12 CHÒM SAO (SONG - GIẢI) - IT'S TIME TO GO

Học viện Moon...

Thứ năm...

Cự Giải đã thực hiện đúng lời hứa của mình với Thiên Yết, giúp Thiên Yết đạt điểm tuyệt đối. Giọng hát của Cự Giải trong veo rất hợp với tiếng violin thánh thót của Thiên Yết. Những tràng vỗ tay liên tục vang lên. Thiên Yết nháy mắt tinh nghịch với Bảo Bình. Rõ ràng là cô đã đạt được điểm tuyệt đối.

- Thưa thầy, em xin phép về lớp! – Cự Giải nói với Bảo Bình.

- Ừm, em về lớp đi! – Bảo Bình gật đầu.

- Cự Giải!!! Cự Giải!!! Cự Giải!!!

Cự Giải khẽ nhíu mày, cô bé nhanh chóng đi về lớp. Phiền thật đấy! Thiên Yết mỉm cười nhìn theo Cự Giải. Một cô bạn thật sự tốt... và khá kỳ lạ.

...

Sáng thứ sáu...

Bệnh viện Lâm Gia...

Thiên Yết đứng nhìn ra cửa sổ, chán nản thở dài, vẫn chưa có chút tin tức gì về em gái của cô bé. Nhưng nhiều hơn là do Thiên Yết lo lắng cho Bảo Bình, anh đã bị sốt siêu vi do thời tiết oi bức ở Sài Gòn. Bảo Bình nhập viện tối qua làm Thiên Yết hết sức lo lắng, cả đêm tức trực bên giường bệnh. Bảo Bình thức dậy sau giấc ngủ khá dài, anh hạnh phúc nhìn cô gái của mình. Bảo Bình đã khỏe hơn nhiều. Thiên Yết vẫn chưa biết anh đã dậy, Bảo Bình nhẹ nhàng bước tới rồi ôm lấy cô bé từ phía sau, nói nhỏ.


- Em nghỉ ngơi đi! Anh khỏe nhiều rồi!

- Anh dậy rồi hả? Có muốn ăn gì không? – Thiên Yết xoay người lại, mỉm cười tươi tắn. Trông Bảo Bình đã khá ổn rồi.

- Vậy em mua cho anh một hộp cháo nhé! Mua xong em cũng phải ngủ một chút.

- Vâng!

Thiên Yết nói rồi cô chạy xuống căn tin, nhanh chóng mua cho Bảo Bình một hộp cháo thịt bằm thơm phức. Lúc cô đem cháo lên thì vô tình đụng trúng Ma Kết, cô bé thoáng giật mình. Ma Kết là "cold boy" của học viện, tính tình thì... cộc cằn. Tốt nhất đừng gây chuyện. Thiên Yết liền xin lỗi.

- Tôi xin lỗi, tôi không để ý! Tôi...

- Không sao! – Ma Kết lạnh lùng nói.

- Vậy tôi đi trước! – Thiên Yết nói rồi nhanh chóng đi tiếp, Ma Kết thật là đáng sợ.

- Khoan đã... – Ma Kết bỗng gọi cô bé lại.

- Có chuyện gì sao? – Thiên Yết rất ngạc nhiên, không lẽ anh ta đổi ý rồi sao? Muốn bắt lỗi cô chăng?


- Tôi... tôi có thể nhờ cô một chuyện không?

...

Phòng Sư Tử...

Sư Tử vừa truyền máu xong, cả người như nát ra. Những hơi thở nặng nhọc phát ra từ cô bé nghe thật xót xa. Làn da trắng mịn giờ xanh xao. Vẻ mặt tươi vui năng động giờ chỉ còn sự mệt mỏi. Mồ hôi trên người Sư Tử ướt đẫm, trời nóng thật khó chịu. Sư Tử chán nản, cô bé thầm hỏi tại sao Ma Kết lại đi lâu như vậy? Thật là... lúc chưa biết yêu thì Sư Tử chẳng biết cái gì là nhớ nhung. Giờ yêu rồi thì chỉ cần xa Ma Kết vài phút cũng thấy nhớ.

Kẹt...

Cánh cửa mở ra, Ma Kết trở vào làm Sư Tử rất vui, nhưng hai hàng lông mày nhíu lại khi thấy có một cô gái đi sau cậu. Sư Tử ném cái nhìn không mấy thiện cảm về phía cô gái. Bỗng cô gái đó reo lên.

- Cậu là Sư Tử phải không?

- Cậu là... – Sư Tử hỏi lại.


- Cậu mau quên quá, tớ là Thiên Yết, người đã va vào cậu và Cự Giải hôm lễ kỷ niệm thành lập trường đó! – Thiên Yết nói.

- À, tớ nhớ ra rồi! – Lúc này Sư Tử mới cười tươi – Sao cậu lại ở đây vậy?

- Bạn trai tớ bị ốm, tớ đang chăm sóc anh ấy, còn cậu?

- Tớ... – Sư Tử không trả lời, chỉ hơi cúi mặt xuống.

Thiên Yết khó hiểu, chuyện gì đã xảy ra vậy. Cô bé nhìn sang Ma Kết, khuôn mặt cậu ấy cũng rất buồn... Có chuyện gì không lành chăng?

- À, đừng nói chuyện đó nữa! Thiên Yết, cô có thể thay đồ giúp Sư Tử không? Tôi là con trai nên...

Mặt Ma Kết hơi đỏ lên làm Thiên Yết không khỏi thích thú. Ma Kết lạnh lùng đã có tiếng, vậy mà anh lại ngại ngùng với Sư Tử. Thiên Yết nhanh nhạy nhận ra tình hình, hai người này chắc chắn là đang yêu nhau.

- Được rồi! Anh ra ngoài một chút đi! – Thiên Yết cố nhịn cười.
- Ừm...

- Phiền cậu rồi! –Sư Tử nói.

- Không có chi đâu mà! – Thiên Yết cười thật đáng yêu.

Ma Kết ra ngoài rồi thì Thiên Yết mới bước tới giường dìu Sư Tử vào phòng tắm. Thật ra nếu chỉ thay đồ thì Sư Tử cũng tự làm được, nhưng cô lại không tự tắm được. Mấy ngày nay đều là Bạch Dương tới giúp nhưng hôm nay con bé lại có việc đột xuất. Sư Tử đứng quay lưng với Thiên Yết, cô bé cởi chiếc áo bệnh nhân ra một cách nặng nhọc. Trên lưng Sư Tử có... một vết bớt son. Thiên Yết ngỡ ngàng đến làm rơi luôn cục xà bông. Vết bớt son sau lưng... Không lẽ... Sư Tử chính là em gái của cô sao?

- Thiên Yết! Thiên Yết! Cậu làm sao vậy? – Sư Tử gọi khi thấy Thiên Yết cứ trơ ra.

- À... ừ... tớ... Cậu cho tớ hỏi một câu nhé?

- Cậu hỏi đi!

- Ba mẹ cậu tên gì vậy?

- Tớ... – Sư Tử mím môi – Tớ bị bỏ rơi ở cô nhi viện lúc mới sinh! – Thở dài.
- Tớ xin lỗi!

Thiên Yết không nói gì nữa, tập trung vào việc đang làm. Sau khi tắm và thay đồ xong giúp Sư Tử, cô vội tạm biệt rồi trở về phòng Bảo Bình, không quên lấy hộp cháo.

Trên đường về phòng bệnh của Bảo Bình, Thiên Yết không ngừng suy nghĩ. Không lẽ Sư Tử thật sự là em gái cô sao? Nếu vậy thì thật sự quá tốt rồi... Nhưng lỡ như không phải thì sao chứ? Trên đời này có hàng trăm đứa trẻ có bớt son trên lưng. Thiên Yết mím môi, thôi để điều tra kỹ lại đã. Về nói với Bảo Bình trước rồi tính tiếp. Mong rằng cô bé sẽ không mừng hụt. Thiên Yết lại có thêm một tia hy vọng tìm thấy em gái của mình. Lòng Thiên Yết vừa hồi hộp, vừa lo sợ đủ điều. Đến tận lúc vào phòng Bảo Bình rồi mà vẫn thất thần làm Bảo Bình không khỏi lo lắng. Anh hỏi.

- Thiên Yết, sao em đi lâu vậy? Có chuyện gì hay sao mà trông em như người mất hồn vậy?
- Bảo Bình, em từng nói với anh trên lưng em gái em có một bớt son, anh còn nhớ không? – Thiên Yết bỗng hỏi.

- Nhớ, nhưng sao em lại hỏi vậy? – Bảo Bình ngạc nhiên.

- Em vừa nhìn thấy một người có bớt son trên lưng...

Thiên Yết kể lại chuyện cô bé đã nhìn thấy vết bớt son trên lưng Sư Tử. Kể cả cho anh nghe chuyện Sư Tử bị bỏ lại ở cô nhi viện. Bảo Bình nhíu mày, anh rất mong Thiên Yết sẽ sớm tìm được em gái nhưng phải thật chính xác. Anh suy nghĩ về những lời Thiên Yết vừa nói và thông tin anh tìm được trong thời gian qua. Nguồn tin mới nhất là em gái của Thiên Yết bị bán cho một nhà giàu làm con nuôi, tuy nhiên nguồn tin này không đáng tin cậy. Nay tìm ra được manh mối khác, anh lại nghĩ bà y tá bắt một đứa bé rồi bỏ ở cô nhi viện thì có mục đích gì? Chuyện tìm em gái của Thiên Yết ngày càng trở nên phức tạp.
- Thiên Yết, anh nghĩ mọi chuyện không còn đơn giản nữa rồi! Nhưng đợi anh xuất viện rồi chúng ta sẽ điều tra tiếp, em cũng đừng suy nghĩ nhiều quá!

- Vâng, anh ăn cháo đi! Cũng may em để trong hộp giữ nhiệt nên vẫn còn nóng!

- Ừm, giờ em nhắc anh mới thấy đói!

...

Công viên Sao Thủy...

- CỰ GIẢI! CỰ GIẢI! CỰ GIẢI!

Hôm nay Cự Giải có một show ngoài trời, phục vụ cho các anh chị sinh viên ở công viên Sao Thủy. Tên của cô bé được tung hô dưới sân khấu. Lúc live show kết thúc, Cự Giải nán lại để ký tặng các fan. Dạo gần đây, mọi người nhận thấy Cự Giải thân thiện hơn rất nhiều. Nhưng dù có nhiệt tình tới mấy thì Cự Giải cũng không thể ký tặng hết cho các fan của mình được, cô bé phải nhờ đến Xử Nữ và các vệ sĩ chắn đường để lên xe. Cự Giải lên xe, cô tự lái xe đi trước vì Xử Nữ còn phải giải quyết một số chuyện ở hậu trường. Cự Giải tuy mới hơn 17 tuổi nhưng cũng là một tay lái có hạng. Nhưng không vì thế mà cô bé tỏ ra lơ là hoặc lạng lách. Cự Giải chạy xe cực kỳ cẩn thận... Cự Giải lái xe đi thẳng đến công ty vì Thiên Bình và Song Tử đã hẹn cô bé ở đó để xem lại MV trước khi phát hành. Tới ngã tư, đột nhiên có một chiếc xe từ đường bên trái lao ra với tốc độ rất lớn trong khi hướng đó vẫn còn đèn đỏ. Cự Giải quá hoảng hốt nên đã không kịp đạp thắng và...
KÉTTTTT...

RẦMMMM...

...

Sau cú va chạm, người ta nhìn thấy cô gái trẻ đang lái chiếc BMW hồng đã bất tỉnh, máu chảy dọc xuống mặt. Mấy người dân ở đó lôi Cự Giải từ trong xe ra rồi đưa cô bé đi cấp cứu...

...

Công ty Zodiac...

- Sao con bé vẫn chưa đến nữa chứ?

Xử Nữ nhăn mặt, Cự Giải đã chạy xe trước cô những 30 phút, đáng lẽ Cự Giải phải đến từ lâu rồi chứ. Cứ vài giây cô lại nhìn đồng hồ một lần.

- Chắc Cự Giải bị kẹt xe, đợi chút nữa xem. – Thiên Bình nói.

- Cậu ấy chuyên gia đi muộn! – Song Tử vừa nghịch điện thoại vừa nói.

- Thật là... lo chết đi được!

(Từ sâu trong đôi mắt này, anh hỡ hững không như bao ngày

Phải chăng nơi chốn đây, anh vội đến và rồi vội đi...)

- Alo! Em đang ở đâu mà giờ chưa tới? – Xử Nữ hét vào điện thoại khi thấy số Cự Giải gọi tới.
(Cô là Xử Nữ phải không ạ?) – Một giọng đàn ông rất lạ nói làm Xử Nữ thấy rất ngạc nhiên, cô liền hỏi.

- Vâng, tôi là Xử Nữ! Cho hỏi anh là ai? Sao lại có số của em gái tôi?

(Em gái cô bị tai nạn giao thông, tôi đã đưa cô bé vào bệnh viện Lâm Gia! Cô bé đang cấp cứu, cô đến ngay đi!)

Bịch...

Xử Nữ đưa tay lên che miệng, tai cô như ù đi, nước mắt vô thức lăn xuống má...

- Xử Nữ, chuyện gì vậy em? – Thiên Bình lo lắng.

- Cự Giải... Cự Giải... Nó bị tông xe...

...

Bệnh viện Lâm Gia...

Xử Nữ, Thiên Bình và Song Tử chạy đến phòng cấp cứu. Ở đó có một người thanh niên đợi sẵn. Vừa thấy ba người chạy tới, anh ta liền nói.

- Tôi là Quốc Anh, người đã gọi điện thoại cho cô, cô là Xử Nữ đúng không?

- Vâng, rất cảm ơn anh đã đưa em gái tôi vào bệnh viện! – Xử Nữ vội nói.
- Chào anh, tôi là Thiên Bình! Cự Giải sao rồi? – Thiên Bình cũng vội hỏi.

- Tôi cũng không biết, các bác sĩ đang cấp cứu cho cô bé, nhưng tình hình có vẻ khá nghiêm trọng. Cô bé bị thương ở vùng đầu! – Quốc Anh nói- Tôi đã làm thủ tục nhập viện cho cô bé rồi! Đã có mọi người nên tôi xin phép về trước vì tôi vẫn còn bận việc.

- Vâng! Cảm ơn anh! - Thiên Bình nói.

- Trời ơi... Cự Giải... – Xử Nữ bật khóc, Thiên Bình ôm lấy cô an ủi.

- Bình tĩnh đi em, Cự Giải... Cự Giải sẽ không sao đâu!

- Đúng rồi chị, cậu ấy sẽ ổn thôi! – Song Tử cũng nói.

- Ủa, chị Xử Nữ? – Thiên Yết và Bảo Bình đi làm thủ tục xuất viện thì vô tình gặp Xử Nữ.

- Thiên Yết... – Xử Nữ nhìn Thiên Yết bằng đôi mắt đẫm nước.

- Chị làm sao vậy?

- Cự Giải... con bé bị tai nạn... hức hức...
- Cái gì?

Thiên Yết đưa tay lên che miệng. Không khí chìm vào im lặng, mọi người hướng mắt vào cánh cửa đang đóng kín của phòng cấp cứu. Cự Giải đang ở trong đó và chiến đấu với Thần chết.

"Thông báo! Bệnh nhân Phạm Vũ Cự Giải đang thiếu máu, xin mời người nhà và những ai có nhóm máu O nhanh chóng hiến máu."

- Xử Nữ, nhanh lên em! Cự Giải đang thiếu máu kìa! – Thiên Bình giục.

- Em... em...

- Xử Nữ, chị làm sao vậy? Chị đang bị bệnh gì hả? – Song Tử hỏi.

- Chị... - Xử Nữ ấp úng.

- Chị mau lên đi, cả em và anh Thiên Bình đều là nhóm máu AB! – Song Tử bắt đầu gấp gáp.

- Nhóm máu của chị... là A! – Xử Nữ nói làm tất cả mọi người đều sửng sốt.

- Sao lại kỳ lạ như vậy? - Bảo Bình lên tiếng.

- Em là nhóm máu O, để em cho máu!

Thiên Yết nói rồi chạy đi đến phòng hiến máu. Cô bé cũng thắc mắc chuyện nhóm máu của Xử Nữ và Cự Giải. Nhưng cứu người là hơn...
...

Ting...

Ánh đèn vụt tắt sau một giờ đồng hồ đóng kín, vị bác sĩ bước ra, bỏ khẩu trang ra. Đó là một phụ nữ xinh đẹp, bà ấy nói.

- Mọi người là người nhà của cô bé sao?

- Là tôi! – Xử Nữ nói vội.

- Cô bé đã qua cơn nguy kịch! Tuy nhiên vẫn chưa thể tỉnh lại ngay được, có thể hai, ba ngày nữa mới tỉnh lại. Cô bé cần được nghỉ ngơi một thời gian dài.

- Cảm ơn bác sĩ!

...

Phòng bệnh của Cự Giải...

Vì bận việc ở công ty nên Song Tử về trước, Xử Nữ và Thiên Bình ở lại chăm sóc cho Cự Giải. Xử Nữ nhẹ nhàng lấy khăn ướt lau mặt cho Cự Giải, khuôn mặt đã giãn ra nhiều. Thật may mắn là Cự Giải đã qua cơn nguy kịch. Nếu Cự Giải có chuyện gì chắc cô không sống nổi mất. Lau sạch lớp son phấn trên mặt Cự Giải, Xử Nữ lấy một cái khăn khác lau tay cho cô bé. Đôi bàn tay đẹp, thon dài và mềm như lụa bị vài vết thương nhỏ. Xử Nữ mong rằng nó sẽ không để lại sẹo. Thiên Bình ngồi bên cạnh nhìn Xử Nữ, chốc lại nhìn Cự Giải và thở phào. May mắn là Cự Giải đã ổn, MV đôi đầu tay của Song Tử và Cự Giải cũng đã hoàn thành. Tình hình này chắc chắn Cự Giải không thể tham dự buổi tiệc giới thiệu MV được rồi. Nhưng tạm thời gác chuyện công việc sang một bên, Thiên Bình muốn được thỏa mãn cái sự thắc mắc của mình trước.
- Xử Nữ, anh có thể hỏi em một chuyện không?

Xử Nữ thở dài một tiếng, cánh tay đang lau tay cho Cự Giải khự lại một chút rồi lại tiếp tục, cô biết anh định hỏi gì, và cô cũng không muốn giấu người mình yêu nữa.

- Cự Giải... thật ra nó không phải là em ruột của em!

- Em nói gì vậy? – Thiên Bình không thể tin vào tai mình, anh hỏi lại – Cự Giải là...

- Hơn 17 năm trước, khi em được hai tuổi thì... mẹ em đã mang thai. Nhưng sắp tới ngày sinh... hôm đó... lại xảy ra tai nạn giao thông... Mẹ em thì không sao... Nhưng đứa bé... đứa bé... không giữ được. Đúng lúc đó... ba em gặp một người phụ nữ ở bệnh viện, bà ta ôm một đứa bé, nói là con của mình và người yêu nhưng đã hắn ruồng bỏ, bà ấy đã bán đứa trẻ tội nghiệp ấy cho nhà em. Đứa bé đáng thương đó... là Cự Giải...
Thiên Bình rơi vào trầm lặng... Thật không ngờ thân phận Cự Giải lại tội nghiệp đến như vậy. Giờ anh mới để ý... Cự Giải có một vẻ đẹp rất khác với Xử Nữ, một nét đẹp trẻ con nhưng lại cao quý như một vị công chúa. Với nhan sắc đó, lẽ ra Cự Giải phải là con của một gia đình quyền quý. Nhưng theo lời kể của Xử Nữ thì Cự Giải lại... Thật khó tin. Bỗng Thiên Bình nhớ ra gì đó.

- Cự Giải có biết thân thế của nó không?

- Không! Và em sẽ không bao giờ để cho nó biết! – Xử Nữ lắc đầu rồi quay lại nhìn Thiên Bình – Hứa với em, đừng bao giờ nói với nó về thân thế của nó, nhé!

- Ừm, anh hiểu mà! – Thiên Bình bước lại ôm lấy Xử Nữ – Đừng ép con bé phải thành Diva nữa nhé?

- Em... – Xử Nữ hơi chột dạ – Sao anh biết?

- Anh biết nhiều về em hơn em tưởng. Cự Giải cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi. Nó còn nhỏ, cứ để con bé được thoải mái với tuổi của nó. Còn em... anh sẽ đem lại hạnh phúc cho em!
Thiên Bình nhìn vào mắt Xử Nữ, chân thành nói ra hết những lời trong lòng. Xử Nữ xúc động đến rơi nước mắt, cô nói.

- Em sai rồi... em không nên ép con bé! Qua chuyện này, em mới cảm nhận được tình cảm em dành cho Cự Giải, nó không còn là thương xót mà là tình chị em, là tình thân. Em đã lợi dụng con bé chỉ để thỏa mãn sự ích kỷ của em, chỉ để đánh bại Nhân Mã mà không để ý đến cảm xúc của nó. Bao nhiêu năm qua nó chỉ im lặng và nghe lời em... Chính em đã biến nó thành đứa kỳ quặc như vậy...

Xử Nữ tuôn ra một tràng rồi vùi mặt vào lòng Thiên Bình, khóc một trận tơi bời. Thiên Bình vỗ vỗ vào vai cô, thoáng mỉm cười. Cô gái của anh thật là trẻ con. Thật ra ngay lần đầu gặp cô thì anh đã thích cô rồi, thế nên không tiếc công sức ngày đêm điều tra. Với sự thông minh sắc sảo, anh có thể dễ dàng nhận ra Xử Nữ đang lợi dụng chính em gái mình, chỉ là không điều tra được Cự Giải là con nuôi. Nhưng Thiên Bình vẫn nhận ra Xử Nữ thật lòng thương yêu Cự Giải, chỉ là sự ích kỷ đã lấn át tình cảm tốt đẹp đó. Qua chuyện hôm nay, tin rằng Xử Nữ và Cự Giải sẽ hiểu nhau hơn. Chắc chắn là như vậy...
...

Hai ngày sau...

Hôm nay là chủ nhật, cũng là ngày sẽ diễn ra buổi tiệc và họp báo giới thiệu MV đôi đầu tiên của Song Tử và Cự Giải, nhưng Cự Giải vẫn chưa có dấu hiệu sẽ tỉnh lại. Thiên Bình đã đến nhà hàng để chuẩn bị cho buổi họp báo. Vậy là chỉ còn Xử Nữ chăm sóc Cự Giải. Hai ngày này, Xử Nữ trông chờ từng cử động nhỏ của cô bé. Nhưng hai ngày, Cự Giải vẫn nằm lặng im. Bỗng Xử Nữ chú ý đến bàn tay trái của Cự Giải, từng ngón tay nhẹ nhàng cử động. Mặt Xử Nữ tươi tỉnh hẳn lên, chăm chú nhìn Cự Giải. Đôi mắt to tròn long lanh dần hé mở...

- Cự Giải... em tỉnh rồi?

- Chị...

- Em có thấy đau ở đâu không?

- Không, em không sao! Sao em... lại ở đây vậy?

- Em không nhớ gì sao? – Xử Nữ lo lắng.

- Em chỉ nhớ có một chiếc xe bất ngờ phóng từ hẻm ra rất nhanh, em không thắng lại kịp... sau đó thì em không biết gì nữa! – Cự Giải nhíu mày, cô bé cảm thấy rất mệt mỏi.
- Tốt rồi, có người đã đưa em vào bệnh viện! Em không sao là tốt rồi! – Xử Nữ vuốt vuốt má Cự Giải, mỉm cười hạnh phúc – Công việc em không cần phải lo đâu!

- Hôm nay... chị lạ lắm... – Cự Giải bỗng nói làm Xử Nữ giật mình, nhưng rồi cô nhanh chóng hiểu Cự Giải đang nghĩ gì, cô mỉm cười.

- Chị... sẽ làm tròn trách nhiệm của một người chị. Em cứ sống theo cách mà em cho là hạnh phúc nhất... Em không cần phải trở thành Diva nữa! Cho chị xin lỗi, nhé! Em gái!

- Chị... – Cự Giải thấy mắt mình hơi ướt – Nhưng... ước mơ trở thành Diva đã trở thành giấc mơ của em rồi!

- Ừm! – Xử Nữ gật đầu – Chị sẽ giúp em bằng hết khả năng của mình. Và... tất nhiên là vì ước mơ của em!

- Dạ! – Cự Giải mỉm cười, nụ cười chân thật và rực rỡ như ánh nắng chói mắt. Cả hai cứ nhìn nhau như vậy. Hai chị em thật sự đã hiểu nhau hơn rồi.
Cốc cốc...

Tiếng gõ cửa làm Xử Nữ và Cự Giải giật mình, Xử Nữ cười hiền rồi bước ra mở cửa. Là Thiên Yết và Bảo Bình tới thăm.

- À, là Thiên Yết và thầy Bảo Bình. Mời vào!

- Cảm ơn cô!

- Dạ, em cảm ơn chị! – Thiên Yết và Bảo Bình đến cùng một giỏ táo và một bó hoa ly trắng – Ôi cuối cùng cậu đã tỉnh dậy!

- Cảm cậu cậu, Thiên Yết! – Cự Giải muốn ngồi dậy, Thiên Yết hiểu ý liền chạy tới đỡ rồi cẩn thận đặt gối sau lưng cho cô bé.

- Em còn cảm thấy đau không? – Bảo Bình nhẹ nhàng hỏi.

- Không ạ! Cảm ơn thầy!

Bốn người nói chuyện vui vẻ cho đến khi cái bụng của Cự Giải biểu tình. Đã hai ngày không ăn nên nhìn Cự Giải rất đói. Thiên Yết đánh mắt về phía Bảo Bình, hiểu ý người yêu, Bảo Bình nhún vai.

- Tôi sẽ mua cho Cự Giải một hộp cháo!

- Cậu và thầy Bảo Bình... – Cự Giải cố ý nói lửng sau khi Bảo Bình đã ra khỏi phòng.
- Cậu thông minh hơn tớ tưởng đấy! – Thiên Yết cười bẽn lẽn.

- Này, hai đứa quên chị rồi à? – Xử Nữ tỏ vẻ giận dỗi.

- Chị... – Cự Giải vểnh môi ra làm Thiên Yết thấy thật thú vị, không ngờ Cự Giải có lúc lại trẻ con và đáng yêu như vậy,

- Thôi thay áo đi này!

Xử Nữ đem tới một bộ áo bệnh nhân màu hồng phấn. Cự Giải trợn mắt trông có vẻ đang shock lắm. Thiên Yết ngồi bên, nháy mắt.

- Cậu sợ tớ "sàm sỡ" cậu à? – Mặt Thiên Yết gian không thể tả nổi.

- Ai sợ chứ! Cấm cậu nhìn lén đấy, mòn hết nhan sắc của tớ!

Cự Giải phồng má đáng yêu. Thiên Yết cũng giả vờ quay mặt đi, che mắt lại. Nhưng Cự Giải vừa quay lưng đi thì Thiên Yết lại quay lại, mở mắt ra... Hai tay buông lỏng xuống đùi. Trên tấm lưng trần trắng nõn, mịn màng của Cự Giải... cũng có một bớt son, cũng to bằng vết bớt son của Sư Tử.
- Cự Giải... lưng của cậu...

- À, là bớt son đấy, ba mẹ tớ bảo nó sẽ đem lại may mắn cho tớ? Cậu thấy có đẹp không? – Cự Giải cười tươi, sau khi thay xong áo, cô bé quay lại nhìn Thiên Yết thì thấy Thiên Yết rất lạ – Cậu sao vậy, Thiên Yết?

- À... ừ... không sao! Tớ không sao!

- Cự Giải, em có muốn rửa mặt không? – Xử Nữ hỏi.

- Có ạ!

...

Nhà Bảo Bình – Thiên Yết...

Từ lúc đi thăm Sư Tử và Cự Giải về, Thiên Yết trông cứ như người mất hồn. Đầu óc cô bé cứ để ở đâu đâu. Bảo Bình ngồi bên, nhìn cô như vậy rất buồn lòng, chốc chốc lại nghe tiếng Thiên Yết thở dài. Bảo Bình không nhịn được, nói.

- Em làm sao vậy?

- Anh à...

- Hủh?

- Cự Giải... cậu ấy cũng có một cái bớt son trên lưng!

- Sao? Em đang nghĩ Cự Giải cũng có thể là em gái em hả? Không thể nào, Cự Giải là em gái của Xử Nữ mà! – Bảo Bình xua tay.
- Bảo Bình, anh có nhớ cái hôm Cự Giải cấp cứu và cần truyền máu gấp không? – Thiên Yết hỏi.

- Có, bữa đó Xử Nữ trông lạ lắm, theo lý thì cô ta sẽ là người đầu tiên chạy đến phòng hiến máu mới đúng. Thế mà lại...

- Anh có thấy đáng nghi không? – Thiên Yết nói vào trọng tâm vấn đề.

- Nghĩ lại thì lạ thật! – Bảo Bình gật đầu.

- Anh à, hay mình xét nghiệm ADN nhé? Cả Sư Tử và Cự Giải luôn! Em sẽ tìm cách lấy mẫu tóc của cả hai! – Thiên Yết nảy ra một ý.

- Cũng được! Nhưng anh hỏi thật... nếu lỡ cả hai người đều không phải em gái của em thì sao? – Bảo Bình nắm lấy tay Thiên Yết.

- Không sao! Hai bạn ấy rất tốt và dễ thương, em sẽ tiếp tục tìm em gái của mình thôi! Thật lòng em rất mong cả hai người đều là em gái em. Rất tiếc là mẹ em chỉ sinh đôi chứ không sinh ba!
Thiên Yết cười tươi, đôi má ửng hồng lên thật đáng yêu. Bảo Bình hôn nhẹ lên má và trán cô bé.

- Ừm, anh sẽ luôn ủng hộ em!

- Bảo Bình!

Thiên Yết ôm chầm lấy Bảo Bình. Suốt 17 năm qua anh đã ở bên cạnh cô bé, yêu thương, chăm sóc và dạy cho cô bé rất nhiều điều.

"Cảm ơn anh!"

To be continued...

Bình luận

Truyện đang đọc