ÂM HÔN: NGỦ CÙNG QUỶ


Nói xong, thắt lưng của anh ta càng thêm dùng sức, vật nam tính cực nóng ở trong cơ thể của tôi chọc phá lung tung, tôi nhịn không được vòng hai chân siết chặt hông của anh ta, nếu như đây là lần cuối cùng, vậy thì điên cuồng đi.
Đợi đến khi tình cảm mãnh liệt này rút đi, trong phòng đã sớm không còn bóng dáng của anh ta, quần áo trên người tôi cũng được anh ta tận tình giúp mặc lại rồi.
Cửa sổ đang mở, gió lạnh thổi vào từng đợt, tôi đi đến bên cửa sổ và nhảy xuống.
Công tác bảo vệ của nhà họ Lãnh rất nghiêm ngặt và bảo mật tốt, tôi phải mất rất nhiều mánh khóe mới tránh được đám vệ sĩ, cả người tôi chật vật xuất hiện ở trước cửa nhà của sư phụ, mọi người nhìn thấy thế đều kinh ngạc.
Lỗ Gia Minh lo lắng tiến lên nhìn trái nhìn phải, "Mộng Mộng, cô không phải lại đánh nhau với ai chứ, sao bộ dáng lại thành ra như thế này? ”
"Sao con lại quay về?" Sư phụ nhíu mày, có lẽ cũng đoán được việc này không đơn giản.
"Sư phụ, con ở nhà họ Lãnh đã gặp lại Lãnh Thiên Ngạo, anh ta đồng ý với con là nếu con giúp anh ta gặp lại người phụ nữ mà anh ta yêu sâu đậm lúc trước thì anh ta sẽ rời đi, nhưng người phụ nữ mà anh ta thích đã chết hơn ba mươi năm rồi, hiện tại dùng thuật tẩu âm còn có thể tìm được không?"
"Đã chết hơn ba mươi năm, nếu đã đầu thai thì có thể lớn bằng cô đó." Lỗ Gia Minh nhìn tôi từ trên xuống dưới, lắc đầu.
Quả nhiên anh ta cũng nghĩ giống tôi, cũng không thể không đi đầu thai, "Sư phụ, lẽ nào không có biện pháp khác sao? Lãnh Thiên Ngạo không phải đặc biệt xấu xa, hơn nữa anh ta và tên cầm đầu phía sau thi quỷ là kẻ địch không đội trời chung, tạm thời giữ lại anh ta còn có thể có chút tác dụng.


"Nếu còn lảng vảng ở trần gian thì có thể tìm được, nhưng nếu như đã đi đầu thai thì thật sự không có cách nào tìm được, quy củ ở âm phủ là khi tiến vào âm tào địa phủ, mà người đó không có tội gì lớn, trong vòng ba năm là có thể đi đầu thai."

"Như thế xem ra cơ hội rất xa vời, nhưng con vẫn muốn thử một lần, làm phiền sư phụ tối nay dạy cho con thuật tẩu âm." Tôi ngoan ngoãn chạy đến phía sau sư phụ xoa bóp vai và đấm lưng cho ông.
Sư phụ nắm lấy tay tôi một phen, quay đầu lại nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc, "Đứa nhỏ ngốc này, tẩu âm nhân cũng không phải dễ dàng làm như vậy, ở dưới âm giới vô cùng nguy hiểm, con vừa mới luyện tập đã muốn đi sâu tìm kiếm một người là không ổn, rất dễ tự làm bản thân bị bắt."
"Với lại, cô vẫn chưa rành rẽ về thuật Mao Sơn, không nên vì cái lợi trước mắt!" Lỗ Gia Minh ở bên cũng cạnh gật đầu theo.
Nhưng tôi đã hứa với Lãnh Thiên Ngạo, "Cũng còn thời gian một ngày một đêm mà, trong khoảng thời gian này luyện tập hẳn là không có vấn đề gì.


"Sư muội, cô nghĩ quá đơn giản..."
Sư huynh còn muốn nói gì đó, lại bị sư phụ giơ tay lên ngăn cản, "Nếu sư muội con muốn thử, thì trước tiên con cũng nên đi chuẩn bị đi, đừng quên chuẩn bị thêm chút tiền giấy cho quỷ sai.


"Sư phụ, thầy thật sự muốn cho sư muội đi sao?"
"Nếu con bé đã có ý trở thành tẩu âm nhân, sớm muộn gì cũng sẽ trải qua một kiếp này, hiện tại có hai người chúng ta ở bên cạnh giúp đỡ nó đi, thì thầy cũng yên tâm hơn." Sư phụ nói xong đứng dậy, bảo tôi đi theo vào sảnh trong.
Sảnh trong có một chỗ có cái bình phong, sau khi đẩy bình phong ra, phía sau dĩ nhiên là một cánh cửa có thể mở ra, trên cửa phủ đầy bụi bặm, nhìn thế này có lẽ đã rất lâu không được mở ra.
"Toà nhà này đã có lịch sử mấy trăm năm, mà gian phòng này, là nơi một đạo cô Tiêu Dao cũng là tẩu âm nhân duy nhất của phái Mao Sơn chúng ta từng dùng, nếu sau này con phải kế thừa con đường của ngài ấy, con phải tự mình quét dọn lại nơi này, để tỏ rõ sự thành tâm của con."
Tôi nhìn thoáng qua gian phòng này, nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, tuy nhiên có rất nhiều đồ đạc để ở đây, nếu muốn quét sạch có lẽ cũng phải quét qua nửa đêm, nhưng tôi đã kiên định quyết tâm, nên tôi lập tức gật đầu và bắt đầu quét tước.
Sư phụ hoàn toàn không có ý định giúp tôi, ông ta chỉ thắp hương và nến ở trước mặt chân dung đạo cô lên.
Chờ tôi quét dọn gần xong, sư huynh cầm một ít giấy và kim ngân nguyên bảo tiến vào, còn bưng một bát (chén) máu chó, đem một cái bánh màn thầu trắng còn đang nóng hổi ném vào bên trong bát.
Sau đó, anh ta đem người giấy đặt ở hai bên thần đàn, rồi ném cho tôi một bộ thọ y (áo liệm mặc cho người chết) của người chết, "Mặc vào, sư muội.


"Dạ." Tôi vội vàng nhận lấy và mặc vào, chẳng lẽ muốn sắm vai người chết mới có thể tiến vào địa phủ cõi âm?
Tôi ăn mặc chỉnh tề ngồi xếp bằng trên ghế, trước người là một cái bàn dài, trên bàn có đốt nến, ở giữa đặt một bát gạo nếp, bên cạnh gạo nếp là hương chưa thắp, còn có một cành liễu đặt cách đó không xa.

Sư huynh dùng máu chó vẽ một trận Chiêu Hồn lên trên bàn, sau đó đem bát máu chó có ngâm màn thầu lúc trước đặt ở giữa trận Chiêu Hồn.
Đợi đến khi làm xong tất cả, sư huynh lo lắng liếc mắt nhìn tôi một cái, "Sư muội, sư huynh đã chuẩn bị tốt, lát nữa cô phải cẩn thận, hãy buộc sợi dây đỏ này vào chân, đừng chạy lung tung làm nó bị đứt, bằng không thì sư phụ cũng không có biện pháp kéo cô trở về.


Tôi nhận lấy sợi dây đỏ, cảm kích nhìn Lỗ Gia Minh, "Cám ơn anh, sư huynh.


Lỗ Gia Minh cho tôi một ánh mắt cổ vũ rồi đi ra ngoài, sư phụ đứng trước mặt tôi, "Hiện tại đã là canh ba, là thời điểm tốt để thỉnh âm, thầy cũng không rành về thuật tẩu âm này, nên đành phải mời đạo cô bám vào mình để truyền đạt lại cho con, đợi lát nữa con gặp đạo cô, phải nhớ dập đầu gọi sư tổ.


"Dạ, đồ đệ nhất định sẽ không làm sư phụ mất mặt."
Sư phụ hài lòng gật gật đầu, sau đó hai tay kết chú, trong miệng lẩm bẩm, sau đó dậm chân phải ba cái, ngay sau đó cả người run rẩy lên, rồi chậm rãi mở mắt.
Một giây khi ông ta mở mắt ra, ánh mắt rõ ràng khác với lúc trước, khí thế kiêu ngạo lại sắc bén, còn có hơi thở nguy hiểm.
Tôi vội vàng quỳ trên mặt đất, dập đầu một cái, "Đệ tử đời thứ nhất 184 Lưu Mộng Mộng của phái Mao Sơn, bái kiến sư tổ.



"Ngươi là người muốn làm tẩu âm nhân? Sư tổ nhìn thoáng qua tôi, từ đầu đến chân, sau đó ngồi trước mặt tôi."
Nhìn thấy tôi là nửa người nửa âm, đáy mắt cũng không có chút gợn sóng nào, bình tĩnh như vậy, người bình thường khó có thể làm được.
"Vâng, đệ tử là thành tâm muốn học tập thuật tẩu âm, vì người ở cõi dương xử lý những việc họ không thể làm." Tôi nói xong lại dập đầu mạnh xuống đất, bị bà ấy nhìn thế tôi có chút chột dạ, nên tôi dứt khoát cúi đầu không chịu đứng lên.
"Đứng dậy đi, đã có nền tảng rồi, chỉ xem ngươi cùng công việc này có duyên phận hay không!".

Đam Mỹ Hay
Nói như vậy sư tổ chịu truyền dậy thuật tẩu âm lại cho tôi? Tôi vội vàng dập đầu tạ ơn, "Cám ơn sư tổ, đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng của mọi người.


"Tẩu âm (đi xuống cõi âm) quan trọng nhất là phải có mục đích nhất định, sau khi tiến vào âm phủ phải nhanh chóng tìm được người mình muốn tìm, hoặc là làm xong việc phải lập tức trở về, nếu nén hương này đốt xong ngươi vẫn còn chưa chịu trở về, vậy thì vĩnh viễn cũng không trở về được."
"Tiếp theo là để chó đen nhỏ dẫn đường, ngươi phải lấy cái màn thầu máu này chia cho nó ăn, không nhiều không ít chia làm sáu phần, lúc đi ba phần, lúc trở về ba phần, nhớ kỹ nhất định phải phân đều, nếu như lúc đi ngươi cho nó ăn hết cái màn thầu này, lúc trở về nó không có thức ăn, nó sẽ chạy loạn, là ngươi lạc đường.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi