A THẾ GIỚI NÀY LÀM SAO VẬY



Rảnh rỗi rồi lại nhịn không được mà suy nghĩ linh tinh.

Cô cuối cùng cũng có thể bình tĩnh mà đối mặt với đả kích đó.

Chắc mọi người cũng tò mò lắm nhỉ, không biết nó là gì ha? Vậy hãy để tui nói cho các bạn biết, thế giới này kỳ thật chính là một bộ tiểu thuyết đam mỹ trá hình.

Các bạn không nghe nhầm đâu, thật sự là ĐAM MỸ đấy.

Phần hai bị ẩn giấu của thế giới này chắc chắn sẽ khiến người đọc cảm thấy trí thông minh của mình bị chà đạp.Tuy rằng Sở Kiều Kiều là một con hủ thâm niên lại ăn tạp, thế nhưng cô cũng khó mà chấp nhận được cái sự thật này.

Ở phần 2 của bộ truyện, rất nhiều bí mật đã được bật mí.

Chẳng hạn như, tất cả các nhân vật chính ban đầu thực ra là một người, đó là một tu tiên giả bị thương nặng từ một thế giới khác chạy lạc vào đây.

Sau khi đến thế giới này, hắn cảm thấy bản thân mình cứ để như này thì sẽ chết mất, nên đã quyết định tự chia tách bản thân thành mấy phần ( t/g: nhưng chia tách thành mấy phần thì mình cũng không biết đâu, hí hí hí hí).Vốn định đợi thiên thời địa lợi nhân hòa sẽ tự động hợp nhất rồi sống lại.

Ai mà ngờ được, các phần cơ thể sau khi bị chia ra đã tự có ý thức của mình, cũng không chịu từ bỏ nhân cách của bản thân để hợp nhất thành một.


Vậy nên kế hoạch đó liền thất bại.

Những phần cơ thể kia cũng tự mình hoàn thiện mà trở thành một con người thật sự.

Nhưng dù sao bọn họ cũng từng là một người, tự nhiên sẽ cảm thấy có một sức hút đặc biệt đối với những phần cơ thể khác.

Mà nữ chính chính là trái tim, mang trong mình sức sống kì diệu khiến những phần cơ thể khác trở nên ỷ lại, không tự chủ được muốn bảo vệ cô.

Thực ra như vậy cũng có thể giải thích rất nhiều tình tiết khó hiểu trong chuyện, đặc biệt là về phần NP và sự hòa thuận kì lạ của các nam chính.

Bình thường đọc tiểu thuyết thì thấy điều này thật bình thường, đôi lúc còn phấn khích vô cùng, thế nhưng khi nó thực sự xảy ra, hơn nữa còn xuất hiện ngay bên cạnh mình.

Điều đó thực sự rất khó chấp nhận.Sở Kiều Kiều nghĩ như vậy, cũng càng nghĩ càng cảm thấy rất có lý.

Dù sao tình yêu vốn là ích kỷ, ai lại muốn chia sẻ người mình yêu với người khác cơ chứ.

Điều đó sẽ thật bất bình thường nếu như sảy ra trong đời thật.

Mà nó cũng giải thích vì sao mấy nam chính lại có thể chung sống hòa bình như vậy, thậm chí còn là bạn tâm giao.

Đơn giản là vì họ cũng cảm nhận được sức hút từ nhau, chỉ là không bằng nữ chính thôi.

Mà nữ chính ban đầu cũng không phải phụ nữ, dù sao tu tiên giả đó cũng là nam nhân, có phân chia ra thành nòng nọc thì cũng chỉ có thể trở thành nam nhân mà thôi.

Chỉ là nữ chính vài chục năm trước bị hãm hại, bị nguyền rủa mà trở thành phụ nữ.

Nhưng sang phần 2 của bộ truyện rồi, nguyền rủa của nữ chính lại tình cờ bị gỡ bỏ.

Ban đầu các nam chính không chấp nhận được sự thật nữ chính đã biết thành soái ca dịu dàng, còn muốn tách ra để bình tĩnh suy nghĩ lại mọi việc.

Sau khi phân vân một hồi, cuối cùng bọn họ vẫn quyết định sống chung với nhau.

Sau đó lại là một màn đấu súng cuồng nhiệt của mấy anh đẹp trai.


Cũng vì thế, họ nhận ra rằng họ yêu là tâm hồn bên trong chứ không vì thế xác bên ngoài của nữ chính (t/g: *gào thét* thế mấy cảnh H 21+ để chơi trọi đá với không khí à).

Happy Ending....!Là hủ, tất nhiên là Sở Kiều Kiều cũng không phản cảm với điều này.

Chỉ là...!nói sao đây nhỉ? Giống như kiểu, một ngày nọ bạn phát hiện ra người chị gái xinh đẹp dịu dàng của bạn hóa ra lại là anh trai.

Hơn nữa, dù đi theo con đường nữ cường, nhưng dù sao cũng là nhân vật chính trong một bộ tiểu thuyết giới hạn độ tuổi, dáng người của Phương Nhã Lan đẹp khỏi bàn rồi.

Thử nghĩ xem, trước đó hai con thỏ trắng tròn múp míp đến nỗi chỉ cần ôm hờ thôi cũng có thể đè bạn đến ná thở rồi nay lại biết thành bánh màn thầu đông đá, tuy vẫn căng tròn, như lại có thể đụng bể đầu bạn.

Rồi còn, buổi sáng cạo râu? Cạo lông chân? Trên người luôn toát ra mùi hương nam tính tự nhiên? Vai rộng chân dài, bàn tay có thể nắm cả cái mặt của bạn chỉ bằng một tay? Chưa kể đến phần thân dưới kia nữa, và vân vân mây mây không đến hết.

Càng nghĩ Sở Kiều Kiều càng muốn khóc, chỉ muốn lao thẳng vào lòng Phương Nhã Lan để tìm kiếm sự an ủi.

Có lẽ không bao lâu sau cô liền không thể hưởng thụ cảm giác bị ngộp thở như thế nữa.

Tất nhiên, cũng không phải bảo là trở thành nam rồi sẽ không còn hai trái tròn tròn, chỉ là tròn tròn di chuyển từ cộm trên thành cộm dưới mà thôi.Đặc biệt, bởi vì thỏa mãn người đọc, thế giới này còn tạo điều kiện để mấy nhân vật chính chơi hỗ công, là HỖ CÔNG ấy, lại còn tả vô cùng chi tiết, to bao nhiêu, dài bao nhiêu, màu sắc thế nào, gân nổi bao nhiêu,....!Ngày ấy, Sở Kiều Kiều chỉ cảm thấy mình là một tấm chiếu mới, chưa trải sự đời.

Cái thế giới này cũng thật là không có tiết tháo, không có hạn cuối, cả thế giới này đều là một cú lừa.

Kẽ thở dài, may là gần đây tỷ tỷ có việc bận không đến thăm cô được, nếu không cô cũng không biết nên đối mặt với cô ấy thế nào.


Cái thế giới huyền huyễn chết tiệt này! _____*ta là đường phân cách thời gian*______Sở Kiều Kiều cứ nhàm chán như vậy mà qua nửa tháng.

Trong thời gian đó, Sở Kiêu cũng từng đến thăm cô mấy lần, hơn nữa còn tìm bác sĩ chuyên khoa thần kinh đến khám riêng cho cô, làm Sở Kiều Kiều tức giận thật lâu.

Sau đó cũng không thèm để ý đến anh nữa.

Chỉ đến khi Sở Kiêu cho người xếp hàng mua được bánh bao thịt mà cô đã muốn ăn từ lâu, cuộc chiến tranh lạnh đơn phương này mới kết thúc.

Bây giờ Sở Kiều Kiều đã có thể xuống giường đi lại rồi.

Cô hưng phấn chạy quanh phòng bệnh, tăng động như một đứa trẻ bị dư thừa năng lượng ( các bạn cũng có thể hiểu tình trạng hiện tại của Kiều Kiều khá giống với bị ngáo á, là cái loại vừa ăn cả rừng cần sa ấy ).

Mấy y tá, bác sĩ chăm sóc cô thấy vậy cũng đều lộ ra ánh mắt yêu thương, thấu hiểu.

Giúp đỡ trẻ bị tật nguyền, nhà nhà đều có trách nhiệm, đặc biệt là khuyến tật não.

.


Bình luận

Truyện đang đọc