ALPHA PHẢN DIỆN MANG THAI RỒI



Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
Cầm bức tranh ma nữ Y Lâm vẽ ra, xung quanh ngôi sao tím đen còn có những ngôi sao khác nhau, đây là manh mối duy nhất.

Cơ thể Y Lâm vẫn còn sống, còn trạng thái tinh thần của cô bé chỉ suy yếu đi vì rời khỏi cơ thể quá lâu, Tư Hoài Tây cũng không nói được cô bé sẽ cầm cự được bao lâu, thậm chí hắn cũng không hiểu làm thế nào cô bé lại vào thế giới trò chơi ảo.

Tư Hoài Tây hỏi Y Lâm: "Em muốn ra ngoài không?"
Y Lâm lắc đầu, nói: "Em có từng nghĩ đến việc ra ngoài tìm anh hai nhưng em đã thử rất nhiều cách cũng không tìm thấy lối ra, nơi này giống như một mê cung phức tạp, người chơi đều xem em là một NPC hoặc dã quái, muốn tấn công em để nhận điểm kinh nghiệm, chỉ có mấy anh là chịu dừng lại nghe em nói chuyện..."
Đôi mắt Tư Hoài Tây hơi trùng xuống.

Không ai sẽ ngờ được, trong trò chơi cư nhiên có linh hồn của một cô bé bị mắc kẹt.

Những người chơi tới lui đó càng không nghe một NPC u linh nói chuyện, nếu không phải Liễu Tư San tốt bụng tò mò dừng chân, ý định ban đầu là vì ma nữ này có nhiệm vụ ẩn, nhưng cuối cùng cô vẫn tin tưởng lời Y Lâm nói.

Nếu không, ma nữ từ đầu tới cuối đều không xuất hiện trong sách này rất có khả năng sẽ chết trong trò chơi, không ai hay biết.

Đi ra khỏi khoang mô phỏng trò chơi.

Tư Hoài Tây đưa bức tranh cho Liễu Tư San xem, hỏi: "Có loại biển sao như vậy gần chủ tinh không?"
Đương nhiên là Liễu Tư San lắc đầu, ai có thể căn cứ theo bức tranh như vậy tìm ra, đây chẳng phải là hình vẽ bậy của mấy đứa nhóc sao?
Chuyện bức tranh bỏ sang một bên, Tư Hoài Tây cũng không nghĩ rằng có thể tìm thấy nhanh vậy, thậm chí đến cả người nhà nguyên chủ còn chưa tìm thấy, ai...!

Biển người, biển sao bao la.

Một bên khác, thân là diễn viên chính trong kịch bản, Bạch Hoài Ngọc vẫn chưa đến, giữa trưa cũng sắp qua rồi, đạo diễn Lâm sắc mặt rất tệ làm ầm ĩ ở đoàn làm phim vài lần, các nhân viên công tác đều cúi đầu, không dám chọc đạo diễn Lâm đang tức giận.

"Đạo diễn Lâm, không liên lạ được với Bạch lão sư và phi thuyền của tổ tiết mục 【Hướng tới tinh cầu】." Phó đạo diễn phụt trách công việc liên hệ cầm máy truyền tin hô.

Đạo diễn Lâm lập tức kinh hãi, nếu không liên lạc được với phi thuyền của Bạch lão sư, vậy bộ phim thần tượng ông quay chụp một nửa này phải làm sao bây giờ! Mỗi ngày hao tốn nhiều tài chính từ nhà đầu tư nhiều như vậy, một ngày Bạch lão sư chưa về thì chính là đang đốt tiền, làm sao có thể chịu được chi phí như vậy!
Đạo diễn Lâm vội vàng hỏi: "Có hỏi là xảy ra chuyện gì không? Tôi biết trước đó Bạch lão sư xin nghỉ đi show tạp kỹ, nhưng cậu ta hẳn nên trở về vào hôm qua!"
Vẻ mặt phó đạo diễn đau khổ: "Chuyện này tôi cũng không biết, cảnh sát nói trắng ra là từ hôm qua phi thuyền của Bạch lão sư và tổ chương trình show tạp kỹ đã không thể liên lạc được, hiện tại nghi ngờ là do bão vũ trụ, tín hiệu bị hủy, nếu không nữa thì chính là phi thuyền xảy ra trục trặc, hiện giờ cảnh sát đã phái phi thuyền cảnh vệ đi điều tra, cũng không biết khi nào mới có tin..."
Nghe được tin này, đạo diễn Lâm cảm thấy chân mình mềm đi, không biết khi nào mới có tin! Hàng trăm người trong đoàn phim đang chờ bắt đầu quay, mỗi ngày đổ tiền vào hơn mấy trăm ngàn tinh tế tệ, làm sao họ có thể giải thích với nhà đầu tư việc họ đốt tiền đi đâu.

Đạo diễn Lâm sắc mặt âm trầm, nói: "Chờ thêm một tuần nữa đi, nếu Bạch lão sư thật sự xảy ra chuyện, vậy chúng ta kiếm cách khác..."
"Bạch lão sư xảy ra chuyện gì?!" Ứng Dao từ trong đám người lao đến, nghe được tin không thể liên lạc với Bạch Hoài Ngọc, hốc mắt đỏ lên vì nôn nóng, nói với đạo diễn Lâm, "Rốt cuộc là có chuyện gì với Bạch lão sư? Nếu đạo diễn Lâm lo lắng về vấn đề chi tiêu của đoàn phim, vậy thì phí dụng trong khoảng thời gian Bạch lão sư không ở đây tôi sẽ lo, Bạch lão sư hao phí nhiều tâm tư vào bộ phim này như vậy, tôi không muốn thấy cậu ấy khổ sở."
Có người gánh vác hậu quả hao tốn đương nhiên tốt, đạo diễn Lâm cũng không muốn làm người xấu, nhưng nhà đầu tư không phải chỉ mỗi Ứng gia lo là được, ông đơn giản thuật lại sự tình đã qua, nhíu mày nói: "Tôi đương nhiên hy vong Bạch lão sư có thể bình an trở về, vậy thì đoàn phim trước hết quay chụp phân cảnh của nhân vật khác, chờ cho đến khi cảnh sát báo lại tin tức của Bạch lão sư lại nói tiếp."
Sắc mặt Ứng Dao thay đổi, đôi mắt trong veo tràn đầy lo lắng, cắn môi nói với đạo diễn Lâm: "Vậy thì đạo diễn Lâm, tôi muốn xin nghỉ!"
Đạo diễn Lâm lập tức tối sầm mặt: "Cô xin nghỉ làm gì? Hiện tại vai chính đã thiếu rồi, đến cả nữ phụ quan trọng cũng muốn xin nghỉ, vậy đoàn phim còn quay chụp gì nữa!"
Ứng Dao lại vô cùng kiên định, đôi mắt long lanh thành khẩn nhìn đạo diễn Lâm nói: "Tôi không an tâm với Bạch lão sư, tôi muốn đi tìm cậu ấy!"
Đạo diễn Lâm nghẹn khí: "Cô cũng không phải cảnh sát, cho dù Ứng gia nhà cô có tiền cũng không thể ra ngoài không gian đi tìm, vũ trụ mênh mang cô biết đi đâu tìm!"
Ứng Dao cụp mắt xuống, giọng điệu uể oải nói: "Nhưng tôi không an tâm với Bạch lão sư..."
Đạo diễn Lâm thở dài, phất tay nói: "Đi, đi thôi, đoàn phim đình công, tôi sẽ nói chuyện với bên đầu tư."
Ứng Dao chân thành khom lưng với đạo diễn Lâm nói lời cảm ơn, sau đó quay đầu liền rời đi, ai cũng biết cô muốn đi tìm Bạch Hoài Ngọc.

Người trong đoàn phim cũng sôi nổi cảm khái, Ứng Dao đối với Bạch lão sư thật là không còn gì để nói.


Đạo diễn Lâm và phó đạo diễn phát sầu tụ lại một chỗ hút thuốc, gửi thông tin xong rồi liền tuyên bố đoàn phim tạm thời đình công giải tán.

Những người qua đường thu thập đồ vật tạm thời về nhà.

Tư Hoài Tây hiện đang thất nghiệp ánh mắt có vài phần mờ mịt.

Nghe được tin không thể liên lạc với Bạch Hoài Ngọc, Tư Hoài Tây cũng đột nhiên nhớ đến trong cốt truyện nguyên tác, có vẻ như thật sự có viết tới quá trình quay chụp bộ phim này của Bạch Hoài Ngọc, cậu ta dành thời gian đi tham gia show tạp kỹ 【Hướng tới tinh cầu】 đang hot, trên phi thuyền xảy ra sự cố, bị tinh tặc vương Kha Viêm bắt cóc.

Mục tiêu chính của tinh tặc vương Kha Viêm là một nhân vật thần bí cũng ở trên phi thuyền, những người còn lại chỉ là tiện thể.

Mà trong quá trình điều tra, bề ngoài thanh lệ thuần tịnh của Bạch Hoài Ngọc hấp dẫn lực chú ý của tinh tặc vương Kha Viêm, thiếu chút nữa đã đem Bạch Hoài Ngọc mang về phi thuyền tinh tặc.

Nhưng lúc này nhân vật thần bí xuất hiện, điều khiển cơ giáp chống lại sự xâm lấm của đám tinh tặc, khi nhân vật thần bí đánh bại mấy chục tên tinh tặc, tinh tặc vương Kha Viêm tự mình ra trận, còn Bạch Hoài Ngọc cùng những hành khách còn lại trên phi thuyền dưới sự bảo vệ của nhân vật thần bí đã trốn thoát trên phi thuyền cứu sinh loại nhỏ.

Khi rời đi, Bạch Hoài Ngọc chỉ nhớ rõ cơ giáp lập lòe ngân quang trên phi thuyền chặn lại hỏa lực của tinh tặc vì bọn họ, cho bọn họ một lối thoát.

Rất nhanh, Bạch Hoài Ngọc về tới chủ tinh, trong vài lần tình cờ gặp lại tinh tặc vương Kha Viêm nhớ cậu mãi không quên, trời xui đất khiến để cậu được cứu bởi tinh tặc vương Kha Viêm, Bạch Hoài Ngọc dần dần có chút hảo cảm đối với tinh tặc vương Alpha nhìn như cuồng vọng bá đạo kỳ thật rất mẫn cảm cẩn thận, thuận theo tự nhiên mà tinh tặc vương Kha Viêm trở thành một trong năm công chính, vì con đường tươi sáng của Bạch Hoài Ngọc tốn không ít sức.

Tư Hoài Tây cảm thấy không cần lo lắng, dựa theo cốt truyện nguyên tác, hào quang nhân vật chính đối mặt với đại quân tinh tặc tàn bạo hung hăng cũng có thể lông tóc vô thương thoát đi, nhất định Bạch Hoài Ngọc sẽ trở lại nhanh thôi, dựa theo tiến độ cốt truyện thì hẳn là một hai ngày.

Người hoang mang còn có Liễu Tư San, nữ chính của bộ phim, ánh mắt ngốc lăng nhìn Tư Hoài Tây một bên bình tĩnh tự nhiên, hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?"

Tư Hoài Tây gật đầu: "Ờ, chắc sẽ sớm có tin tức."
Liễu Tư San suýt chút nữa oa oa khóc ra, chua xót nói: "Nếu đoàn phim còn không bắt đầu quay thì lịch trình của tôi sẽ bị đụng, công việc kế tiếp của tôi công ty đã sắp xếp xong, cậu không lo sao?"
Tư Hoài Tây cau mày, nhớ lại cái công ty rác rưởi kéo chân sau kia, nếu hắn mất việc có khi người đại diện của hắn còn vỗ tay ăn mừng.

Người đại diện Lý Trác của hắn thấy hắn lại lên hot search, gần đây liên tục không ngừng gửi tin cho hắn, muốn hắn đi bồi rượu với mấy nhà đầu tư kia, quả nhiên chó thì vẫn quen ăn cứt.

Nếu không phải vì chuyện của Bùi ca gần đây tương đối quan trọng thì người đại diện Lý Trác kia cũng sẽ không còn ở trước mặt hắn nhảy nhót.

Nhưng đã đến lúc giải quyết cái phiền toái này.

Đôi mắt Tư Hoài Tây xẹt qua hàn quang.

- ------------------------------------
Nếu đã giải tán đoàn phim thì có thể về sớm, Tư Hoài Tây dứt khoát đi đến công ty Bùi Chiêu Chu chờ anh tan làm.

Chị gái ở quầy lễ tân mặt mỉm cười, tâm lại sợ hãi hét lên.

- - Éc éc éc, tiểu kiều thê của Bùi tổng lại tới rồi! Lần trước còn mang súp cho Bùi tổng uống, thật sự ghen tị chết mất!
Bùi tổng được công ty cấp chứng nhận người đàn ông độc thân kim cương, đáng tiếc là công ty có nhiều trai xinh gái đẹp Omega đến vậy đều đã thử tấn công Bùi tổng nhưng lại bại bởi sự lạnh nhạt vô tình của anh.

Đã có lúc toàn thể công ty đều cho rằng Bùi tổng sẽ góa bụa cả đời với công việc, thời gian nghỉ ngơi cũng vẫn ở công ty, không có bạn bè khác giới để hẹn hò, cả ngày ở trong phòng nghiên cứu, nhân viên công ty đều thầm than, xin Bùi tổng tan ca nhanh nhanh cái!
Ngay cả đám dân kỹ thuật vô vị nhất cũng có thể tìm được người yêu, thậm chí còn giải quyết trong nội bộ.

Nhưng Bùi tổng vẫn cứ xa cách, thậm chí đến một đối tượng ái muội cũng không có.

Không ngờ có một ngày Bùi tổng đột nhiên mang theo tiểu kiều thê xuất hiện ở công ty!

Cứ coi như tiểu kiều thê cao hơn Bùi tổng một xíu, nhưng không thành vấn đề! Từ trên xuống dưới đều công nhận Bùi tổng là Alpha công khí nhất công ty, Beta trông xinh đẹp đến khó tin kia khẳng định là tiểu kiều thê của Bùi tổng!
Tuy rằng trên diễn đàn nặc danh có không ít fan CP tà đạo, cho rằng phải là tiểu kiều thê × Bùi tổng, tình BA, nhưng chị gái ở quầy tiếp tân luôn khịt mũi khinh thường loại tà đạo này, kiên định đứng tuyến AB!
Chị gái ở quầy tiếp tân lộ ra nụ cười u mê CP, cười nói: "Tư tiên sinh, Bùi tổng đang ở văn phòng, anh cứ đi lên là được."
Tư Hoài Tây nhìn nét cười quỷ dị này, muốn nói lại thôi, cuối cùng gật đầu đáp: "Vâng, cảm ơn."
Sau khi Tư Hoài Tây đi rồi, ở trên diễn đàn tám chuyện nặc danh của công ty liền náo nhiệt.

【Báo cáo! Tư tiên sinh đến tìm Bùi tổng!】
【Wow wow wow -- Thật? Lần trước mấy người nói Bùi tổng tìm đợc bạn trai siêu cấp trẻ tuổi đẹp trai, tôi còn chưa tin được.】
【Bạn trai quái gì! Đó là tiểu kiều thê của Bùi tổng! Cào bảng đen! Tiểu kiều thê --】
【Hất cho bát nước lạnh nè, Bùi tổng còn chưa công bố thân phận của cậu ta, rất khó để phán cậu ta có phải bạn trai Bùi tổng không nha.】
【Tôi không tin tôi không tin! Lần trước Tư tiên sinh còn đưa súp tới, cậu thấy Bùi tổng lãnh khốc vô tình quả vương sẽ tùy tiện nhận súp của người khác sao?】
* Quả trong quả phụ.

【Đừng nói nữa, tôi thấy Tư tiên sinh rồi, trên tầng cao nhất! Tôi muốn xuyên vào Bùi tổng để càng xem kỹ Tư tiên sinh! Tuấn mỹ giống như yêu tinh, lông mi cậu ta thật dài, đôi mắt xanh biển chớp chớp, éc -- Tôi chớt rồi...】
【Hu hu hu, thật hâm mộ mỹ nhân trong ngực Bùi tổng!】
【Aaa -- Tôi sẽ mau đến xem!】
【Đi cùng đi!】
【+1】
Tầng cao nhất.

Nhân viên Công ty Cơ giáp Lam Hàng mỗi người đều ôm một văn kiện vội vã chạy qua chạy lại trên đường, tức khắc, lối đi rộng lớn ồn ào giống như gian chợ.

Tư Hoài Tây ánh mắt phức tạp nhìn một nhân viên nào đó đã đi tới đi lui ba lần, hắn có thể nhớ kỹ khuôn mặt nhân viên đó luôn rồi...!
- - Nhân viên công ty Bùi ca đều mù đường à?
======.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi