ALPHA VÔ CẢM VÀ OMEGA VẠN NHÂN MÊ


Tử Đằng vui vẻ gắp đồ ăn vào bát rồi nhai từ từ.

Tuy rất đói nhưng cậu ăn vậy quen rồi.

Tô Bích Vân nhìn cách ăn từ tốn kia lại càng thích cậu.

Cô cũng gắp cho mình một hai miếng thử:
"Ngon quá!"
Thịt cá ngấm gia vị, nước lẩu đậm đà.

Do thức ăn ngon hay do ngồi cạnh tình đơn phương nên ngon vậy? Tô Bích Vân tự suy nghĩ rồi ngại ngùng gấp miếng thịt bò cho cậu.
Ôi! Cậu ấy chọn nước lẩu không cay, trước đây có nghe Gia Huy nói Tử Đằng thích ăn cay, vì mình sao? Thật hạnh phúc a! Cứ như đang hẹn hò vậy, nếu không có tên mặt lạnh kia thì càng vui hơn!
Ninh Lạc nhìn hai người kia ăn uống ngon lành.


Chợt nghĩ: vào bàn rồi mà không ăn cũng kì, thế là cậu cũng bắt đầu gắp cho mình miếng thịt bò.
Cũng không tệ
Tài xế Hùng mà thấy cậu ăn đồ ăn ở đây chắc sẽ ngạc nhiên đến rớt cả cằm! Đáng tiếc chú đang bận ăn bánh su kem vợ làm và xem phim tình cảm rồi nha!
Cả ba người đang ăn ngon lành thì một giọng nói châm biếm vang lên sau lưng:
"Ôi trời đại tiểu thư Tô Bích Vân đây mà! Cô thiếu thốn alpha đến nổi tự hạ thấp mình đi ăn chung với một alpha bình thường như thế sao?"
Là Lạc Diên.

Tô Bích Vân nổi nóng, gằn giọng:
"Cậu nói ai bình thường, hả trà xanh?"
"Trà, trà xanh? Cô không giữ được hôn phu thì phải tự xem lại bản thân! Tô Bích Vân cô mới là kẻ thứ ba phá hoại tôi và Trạch Dương!"
Tô Bích Vân thầm chế giễu: Đã chậm tiêu ngu dốt thì phải biết câm cái miệng lại, mở miệng là người ta biết trà xanh chính cống liền
Thấy Tử Đằng đang ăn nên cô cố giữ bình tĩnh, cũng hay dùng cách này để lấy cảm tình với cậu, một cô gái bị hôn phu bỏ mặc theo kẻ thứ ba thì đáng thương quá a! Nhưng cô gái đó rất mạnh mẽ, quyết không chịu thua:
"Hình như cậu nhầm rồi, hôn sự của tôi và cậu ta đã không còn nữa, đừng có dùng từ hôn phu đáng k- đáng hận kia! Tôi nhường hắn cho cậu đấy!"
Phù! Chút xíu nữa là nói đáng kinh tởm rồi! May quá còn giữ được hình tượng! Tô Bích Vân nhẹ nhõm trong lòng.


Thật ra nguyên câu của cô là: Đừng có dùng từ hôn phu đáng kinh tởm kia, tao nhường thằng tra nam luôn suy nghĩ bằng thân dưới cho con trà xanh như mày đấy!
Khuôn mặt luôn giả vờ thuần khiết dễ thương kia khi nghe câu tôi nhường cho cậu đấy liền vặn vẹo:
"Là Trạch Dương yêu tôi, chứ không phải cô bố thí cho tôi!"
Tô Bích Vân nghe hắn nói vậy liền nhịn không được cười:
"Cậu đi tấu hài đó à? Yêu cậu? Tr- Tên đó mà yêu cậu á? Từ đầu đến cuối hắn chỉ xem cậu là thế thân thôi!"
Lần này đến lượt Lạc Diên cười:
"Cô bảo ai thế thân? Đừng có nói tôi là thế thân của cô đó nha!"
Tô Bích Vân chống cằm, gương mặt xinh đẹp cười rạng rỡ, nói như thể đây là điều ai cũng biết:
"Đến bản thân là thế thân của ai còn chả rõ.

Nghĩ lại đi, trước khi đánh dấu cậu hắn đang theo đuổi ai a!"
Ninh Lạc đang ăn bỗng dưng thấy không ổn.
Lạc Diên phút chốc cứng đờ, Tô Bích Vân thấy thế liền tốt bụng chỉ:
"Gợi ý cho nha! Họ cậu là tên của người ta đó!"
Ninh Lạc biết không ổn chỗ nào rồi!
Ngoài lề:
Ninh Lạc khi đi ăn với Hạ Đông Quân: nó ăn món đó rồi, loại bỏ! Cái bản mặt nhìn thôi đã ứa máu.
Tô Bích Vân khi nói chuyện với kẻ cô ghét (không có Tử Đằng): đồ trà xanh, tra nam, tiện nữ, chết tiệt, kinh tởm, mày nói cái đéo gì, câm họng lại, chị đây thích, nhà chị mặt phố bố làm to, đồ chậm tiêu ngu dốt...


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi