa không trung, ngón tay cũng siết chặt lấy ga trải giường.

Mỗi một lần hắn cắm vào đều rất mạnh cũng rất sâu, dường như mỗi một cú thúc đều như muốn mở toang khoang sinh sản của anh ra.

Văn Kha vừa đau lại vừa đê mê, khoé mắt tràn đầy nước mắt sinh lý.

Mãi đến tận khoảnh khắc kia——

Bản năng khiến họ đều ý thức được khoảnh khắc kia đến rồi.

Hàn Giang Khuyết tóm chặt lấy eo Văn Kha, cắm vào lút cán, lần này——

Rốt cuộc cũng đã cạy mở ra được tầng cơ thể kia của Văn Kha, lớp màng thịt bởi vì được kích thích mà ứ máu, đầu rùa căng phồng đâm vào trong khoang sinh sản của anh.

"A, a...!"

Văn Kha nhất thời đạt được cao trào.

"Anh chàng bé nhỏ" chưa được đụng chạm cũng đã bắn ra.

Khoảnh khắc ngắn ngủi được mở ra kia, bản năng sinh sản cũng mãnh liệt trào dâng, cho dù là Omega cấp E cũng tỏa ta mùi cỏ xanh thơm ngát nồng nàn, cơ vòng nóng bỏng vội vã co lại, anh liều mạng muốn giữ lấy Alpha, muốn Alapha để lại dấu vết bên trong cơ thể mình.

Nhưng mà Alpha cấp S nào có thể dễ dàng bị tước vũ khí như vậy.

Hàn Giang Khuyết như là con sói sắp săn được con mồi của mình mà thân thể căng lên, cánh tay của hắn khẽ nổi lên gân xanh nhưng lại chưa bắt đầu hình thành kết (*).

(*)= Kết chỉ xuất hiện ở Alpha, khi gần đến thời điểm phóng tinh, kết nằm ở gốc dương v*t sẽ phình lên cho đến khi việc phóng tinh hoàn tất và ngăn không cho t*ng trùng tràn ra ngoài.

Mà hắn lại giống như rút thứ thô to kia ra, sau đó mới đâm vào, lần thứ hai tàn nhẫn tiến vào khoang sinh sản của Omega——

Lại rút ra, lại đâm vào, lặp đi lặp lại mười mấy lần.

"Không, đừng mà. Không được nữa đâu... Hàn Giang Khuyết... xin cậu đấy..."

Văn Kha bị xuyên xỏ như thế khiến thân thể anh đều cong lên, phát ra tiếng rên như chú mèo đến kỳ động đực, phía dưới mất khống chế khiến ga trải giường hoàn toàn bị vấy ướt.

Khoái cảm quá mức dữ dội khiến ý thức cả người Văn Kha đều mờ mịt, toàn bộ thế giới đều như đang xoay tròn điên cuồng nhưng không biết vì sao mà các giác quan lại trở nên vô cùng rõ ràng.

Ngoài trời vẫn đổ mưa như trước——

Mưa to gió lớn là thế, mà anh lại đang quay mòng mòng.

Chỉ có Alpha cấp S mới có định lực mạnh mẽ đến vậy——

Có thể nhịn được sự kích thích từ vách tường trong khoang sinh sản, đưa Omega của mình lên đỉnh hết lần này đến lần khác.

Hàn Giang Khuyết cắn chặt răng nhẫn nại.

Hắn cúi đầu nhìn vào gương mặt ửng hồng của Văn Kha, đồng tử nhạt màu bởi vì khoái cảm mà rã rời đến cực điểm, từ cổ họng còn vô thức phát ra những tiếng rên rỉ khàn khàn.

Omega thật xinh đẹp.

Văn Kha là Omega, thật quá tốt.

Hàn Giang Khuyết kìm lòng không đặng mà đã nghĩ như vậy, là loài động vật tham lam cùng dâm đãng, cũng là loài mang vẻ đẹp tự nhiên chất phác nhất——

Quá mê người.

Là nam, nhưng cũng là giống cái;

Trời cao tạo ra Omega, ban tặng cho họ cực hạn cao trào.

Nhất định là bởi vì, đây là giới tính đẹp nhất trong cõi đời này.

...

...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi