(12 CHÒM SAO) CON ĐƯỜNG HƯỚNG TỚI TỰ DO

Vài ngày sau, vào một buổi trưa khi Jasmine đem đồ ăn tới cho Taurus, nhưng lúc mở cửa đi vào lại chẳng thấy ai. Nhìn lại hai lính canh Beta ở ngoài, Taurus nếu chạy ra ngoài thì họ sẽ phải thông báo cho cô. Jasmine thông qua tấm gương trong phòng biết được Taurus không có rời đi, cậu đã chui vào trong tủ quần áo. Jasmine khó hiểu đứng trước cái tủ. Pheromone hương dưa lưới yếu ớt phảng phất quanh phòng.

"Sao em lại ở trong đó thế?"

"..."

Taurus không đáp lại. Jasmine mở cửa tủ, thấy cậu ngồi thu lu một góc trong đó. Cô lo lắng, ngồi xuống cạnh Taurus. "Dạo này em ăn ít đi thì phải. Cứ như vậy sẽ không ổn đâu."

Taurus lắc đầu. "Tôi cảm thấy có chút...bất an."

Jasmine gật gù. Cũng đúng thôi, Omega lúc mang thai cần pheromone Alpha cha đứa bé. Dù chưa trải nghiệm bao giờ nhưng Jasmine nghe nói nó rất kinh khủng. Taurus chịu đựng được thật là giỏi.


"Có khó chịu lắm không?"

"Tôi vẫn ổn, nhưng muốn ở một mình. Chị có thể...rời đi được không?"

Taurus cuộn mình lại, Jasmine thở dài, đành đứng dậy đóng cửa tủ và ra khỏi phòng. Vừa ra thì gặp Samuel đi tới. Hắn vẫn bộ dáng phong lưu, đẹp trai, ngông nghêng thường ngày. Jasmine có chút không vui. "Kiềm chế lại pheromone của cậu đi, với cả đừng có lởn vởn quanh đây nữa."

Samuel giả vờ ôm tim đau đớn. "Ôi! Mirror tức giận với tôi! Ngày thường đều dịu dàng mà nay sao cáu gắt thế? Bị Omega ghẻ lạnh, Alpha thật không thể sống nổi."

Jasmine khoanh tay trước ngực nhìn Samuel diễn trò. Cô lắc đầu bó tay, tên này lúc nào cũng đùa được. "Diamond cần được yên tĩnh. Glenda đã nói Alpha không được tới gần đây, tại sao cậu vẫn không nghe?"

Samuel tiếc nuối. "Ài, tôi còn định khi em ấy trở thành đồng minh sẽ cưa cẩm mà. Sao lại đã có con rồi? Một Omega xinh đẹp như thế... Ẻm thực sự là gu tôi!"


Jasmine lườm Samuel. "Nếu cậu tới chỉ để nói nhảm thì về đi."

"Ấy ấy! Đừng nóng, đừng nóng!"

Samuel cười hoà hoãn. Jasmine hừ lạnh quay mặt đi. Có cho hắn 10 lá gan hắn cũng không dám chọc vào người yêu của chỉ huy.

"Nhưng mà chẳng phải không tốt khi để em ấy một mình như vậy sao? Omega mang thai đều cần có Alpha bên cạnh mà?"

"Chẳng biết nữa. Cầm cự được đến đâu hay đến đấy thôi."

Jasmine tỏ ra chán nản. Samuel mong chờ. "Tôi không ngại đâu! Nếu Alpha kia không cần Diamond thì để tôi hốt cả hai cho!"

"..."

Jasmine khinh bỉ Samuel. "Alpha kia sẽ không tha cho cậu nếu như cậu có ý định đó đâu."

"Chắc gì hắn đã cần Diamond chứ? Tôi rất thích em ấy nên đổ vỏ không thành vấn đề nha! Vừa có vợ vừa có con luôn càng tốt chứ sao? Omega đáng được thương yêu mà!"

"..."

Jasmine không muốn đôi co với tên khùng điên này nữa. Oriana chậm rãi bước đến. Samuel hơi rén với mấy Alpha mạnh hơn mình, vội đứng núp sau lưng Jasmine.


"..."

Là ai vừa nói muốn thương yêu bảo vệ Omega? Vừa thấy Alpha trên cơ đã trốn rồi?

Oriana không để ý đến Samuel, chỉ bình thản nói với Jasmine. "Có chỉ thị từ tướng quân Cadell đưa Diamond đến phân khu D."

Jasmine tái mặt. "Phân khu D chẳng phải là nhà tù dành cho các dị nhân nguy hiểm sao? Diamond còn đang mang thai mà!"

Samuel cũng phản ứng lại. "Phó chỉ huy không nói với ngài ấy tình hình của em ấy có chút đặc biệt? Tới đó thì khác gì khổ hình chứ?"

Thấy hai người đều tỏ ra lo lắng. Oriana chấn an bọn họ. "Sẽ ổn thôi. Bên tướng quân Cadell không làm gắt đâu. Hơn nữa là chủ ý của một người trên nữa, ngài ấy bắt buộc phải nghe theo."

Jasmine và Samuel nhìn nhau không biết nói gì hơn. Bọn họ chỉ là người dưới trướng, căn bản không thể đả động gì được đến quyết định của các cấp trên.
Oriana nhìn cửa phòng. "Diamond có khá hơn chưa?"

Jasmine lắc đầu. "Có xu hướng tự giam mình và sợ người khác đến gần."

Oriana nói với Samuel. "Cậu rời đi trước đi. Tôi và Mirror phải đưa Diamond tới phân khu D."

Samuel biết mình ở lại cũng chẳng để làm gì, đành tiếc nuối rời khỏi.

Taurus vẫn ở trong tủ nhất quyết không ra. Cậu không hiểu nổi mình nữa, mấy ngày nay thân thể đều run rẩy, bất an. Đặc biệt, Taurus thấy nhớ Capricorn. Cậu thừa nhận mình yêu anh, nhưng đến mức không dứt ra được thì không phải. Ngày trước dù Capricorn có đi cả tháng trời mới đến gặp Taurus một lần thì cậu cũng chẳng cảm thấy gì. Thậm chí còn hơi ngộp nếu anh cứ kiểm soát mình không được xã giao với Alpha khác. Taurus cho rằng, Omega không cần cứ phải lệ thuộc vào Alpha. Tự bản thân cậu thấy mình mạnh mẽ và có thể vượt qua mọi chuyện...trừ kì phát tình.
Bị bắt thì Taurus không sợ, cậu chẳng sợ nếu quân đội có thí nghiệm trên cậu. Taurus dù có chết cũng sẽ không chịu khuất phục, tuyệt đối không quy hàng Donald III. Nhưng giờ Taurus không chỉ có một mình, còn có con của cậu và Capricorn. Nếu bản thân Taurus có chuyện thì đứa bé cũng sẽ trải qua điều tương tự. Cậu không muốn liên lụy nó.

Taurus cắn môi bứt dứt. "Sao mình lại nhớ tên khốn đó quá vậy? Tức chết mất!"

Taurus lo lắng, cậu sợ phải lệ thuộc vào một ai đó. Taurus có giá của cậu, cậu không thể rớt giá trầm trọng thế này được! Tên Capricorn đó đã làm gì mà khiến cậu trở nên như vậy chứ? Ức lắm!

Khi Taurus đang đấu trang tư tưởng thì Jasmine và Oriana đã vào trong phòng. Cậu ngửi được mùi của Alpha khác thì căng cứng cả người, toàn thân run rẩy. Một giây trước, Taurus còn chửi rủa Capricorn thì giây sau đã muốn anh xuất hiện che chở cho mình. Chưa bao giờ Taurus thấy pheromone của Alpha khác buồn nôn và kinh khủng như này.
Oriana cũng nhận ra sắc mặt của Taurus nhìn cô giống như đang nhìn một thứ gì đó bốc mùi không thể ngửi được. Oriana không tự ái, Omega mang thai nào thì cũng đều ghét bỏ mùi của Alpha xa lạ thôi. Jasmine thở phào vì Oriana không tức giận. Thật ra cô thấy pheromone oải hương của Oriana rất thơm. Đáng tiếc là không bằng pheromone hương linh lan của Glenda được, vừa thơm vừa ngọt chỉ muốn ngửi mãi không thôi.

"Đừng sợ. Chỉ là đưa cậu tới chỗ khác."

Taurus vẫn cảnh giác. Oriana biết mình không tiện động vào cậu, ra hiệu để Jasmine giúp đỡ. Jasmine tiến đến dìu Taurus đứng dậy. Cậu bám chặt lấy tay Jasmine. "Các cô định đưa tôi đi đâu?"

"Tới đó cậu sẽ biết."

Oriana đi trước dẫn đường. Jasmine cùng Taurus theo sau. Taurus cảm thấy nực cười. Gì mà không động vào người đang mang thai? Toàn là dối trá!
Pisces ban ngày đều ngồi trong thư phòng làm việc. Scorpio thỉnh thoảng pha cà phê nóng mang vào cho anh. Dù Pisces không nhờ cậu, nhưng Scorpio vẫn tự nguyện làm. Cậu cảm thấy vui vẻ khi giúp được anh. Hôm nay vẫn là một ngày nhàn hạ, chỉ có điều Scorpio uể oải hơn mọi khi. Cậu nằm bẹp trên giường không dậy nổi, mọi thứ trước mắt đều mơ hồ, người có chút nóng. Xem ra là bắt đầu kì phát tình. Lúc trước, Scorpio uống thuốc ức chế đều đặn thì đến kì vẫn khoẻ re, thỉnh thoảng hơi choáng một chút, nhìn chung là không bị chi phối bởi bản năng. Không ngờ thuốc ức chế lại có công dụng lớn đến như vậy? Cậu đã quá xem thường việc này rồi chăng?

Scorpio cố gắng lết ra khỏi giường, vệ sinh cá nhân xong, mở cửa phòng thấy có một mảnh giấy nhỏ dán trên đó. Là Pisces.

"Bữa sáng tôi đã làm rồi, để trong tủ mát. Cậu dậy thì đem hâm nóng lại rồi ăn. Bỏ bữa sáng sẽ không tốt cho sức khoẻ."
Scorpio đọc xong không tự chủ được nhoẻn miệng cười. Pisces thật chu đáo, dù chưa xác định mối quan hệ với cậu nhưng vẫn rất tận tình, thậm chí còn lo cậu ăn uống không đủ chất. Trái ngược với lần Scorpio tỏ tình, Pisces phản ứng kịch liệt, còn nói những lời tổn thương cậu. Khi ở chung rồi mới biết anh tâm lý nhường nào. Quả nhiên, người Scorpio này chọn trúng chắc chắn phải hoàn hảo đến từng centimet!

Tự sướng xong, Scorpio tung tăng đi tìm bữa sáng "tình yêu" mà Pisces đã "dày công" chuẩn bị cho cậu. Mệt mỏi cũng giảm bớt đi phần nào, Scorpio lúc này chỉ thấy tâm trạng nâng nâng như trên mây.

Công việc chất đống, toà soạn và các biên tập đòi bản thảo không ngớt. Nhiều lúc Pisces đau đầu vì các fan hâm mộ cứ thèm khát tác phẩm của anh. Dị nhân thì sao chứ? Cuối cùng vẫn phải sống như một con người bình thường? Pisces chẳng cho rằng mình cao siêu, anh chỉ hơn ở chỗ biết tận dụng lợi thế. Những cuốn sách Pisces viết đều được dựa trên thư viện sách vạn năng trong tiềm thức. Nói cách khác, anh cũng nhờ vào dị năng để kiếm cơm. Chỉ là người thường không biết thôi.
Pisces ray ray thái dương, nhìn ly cà phê trên bàn đã cạn từ lâu. Scorpio hôm nay không pha cà phê đem vào cho anh? Pisces tự giễu, từ khi nào sự tồn tại của cậu đã ảnh hưởng đến anh? Thói quen đúng là một thứ đáng sợ! Chỉ là một hành động nhỏ lặp đi lặp lại, nhỏ giọt từng chút một...chẳng mấy chốc đã tràn ly. Pisces nắm tay chống cằm suy nghĩ. Scorpio còn có toan tính gì sao? Có lẽ là không đâu nhỉ? So về mưu mô thì anh chắc chắn hơn hẳn. Nói vậy là anh tự mắc bẫy? Một cái bẫy vô hình được thêu dệt nên bởi sự ngây ngô khi yêu của Scorpio. Thật hài hước!

Tình yêu thiên biến vạn hoá, cho dù Pisces có thư viện vạn năng cũng chẳng thể nào giải đáp được. Căn bản anh chưa yêu, lý thuyết và thực hành luôn khác xa nhau quá nhiều. Pisces có thể tự tin về tài mưu lược của mình, nhưng lại chẳng thể chắc chắn rằng bản thân sẽ vướng vào lưới tình. Hiện tại, Pisces có chút hoang mang, giữa ly cà phê nóng và Scorpio ngày ngày đều đem đến cho anh. Rốt cuộc là anh đang chờ đợi điều gì?
Pisces híp mắt suy tư, 30 phút cuộc đời anh phải đấu tranh để tìm lời giải đáp cho câu hỏi. Có cà phê tận bàn uống mỗi ngày hay có người đem cà phê mỗi ngày cho anh. Một giáo sư đại tài, trên thông thiên văn dưới tường địa lý lại phải chọn lựa hai phương án tưởng chừng như rất đơn giản. Nếu bị truyền ra ngoài, các fan hâm mộ chắc chắn sẽ cười anh thối mũi.

Đang chuyên tâm "nghiên cứu" thì đột nhiên cửa mở, Pisces giật mình hồi thần. Scorpio mặc áo ngủ đi vào. Anh đã mất cảnh giác sao? Thật là nguy hiểm! Vấn đề kia phải được liệt vào danh sách đỏ! 

Scorpio lững thững bước về phía Pisces, anh nhìn cậu một lượt, hai tay trống không. Cà phê đâu?

Tất nhiên Pisces sẽ không hỏi vô duyên như vậy. Anh thấy hai má Scorpio hơi hồng, ánh mắt còn mơ màng giống như chưa tỉnh ngủ. Pisces đứng dậy nhìn cậu kĩ hơn. "Sao vậy? Trông cậu không được khoẻ đấy. Bệnh rồi?"
Scorpio chưa kịp để Pisces chạm vào mình, đã ôm chầm lấy anh. Cậu áp mặt vào ngực Pisces, nhỏ giọng. "Em nóng..."

Pheromone hương nho nồng đậm ngọt ngào xộc thẳng lên não, khiến Pisces choáng váng. Lúc này anh mới biết điều bất thường đó là gì. Sao đến kì cũng bất ngờ như vậy? Pisces vẫn luôn cho rằng mình mới là kẻ đi săn, chẳng lẽ lại sai? Lần đầu thất bại...dưới tay một Omega nhỏ bé! Thật sự quá chủ quan mà!

(au: ai? Ai biết gì đâu :)))?, Pisces lườm au: bà đừng có già mồm!, au "vô tội" :((. Ta thi xong rồi! Cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm! Lần này quay lại có quà nha! Và chắc mọi người biết đó là quà gì rồi. Chap sau...có H :v! 69 vote cho đẹp nha các tình yêu ới ???! Xem Scorpio "mần thịt" Pisces ra sao nào?)

Bình luận

Truyện đang đọc